Đáp
lại bài ví von, so sánh khiên cưỡng, tấn công chính sách ngoại giao Việt Trung
và ngành công an Việt Nam của blogger Đoan Trang trong bài "BÁ QUYỀN TRUNG
QUỐC VÀ CÔNG AN VIỆT NAM", cho rằng chính quyền Việt Nam nhu nhược, bị TQ
đối xử như cách công an Việt Nam đối xử với các nhóm "biểu tình viên"
gắn mác "xã hội dân sự", từ đó liên hệ rằng zân chủ càng nhu nhược
thì càng bị công an đàn áp giống như chính quyền Việt Nam với Trung Quốc hiện
nay, nên cần phải biết đoàn kết, khôn khéo và hiểu biết để "khống
chế" công an như cách cách nước nhỏ đang chống lại Bắc Kinh!
Đoan Trang cùng nhóm VOICE - tổ chức tay sai của Việt Tân ở Philippine
Xin
trích: "Có thể nói, cách cư xử của “anh lớn”
Trung Quốc đối với “em nhỏ” Việt Nam cũng hệt như cách nhà nước công an trị
Việt Nam đối xử với dân mình.
Trong lịch sử hàng nghìn năm đô hộ, kéo dài sang hàng chục năm khống chế, can thiệp, xung đột vũ trang dưới thời hai chính quyền cộng sản, Trung Quốc chẳng bao giờ xin lỗi Việt Nam một lời.
Tương tự, từ ngày thành lập ngành đến giờ, công an Việt Nam cũng không có tiền lệ xin lỗi dân. Nói cách khác, trong quan hệ với Việt Nam, Trung Quốc không bao giờ sai, và công an Việt Nam cũng vậy trong quan hệ với nhân dân"
Một
bài viết mới đọc tưởng như khá logic, thực ra lại đem so sánh hai vấn đề khác
hẳn về phạm trù, mối tương quan và vị thế giữa mối quan hệ của các chủ thể,
nhưng rồi cốt lõi cũng chỉ nhằm thuyết phục cái phong trào dân chủ cần phải
đoàn kết, cần phải phá vỡ thế cô độc, hèn yếu, biết "lách luật", khai
thác "điểm yếu của kẻ mạnh" để thích nghi, đạt được mục tiêu đấu
tranh lật đổ Đảng cộng sản của họ - một điều đơn giản mà phong trào cờ vàng
phục quốc làm hơn 40 năm qua và zân chủ hơn 10 năm rồi, càng ngày thấy càng bi
đát hơn dù tài chính và lợi thế ngày một thuận lợi hơn.
Xin
trích: "Không có sức mạnh, không có khả năng
sử dụng vũ lực, người dân thấp cổ bé họng càng phải biết phát triển sự đoàn
kết, liên kết với nhau, cũng như phát huy vai trò của truyền thông (không nhất
thiết chỉ truyền thông quốc doanh). Điều tối kỵ là vừa nhỏ yếu vừa lẻ loi, cô
độc, không được dư luận biết đến. Thực tế cho thấy, các nạn nhân càng im lặng
và bị cô lập, thì càng bị đàn áp mạnh, bởi khi đó những kẻ lạm quyền không hề
thấy bị đe dọa hay có sức ép phải chịu trách nhiệm nào.
Nói đơn giản là, càng thiếu sức mạnh quân sự, càng phải khôn khéo về ngoại giao - chính trị. Càng yếu về thể chất, càng phải mạnh mẽ về tinh thần. Nếu những việc làm sai trái, lạm quyền của công an bị phơi bày ra dư luận, thậm chí dư luận quốc tế, thì điều đó sẽ khiến công an phải chùn tay, nhất là khi chế độ luôn muốn vẽ mình như một chính quyền của dân, do dân, vì dân"
Điểm
mấu chốt vẫn là Đoan Trang muốn "thức tỉnh" đám zân chủ trong nước
phải chịu khó học hỏi, nâng cao trình độ và giảm đấu đá nhau đi thì mới có cơ
"đổi vận" được. Nhưng xem ra, sau 2 năm bôn ba khắp thế giới về nước
tham chiến trực tiếp, Đoan Trang càng nếm mùi cay đắng, bế tắc nhiều hơn. Ngay
cả bà Lê Thị Minh Hà, vợ ông Bà Sàm rất thân thiết với Đoan Trang sau một thời
gian gắn bó với phong trào zân chủ để đòi tự do cho chồng cũng phải thất vọng,
bất lực trước sự bế tắc, quanh quẩn không lối thoát, xin trích:
"...Vài người có chút kinh nghiệm thì ra mặt khinh rẻ bọn trẻ
chả ra gì , còn vài người chỉ vào tranh thủ "dán tem", vài nhóm tự
phát tranh nhau người, thể hiện là thủ lĩnh ...sẽ mất phương hướng, không có
hình thức mới , người hô hào không xuất hiện, bắt bớ, đòi người, nhàm chán,
không có phương án bảo vệ người mới, sẽ teo tóp dần sau những bắt bớ theo chỉ
điểm của vài người và màn đòi người lặp đi lặp lại mấy năm rồi. Nhiều người bảo
" Phải toạ kháng trước cơ quan nào đó" hoặc phải có mặt đâu đó. Hỏi :
Sau toạ kháng sẽ làm gì ? Sau mỗi lần có mặt tại nơi giam giữ, gửi quà cho tù
nhân lương tâm sẽ là hành động gì ? Chi lên FB để mọi người biết là đã quan tâm
? Hoặc có mặt để chụp ảnh cho mục đích nào đó : Như ngoại giao , thể hiện mình
có , hoặc bị " Bánh canh ..." là những nội dung thường gặp nhất trên
Fb . Nếu chỉ nhận hàng ngày những thông điệp như vậy sẽ đi đến đâu ? Ai có suy
nghĩ khác, hành động khác, không xuống đường thì dè bỉu....."
Bo
Trung sau một thời gian hăm hở tham gia "đấu tranh đòi tự do cho Bùi
Hằng" giờ lặn không sủi tăm sau nhiều lần than vãn về phong trào dân chủ
nát tươm. Một phong trào mà chỉ biết tôn vinh thành tượng đài, thủ lĩnh tinh
thần những kẻ "ngoài chửi bới không biết gì hơn" như Bùi Hằng, kẻ
tham vọng dựng thây ma VNCH như Nguyễn Viết Dũng, kẻ tầm thường nhân cách như
Lê Công Định, những kẻ chỉ biết xô xát, vu vạ công an lấy thành tích như anh
chị NoU, những kẻ chỉ biết đau đầu kiếm trò để giải ngân số tiền tài trợ khủng
như CĐVN hay HPNNQ...thì dù có 10 Đoan Trang với tài múa bút, lật ngược logic
hay đánh tráo bản chất sự vật hiện tượng thì cũng bó tay toàn tập mà thôi.
Thử
liên hệ theo kiểu logic của Đoan Trang về quan hệ giữa giới bá quyền Hoa Kỳ với
zân chủ Việt ta cũng dễ thấy quan hệ "Chủ - Tớ" bất đối xứng: Chủ
khai thác tận lực nhưng sẵn sàng phủi tay như phủi bụi trên quần áo. Tớ thì tự
nguyện làm nô lệ vô với ảo tưởng có ngày chủ ban phát ân tình, tạo cơ hội như
cách mạng dân chủ Mỹ đã đạo diễn thành công ở Đông Âu, Bắc Phi, Trung Đông, đưa
Tớ lên làm "bạn" với Chủ. Ảo tưởng tình thương và sức mạnh bản thân
vô hạn độ nên dù bị Chủ ruồng rẫy bao lần, thậm chí ngược đãi nhưng tâm lý nô
lệ đã ăn sâu cắm rễ, không thể tự giải thoát cho mình được. Thậm chí Tớ còn tự
hào và đi đâu cũng không ngừng đem Chủ ra dọa dẫm "kẻ thù" (tức chính
quyền), mạt sát, chửi bới dân Việt hèn hạ, nhu nhược, chưa khai sáng "văn
minh", nên dễ hiểu Tớ ngày càng bị người đời khinh rẻ, "kẻ thù"
ngược đãi và bị cả Chủ chán ngán.
Bằng
thứ logic này, hy vọng Blogger Đoan Trang ngộ ra rằng, phàm con người đã tự
đánh mất lòng tự tôn dân tộc, mang tâm thế của thứ tôi đòi thì dù có tiền núi,
dù thay máu, dù tích lũy mấy về Lượng cũng không thể tạo được điểm đột phá thay
đổi được về Chất đâu. Dân chủ không phải thứ từ trên trời rơi xuống, nó trước
hết là kết quả của quá trình tích lũy, tạo dựng "cơ sở hạ tầng" đáp
ứng được cho nó thì mới có thứ dân chủ đích thực. Còn không thì mọi thứ là
"xây lâu đài trên cát" mà thôi, thê thảm hơn là khiến khái niệm dân
chủ ngày càng bị méo mó, biến chất cùng kéo luôn xu hướng Dân chủ trở thành
thảm hoạ cho dân tộc nào bị can thiệp, cưỡng bức
Nguyễn Biên Cương
Đọc cả bài, chả thấy chổ nào nêu lên bằng chứng Hoa Kỳ là đế quốc cả.
Trả lờiXóaNếu ngu mà không biết thì anh chỉ cho : cái thằng đế quốc là cái thằng
le cái lưỡi bò ă cướp biển đảo của anh em cùng chí hướng.
Còn bên trời Âu thì là cái thằng ăn cướp Crime của láng giềng.
Ngộ ra chưa, sửu nhi ?
(Viết tại phường 3, Q. Tân Bình, TPHCM)
Thế có thấy zân chủ cho Việt Nam không? Đọc mà biết một không biết hai thì phí công đọc!
XóaBài viết hay, lột tả được chân tướng của "phong trào đấu tranh dân chủ" trong nước hiện nay. Đúng là khái niệm dân chủ đang bị bóp méo, bị biến tướng... và những người tự xưng "nhà dân chủ" luôn có xu hướng vọng ngoại, đánh mất lòng tự tôn dân tộc.
Bài viết rất hay đã nói rõ được bản chất của những kẻ lười lao động sống bằng nghề tôi tớ cho ngoại bang để kiếm tiền bất chấp thủ đoạn gây rối loạn đất nước, làm mất anh ninh làng xóm làm mất cả bình yên của nhân dân...
Trả lờiXóaBàn chất của nhóm zận chủ được tác giả phân tích rất hay và rõ ràng. Tất cả chúng thực chất là những kẻ lười lao động nhưng không chấp nhận các cá nhân khác hơn mình, không chấp nhận sự phát triển đi lên của đất nước... Chúng bám vào đồng tiền của hải ngoại, của ngoại bang, của các tổ chức muốn chống phá và can thiệp vào Việt Nam để sống. Để nuôi dưỡng bản thân, chúng kích động, xúi giục lôi kéo thêm những kẻ cùng tâm địa như chúng, lừa đảo lẫn nhau để kiếm ăn và sẵn dàng chà đạp nhau khi gặp khốn khó.
Trả lờiXóavé máy bay eva air
vé máy bay từ mỹ đi việt nam
hang may bay korean air tai tphcm
vé máy bay đi mỹ
giá vé máy bay từ tphcm đi canada
Nhung Chuyen Di Cuoc Doi
Ngau Hung Du Lich
Tri Thuc Du Lich