Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

Nguyễn Biên Cương có đôi lời với cô Thùy Linh

Nguyễn Biên Cương có đôi lời với cô Thùy Linh

Tôi mới biết được bài viết “Về Aduku” của cô Thùy Linh nhờ một mạng lưới bạn bè của cô này và ông “yêu râu xanh” Nguyễn Văn Dũng đang vô cùng mừng rỡ, xúm xít truyền tụng trên mạng. Xem ra bài viết của cô được ca tụng như một phao cứu sinh trong khi đám biểu tình kia đang rối như cạnh hẹ không biết làm gì để “cứu” được thủ lĩnh của họ cũng như cứu vớt chính thanh danh, tẩy trừ được sự ô uế này, khiến tôi không thể không viết bài này gởi cô.
Thưa cô Thùy Linh, tôi miễn bình luận về tình cảm, ấn tượng tốt đẹp sùng kính của cô đối với tay Aduku Nguyễn Văn Dũng kia, bất chấp việc hắn có thể là tội phạm giao cấu với trẻ em. Tôi cũng hiểu “dụng ý” khi cô chê anh ta “ngây thơ”, “ngây ngô” trong cuộc sống. Một gã đàn ông gần 40 tuổi mà còn được “khen” là ngây thơ thì hài hước quá. Tôi thấy cái cách cô bình luận sự vụ cùng các giả thuyết cô đưa ra xem ra chẳng đạt được tí gì cái lập trường “cố gắng không để tình cảm riêng tư lấn át” cả. Xin trao đổi với cô vài điều nhé.
1- Cô đưa ra giả thuyết đầu tiên là “sự việc này có thật” tức là Aduku quan hệ với bé gái 16 tuổi.
Tôi xin đính chính là chính những người bạn của Aduku (thành viên nhóm NO-U FC, Hoàng Sa FC” đều biết cô bé đó sinh năm 1998, tức là mới 15 tuổi. Xem ra dường như cô Thùy Linh chưa tìm hiểu kỹ sự vụ đã viết vội viết vàng?
Với giả thuyết này, cô cho rằng “Để buộc tội Aduku, cơ quan công an phải đưa ra được bằng chứng cụ thể: như xét nghiệm AND tìm thấy trong cơ quan sinh dục của bé gái kia; cô gái có bầu và qua xét nghiệm thì cái thai đó là của Aduku…Còn nếu lấy lời khai của cô gái (nếu có); thư từ giữa hai người; ở chung phòng mà không bắt được quả tang (kiểu trai trên, gái dưới) thì không thẻ coi đó là bằng chứng buộc tội Aduku quan hệ với trẻ vị thành niên” và “Trọng chứng hơn trọng cung là câu nằm lòng của các điều tra viên khi còn ngồi trên ghế nhà trường đã được học. Dư luận sẽ trông chờ những bằng chứng mà cơ quan công an đưa ra buộc tội Aduku một cách thuyết phục”  Cái này nếu cô Thùy Linh là người có học, có trải nghiệm, có chút ít luật pháp và đọc các cảnh báo, chuyện giật tít cướp, giết, hiếp đầy rẫy  báo chí, thì sẽ có đủ nhận thức để biết rằng, việc bắt người, khởi tố về tội danh gì đó (trường hợp này, Aduku đã bị khởi tố, bắt giam theo Điều 115 BLHS) là phải có đủ chứng cứ.  Cơ quan công an phải trình đủ hồ sơ vụ việc, các xét nghiệm cần thiết như lấy mẫu tinh trùng trong cơ quan sinh dục của cô bé xét nghiệm có đúng là “sản phẩm” của Aduku không, lấy lời khai hai bên, lời khai những người làm chứng, thân nhân… khá là hoàn chỉnh, đáp ứng đủ điều kiện thì Viện Kiểm sát mới phê duyệt lệnh bắt, khởi tố bị can đối với Aduku.
Còn chuyện bắt quả tang hay không (nếu quả tang thì cần gì mấy loại xét nghiệm, hỏi cung gì gì nữa), trọng chứng hơn trọng cung thì thuộc chuyên môn của các cơ quan tố tụng rồi. Cô Thùy Linh và các bạn bè cô cứ yên tâm, cái gì nó cũng có quy trình, thủ tục pháp lý cả, ra tòa sẽ phải phơi ra hết, luật sư tha hồ mổ xẻ, biện hộ.
2. Giả thuyết thứ 2 cô Thùy Linh đưa ra “đây là một cái bẫy”, công an bày ra để xử lý “người yêu nước” Aduku. Cô cho cô có quyền đưa ra giả thuyết, ok, nhưng những giả thuyết kiểu này dư luận đã quá quen thuộc,  vốn là chiêu quen dùng của mấy ông Bauxite Việt Nam, Quê Choa, và các bạn bè của cô Thùy Linh từ xưa đến nay rồi. “Nhờ” kiểu “giả thuyết” này các “nhân sĩ trí thức” tha hồ “lách luật” vu khống, bôi nhọ chính thể, đả kích, tung tin để thóa mạ cơ quan tố tụng, lãnh đạo cơ quan Nhà nước lâu nay. Nhưng lần này, trừ cô Thùy Linh, mấy “nhân sĩ trí thức” ấy trốn sạch bởi họ thừa hiểu không gì dại mặt bằng cổ súy cho loại tội phạm mà cả loài người đều lên án ấy cả.
Tôi không hề ngoa, viện vào “giả thuyết” này cô Thùy Linh phán rất say sưa “Aduku là người tham gia nhiều cuộc biểu tình chống Trung Quốc; là người yêu tự do và dân chủ, đấu tranh cho tiến trình này ở Việt Nam mau thành tựu như rất nhiều người khác. Thường những người này đều là cái gai trong mắt của cơ quan an ninh. Không phải vô cớ mà Aduku vừa mới quan hệ với cô bé là lập tức cơ quan an ninh có mặt để tiến hành vây bắt. Cách bắt Aduku khiến người ta liên tưởng đến việc bắt một tội phạm cực kỳ nguy hiểm, đe dọa tính mạng cũng như an toàn của người khác. Tại sao không phải là cảnh sát bắt Aduku mà là an ninh?”, tôi xin thưa:
- Việc phát hiện tội phạm thuộc là trách nhiệm của mọi người dân, thậm chí ai phát hiện ra tội phạm mà bao che, không tố giác còn bị xử lý bằng pháp luật hình sự tùy theo tính chất, mức độ, thiệt hại gây ra kia. Nên việc cô viện vào an ninh “xuất phát từ căn cứ nào để ập đến khám xét và bắt Aduku theo tội danh nêu trên” (tôi không rõ được sự việc này nên cứ theo giả thuyết của cô) là cô có đủ cơ sở để nghi vấn, lật lại vấn đề, vu khống cơ quan tố tụng xem ra cô có vấn đề nghiêm trọng trong cách nhìn nhận, tư duy xuất phát từ động cơ thiếu trong sáng, thiếu trách nhiệm công dân rồi đấy. Làm công dân nước Việt Cộng còn chửa nổi thì làm sao vươn tới được nước “dân chủ, văn minh”?
- Cô ní nuận rằng “Chúng ta đều biết những vụ xâm hại trẻ vị thành niên ở VN nhiều như cơm bữa. Hầu như kẻ phạm tội bị truy tố chỉ khi nạn nhân có bầu, làm đơn thư tố cáo, qua xét nghiệm khẳng định kẻ đó có đúng là phạm tội này không?...Vậy cơ quan an ninh xuất phát từ căn cứ nào để ập đến nhà khám xét và bắt Aduku về tội danh đã nêu trên?” Dường như cô Thùy Linh mất hẳn bình tĩnh và thiếu kiểm soát lý trí  khi phán cái này rồi. Thực trạng “tội phạm xâm hại trẻ vị thành niên” không chỉ là vấn nạn của Việt Nam mà đáng báo động cả thế giới kia. Hết nước nọ đến nước kia đưa tội phạm này vào báo động đỏ, Ấn Độ và nhiều nước đang ra những dự luật tăng hình phạt đối với tội phạm này để tăng tính răn đe, cảnh báo xã hội. Hết các tổ chức nọ, chính quyền kia đang có chương trình giáo dục nâng cao nhận thức người dân đề phòng, hạn chế tội phạm này xảy ra vì những hậu quả để lại là khủng khiếp đối với không chỉ nạn nhân mà cả xã hội, loài người, băng hoại những giá trị đạo đức căn bản. Không một tôn giáo, dân tộc, chính thể nào “cảm thông” được với loại tội phạm này đâu, trừ những kẻ bệnh hoạn, mất nhân cách, cùng sàng cùng lứa!.
Tôi gợi ý là cô Thùy Linh nên đọc lô sích xông bài viết search dễ dàng từ chủ đề “lạm dụng tình dục với trẻ vị thành niên” trên Google để biết thêm về hậu quả ghê gớm của loại tội phạm này và thái độ của nhân loại với nó nhé.
- Việc cô Thùy Linh cho tôi – Nguyễn Biên Cương ngay sau sự việc đã “viết bài nói về tội trạng của Aduku, nhưng chủ yếu bôi nhọ những người biểu tình chống TQ và đấu tranh cho dân chủ. Sao lại có sự vội vàng và hí hửng như vậy? Đâu là mục đích cho sự buộc tội này: quan hệ với trẻ vị thành niên hay dám đấu tranh cho dân chủ?” xem ra cô cũng chưa tìm hiểu sự việc thậm chí chắc không đủ kiên nhẫn để đọc hết bài viết của “Dân chủ bệnh hoạn là đây” của tôi rồi. Tôi chẳng hề biết tí gì sự việc cho đến khi chính các anh chị dân chủ-biểu tình đưa rầm rộ thông tin lên facebook, công khai săn lùng cô bé kia, đưa ra cảnh báo thách thức, thóa mạ công an, chính quyền đã bắt “người yêu nước” Aduku của họ. Đồng thời hình như cô Thùy Linh cũng chả kịp vào facebook của chính Aduku để kiểm chứng những thông tin tôi đưa ra. Còn nguyên vẹn “hành trình” chinh phục con mồi của Aduku ở đó đấy. Còn nguyên những lời khen tặng, còn nguyên những “like” của cả đám biểu tình viên về khả năng tán gái, kết nạp được cô bé chưa thành niên ấy vào cái nhóm biểu tình Hoàng Sa FC ấy. Còn nguyên sự công khai khoe khoang (hiếm có) của một kẻ trưởng thành với cô bé – nạn nhân. Anh ta bỏ cả cái Avarta phản đối Điều 258 mà cả hội dân chủ của chị đang tự hào, đang rầm rộ để ưu tiên trưng bày “chiến tích” của mình đấy.

Và họ - các biểu tình viên, bạn thân hữu của Aduku biết rõ cô bé 15 tuổi mà Aduku hãnh diện “khoe hàng” kia mà không có tí gì trách nhiệm ngăn cản hành vi phạm tội đó lại, bảo vệ lấy “người yêu nước” – “thủ lĩnh” của mình. Để đến khi vụ việc tóe loe ra rồi, đáng lý lấy mo mà che lại, lờ tịt đi xem thực hư ra sao thì đám người này không còn đếm xỉa tí gì đến đạo đức, nhân cách, thể diện của chính họ, hò hét nhau đi truy lùng cô bé, vu khống cô bé là “mỹ nhân kế” do công an gài vào để hạ đo ván thủ lĩnh của họ, thậm chí còn “tưởng tượng” và kiếm bằng chứng đó là cô sinh viên Đại học Cảnh sát để lên giọng cảnh cáo, đe dọa chính quyền hòng lấp liếm đi sự đáng hổ thẹn, lối sống sa đọa của chúng (Đó là lý do chính khiến tôi và vô số người “bình thường” khác phải phản ứng với đám bạn bè của cô Thùy Linh đấy).

3. Giả thuyết thứ 3 của cô  xem ra cũng lại rưa rứa cái trên và giả ngây giả ngô như Nguyễn lân Thắng “Nếu cô gái chủ động đến với Aduku và mối quan hệ của họ chưa đến mức phải dùng luật pháp để răn đe thì việc giam giữ và bắt Aduku và hạ sách. Vì cái cuối cùng là bằng chứng sẽ nói lên tất cả mục đích của cơ quan an ninh”. Chẳng có luật pháp nào bỏ qua cho một người trưởng thành được phép quan hệ tình dục với trẻ vị thành niên, kể cả nạn nhân “đồng thuận”, trừ giáo hội Roma và các vị linh mục của họ (sic). Những tội phạm thoát tội chẳng qua là do nạn nhân không tố giác, và không bị phát giác mà thôi. Điều này thì nan giải rồi. Nếu công an phát giác được hết tội phạm thì xã hội quá tuyệt. Còn cái cách cô Thùy Linh bao biện cho “yêu râu xanh” kia xem ra lố quá. Nếu mối quan hệ giữa Aduku và cô gái “chưa đến mức dùng luật pháp răn đe” thì đương nhiên tội phạm chưa diễn ra thì lấy đâu chứng cứ mà bắt nổi anh ta. Còn cái kiểu đặt ra tình huống nửa rơi nửa chuột này để lấp lửng nhằm phủ nhận “bằng chứng” do công an đưa ra xem ra thì nên cho nó vào giả thuyết 2 cho rồi, bày vẽ 3, 4 làm gì cho dài dòng và ra cái vẻ “lập luận”.

4. Cái giả thuyết 4 thì tôi cũng chỉ thấy  là cô Thùy Linh vẽ thêm voi, thêm chuột cho bài viết nó “hoành tráng” thôi, chung quy cũng quay về giả thuyết 2 để vu cho công an, chính quyền “bẫy”, lấy cớ bắt, giam anh ta vì lý do chính trị.

5. Nhìn chung 4 cái giả thuyết ấy chỉ quy về có 2 tình huống là có tội, còn không thì công an chính quyền bẫy. Mục đích vẽ thêm giả thuyết 3, 4 chẳng qua là để nhấn mạnh thêm cái thiên hướng (có cớ) vu vạ công an “bắt nhầm” người yêu nước để tha hồ nói nọ nói kia, động viên, an ủi nhau ở cái mục 5 này mà thôi.

Ở phần cuối này mới là nội dung chính của cô khi vẽ vời hoa lá, giả thuyết nọ kia. Những lời nhắn nhủ kiểu “Nói với các bạn trẻ như Aduku:Các bạn đang đi trên con đường vô cùng gian nan, khó khăn, trắc trở…Mọi bất lợi đang thuộc về các bạn. Mọi các bẫy đang giăng mắc quanh chỗ ở, nơi làm việc, các mối quan hệ của các bạn – những cái bẫy chỉ chờ trực các con mồi sập bẫy. Nhưng các bạn cũng đừng vì thế mà bực tức, giận dữ, sân hận…Bởi đó là chuyện “thường ngày ở thế giới” này. Từ cổ chí kim, vũ khí muôn thủa của rất nhiều người là TIỀN – GÁI, miễn sao đạt được mục đích. ” và “Phong trào đấu tranh cho tự do, dân chủ không vì một việc của một cá nhân mà bị bôi nhọ hay thất bại. Nhưng các bạn nên vì sự nghiệp chung mà gìn giữ từ lời ăn tiếng nói đến danh dự cá nhân mình. ”.

Công phu của cô Thùy Linh có khác, cả hội biểu tình viên hí hửng cảm ơn, share bài, dành những mỹ từ cao đẹp cho “tấm chân tình” của cô Thùy Linh với họ trong những ngày tháng đen tối (síc) này.

Người ta nói không ngoa, “văn là người”, “đứa con tinh thần” của cô đã thể hiện rõ con người thực của cô. Vào trang facebook của cô, tôi được diện kiến thấy hầu hết bạn bè là những “biểu tình viên” chuyên nghiệp, là những anh chị dân chủ cùng với “yêu râu xanh” kia. Còn các status của cô thì sặc mùi hận thù, tanh mùi của đám “Chống cộng cực đoan” ở hải ngoại, kiểu:

Thùy Linh shared a link.
Hơn chín mươi phần trăm đại biểu Quốc hội là đảng viên Cộng sản thì đảng muốn gì chả được, đảng bảo sao Quốc hội cũng phải nghe. Vì thế Hiến pháp mới có điều 4 ngang nhiên tước đoạt quyền công dân của người dân. Vì thế bộ luật tố tụng hình sự mới có điều 79, điều 88, điều 258 trắng trơn vi phạm Hiến pháp. 

Hơn chín mươi phần trăm đại biểu Quốc hội là đảng viên của đảng tham nhũng mà ông Trọng Đức bảo Quốc hội đó “thể hiện tâm tư, nguyện vọng của tuyệt đại đa số nhân dân” thì đó là sự miệt thị, xỉ nhục dân đấy, ông Trọng Đức ạ!

(Chú thích: Các điều 79, 88, 258 thuộc Bộ luật hình sự 1999 chứ không phải thuộc Bộ luật Tố tụng hình sự, nó có vi phạm Hiến pháp hay không thì cô “kết luận” theo kiểu úp sọt, theo đuôi đám CCCĐ đấy. Luật pháp Mỹ, Đức, Úc… đều có điều luật xử lý hành vi âm mưu lật đổ chính quyền, vu khống, tuyên truyền chống Nhà nước đấy. Mời cô tham khảo các Điều 18 USC. Sec 2385 Advocating overthrow of Government (Tội vận động lật đổ chính quyền) trong Luật hình sự Hoa kỳ, Điều 81 đến 83 BLHS Đức, Điều 275 BLHS Nga, Điều 4 BLHS Singapore… nhé, toàn tội vận động, tuyên truyền, âm mưu lật đổ chính thể là trọng tội các nước khác cả đấy. Cô Thùy Linh nên tham khảo trước khi đưa ra bất cứ tiêu chí nào để phán nhé).

Thế là đủ hiểu, vì sao cô phải viết thế rồi nhé. Còn tôi là ai cô hỏi nhóm Bauxite Việt Nam, cụ Nguyễn Trọng Vĩnh ấy nhé. Nhất là mời cô vào thăm blog của tôi.
Nguyễn Biên Cương
=====
VỀ ADUKU

Mấy hôm nay, nhưng ai là bạn bè và người quen với Aduku (Lê Văn Dũng) đều quan tâm, lo lắng cho em. Mình cũng không ngoại lệ. Mình biết Aduku lần đầu tiên khi cùng em đi một chuyến thiện nguyện lên vùng cao. Sau đó thì gặp nhiều lần nữa. Ấn tượng về Aduku cho đến lúc này dường như vẫn không thay đổi, cho dù em đang bị buộc tội quan hệ với trẻ vị thành niên. Đó là một chàng trai nhiệt huyết, có lý tưởng, chính kiến, đam mê, và không kém phần ngây thơ trong cuộc sống (phải nói là rất ngây thơ, hay chính xác là ngây ngô với những gì thuộc về đời sống). Nhưng luận bàn việc của Aduku, mình sẽ cố gắng không để tình cảm riêng tư lấn át với những giả thiết được đặt ra.
1-Sự việc này là có thật. Tức là có chuyện Aduku quan hệ với một bé gái 16 tuổi. 
-Sự thật này ở mức độ nào? Hai người quan hệ đến đâu? Chứng cứ cho mối quan hệ này là gì? 
-Để buộc tội Aduku, cơ quan công an phải đưa ra được bằng chứng cụ thể: như xét nghiệm AND tìm thấy trong cơ quan sinh dục của bé gái kia; cô gái có bầu và qua xét nghiệm thì cái thai đó là của Aduku…Còn nếu lấy lời khai của cô gái (nếu có); thư từ giữa hai người; ở chung phòng mà không bắt được quả tang (kiểu trai trên, gái dưới) thì không thẻ coi đó là bằng chứng buộc tội Aduku quan hệ với trẻ vị thành niên.
-Trọng chứng hơn trọng cung là câu nằm lòng của các điều tra viên khi còn ngồi trên ghế nhà trường đã được học. Dư luận sẽ trông chờ những bằng chứng mà cơ quan công an đưa ra buộc tội Aduku một cách thuyết phục.
2-Đây là một cái bẫy? – Không thể cấm dư luận đặt ra giả thuyết này vì cái cách bắt Aduku đã khiến người ta nghi ngờ tính minh bạch của sự việc.
-Aduku là người tham gia nhiều cuộc biểu tình chống Trung Quốc; là người yêu tự do và dân chủ, đấu tranh cho tiến trình này ở Việt Nam mau thành tựu như rất nhiều người khác. Thường những người này đều là cái gai trong mắt của cơ quan an ninh. Không phải vô cớ mà Aduku vừa mới quan hệ với cô bé là lập tức cơ quan an ninh có mặt để tiến hành vây bắt. Cách bắt Aduku khiến người ta liên tưởng đến việc bắt một tội phạm cực kỳ nguy hiểm, đe dọa tính mạng cũng như an toàn của người khác. Tại sao không phải là cảnh sát bắt Aduku mà là an ninh?
-Chúng ta đều biết những vụ xâm hại trẻ vị thành niên ở VN nhiều như cơm bữa. Hầu như kẻ phạm tội bị truy tố chỉ khi nạn nhân có bầu, làm đơn thư tố cáo, qua xét nghiệm khẳng định kẻ đó có đúng là phạm tội này không?...Vậy cơ quan an ninh xuất phát từ căn cứ nào để ập đến nhà khám xét và bắt Aduku về tội danh đã nêu trên?
-Ngay sau khi Aduku bị bắt, đã có người kí tên là Nguyễn Biên Cương viết bài nói về tội trạng của Aduku, nhưng chủ yếu bôi nhọ những người biểu tình chống TQ và đấu tranh cho dân chủ. Sao lại có sự vội vàng và hí hửng như vậy? Đâu là mục đích cho sự buộc tội này: quan hệ với trẻ vị thành niên hay dám đấu tranh cho dân chủ?
3-Cô gái kia là trẻ vị thành niên thật và giữa hai người có quan hệ tình cảm đồng thuận?
-Chúng ta không cổ súy cho mối quan hệ như thế này, đương nhiên, nhưng cũng không thể ngăn chặn được hết nếu con người cố tình lao đến nhau theo tiếng gọi của tình yêu. Nếu muốn buộc tội Aduku thì cũng phải có chứng cứ như trong giả thiết 1.
Chúng ta cũng đã biết trẻ vị thành niên đi nhà nghỉ, nạo thai ở VN hiện nay khá nhiều, đến mức báo động. Trẻ trưởng thành quá sớm, lại thiếu sự giáo dục nên đến với tình dục còn rất trẻ. Nếu cô gái chủ động đến với Aduku và mối quan hệ của họ chưa đến mức phải dùng luật pháp để răn đe thì việc giam giữ và bắt Aduku và hạ sách. Vì cái cuối cùng là bằng chứng sẽ nói lên tất cả mục đích của cơ quan an ninh.
4-Hai người vừa mới quen biết, chưa có quan hệ gì, hoặc giả cô bé kia cần gì đó ở Aduku (ví như giúp đỡ việc gì đó nên đến tìm Aduku?), cũng có thể Aduku cần ở cô bé kia việc gì đó (ngoài chuyện quan hệ tình dục)?
-Nếu mối quan hệ này mới dừng ở mức như giả thiết trên thì việc bắt Aduku sẽ đẩy cơ quan an ninh đến chỗ khó khăn trong việc thu thập chứng cứ.
-Bất kể lời khai một chiều nào (của Aduku hay cô bé) đều không có giá trị pháp lý để buộc tội. Hãy chờ xem lời kahi của cô bé 16 tuổi kia là thế nào? Cơ quan an ninh có cho người giám hộ giúp cô bé không?
5-Nói với các bạn trẻ như Aduku:
Các bạn đang đi trên con đường vô cùng gian nan, khó khăn, trắc trở…Mọi bất lợi đang thuộc về các bạn. Mọi các bẫy đang giăng mắc quanh chỗ ở, nơi làm việc, các mối quan hệ của các bạn – những cái bẫy chỉ chờ trực các con mồi sập bẫy. Nhưng các bạn cũng đừng vì thế mà bực tức, giận dữ, sân hận…Bởi đó là chuyện “thường ngày ở thế giới” này. Từ cổ chí kim, vũ khí muôn thủa của rất nhiều người là TIỀN – GÁI, miễn sao đạt được mục đích. 
Nếu các bạn đã xác định lý tưởng của mình thì cố gắng hết sức tránh hai điều trên. Để tránh tiền tài có thể dễ dàng hơn, nhưng tránh những đam mê tình ái thì rất khó…Nếu một ngày nào đó, bạn trẻ nào đó, rơi vào cãi bẫy của sắc đẹp thì âu cũng là lẽ thường tình, nhưng rất đáng tiếc, như Aduku, tuy rằng mình vẫn yêu quí các bạn như yêu quí Aduku cho đến lúc này…
Hãy tỉnh táo hết mức có thể. Còn sau đó tùy duyên nghiệp đưa đẩy mà chúng ta có ứng xử thông minh hơn, sắc sảo hơn. 
Phong trào đấu tranh cho tự do, dân chủ không vì một việc của một cá nhân mà bị bôi nhọ hay thất bại. Nhưng các bạn nên vì sự nghiệp chung mà gìn giữ từ lời ăn tiếng nói đến danh dự cá nhân mình. 
Vì bất cứ một tương lai tươi đẹp nào cũng cần sự dâng hiến từ trái tim.
Top of Form
·         Bùi Quang Minh, Nguyễn Lân Thắng, Lê Thiện Nhân and 33 others like this.
Bottom of Form


12 nhận xét:

  1. *TIÊN SƯ TỤI BA QUE

    Có một lũ già ngu hơn lợn
    Não toàn giòi mặt chó nhơn nhơn
    Nhân cách uốn lượn giống lươn
    Bẻ cong lịch sử, bố tương vỡ mồm

    Chường mặt chó ra điều nhân sỹ
    Vẻ đau thương vận bĩ quốc gia
    Ngu hơn lợn - ngỡ tinh hoa
    Được lời nịnh thối - ngỡ là ông sao.

    Thằng hán nôm núp trang bô sít
    Chuyên bới phân, móc đít ra soi
    Chê rằng phân rất lắm giòi
    Lại khen bên Mỹ ít giòi ít phân.
    Tụ tập nhau 72 nhân sỹ
    Giở trò ma chữ ký nhân dân
    Không ngờ bị Bần Cố Nông
    Chơi cho một vố ọc phân lên mồm.


    Thằng răng vổ viết "bên thắng cuộc"
    Một lũ ngu vớ được xít xoa
    Đéo biết rằng nó ba hoa
    Bốn mươi phần nó bịa ba chín phần
    Nó tính chuyện bẻ cong lịch sử
    Trắng thành đen, thiện ác đổi thay
    Đảo luân lộn lý cho tày
    Da mặt thằng vổ chắc dày hơn mông.

    Có thằng trước nhà văn quân đội
    Rửng rưng vào nói tội gì đâu
    Chẳng qua trong lúc đánh nhau
    Đòn tra tấn giã lên đầu tù nhân
    Là biện pháp khảo tra tin tức
    Có chi mà so sánh cân đo
    Địt con mẹ, khốn nạn chưa
    Núi xương với nó vẫn chưa là gì.

    Nhà thơ Chí chuyên làm thơ cứt
    Thơ đéo gì ý thức lang băm ?
    Đéo gì giẻ rách, tâm thần ?
    "Muốn mang hồ", "vác sông Hồng" là sao ?
    Ngồi đáy giếng "Ếch" chê đất nước
    Đất nước buồn lại bị ruồi bu
    Ruồi đây là những đứa ngu
    Vui hơn ngày trước lại tru là buồn.

    Đứa bá láp thích thơ năm chữ
    Trình như lồn, nhân cách hố phân
    Viết thơ tỏ vẻ ân cần
    Dặn dò giới trẻ chớ nhầm đường đi
    Nó nhất quyết biểu tình Tung Quắc
    Đề phòng khi nhà nước đớn hèn
    Năm 79 mày có xem ?
    Khựa sang là múc, hèn con mẹ mày.
    "Lại nói về chiến tranh" quá khứ
    Chuyện trong rừng thanh nữ thủ dâm
    Viết xong kết luận cái rầm
    Để cho đỡ chết khỏi cần đánh nhau
    Nó kết luận đéo cần chính nghĩa
    Đéo cần chi giải phóng quê hương
    Để cho nước đỡ tang thương
    Rõ phường khốn nạn, rõ phường vô ơn.

    ....................................

    Đấy, nhân sỹ đấy! Còn nhiều nữa để dành viết sau.

    Nhân sỹ cái con bà chúng nó
    Rặt một bầy chó má ngựa trâu

    Nhân sỹ cái con bà chúng nó
    Rặt một bầy chó má ngựa trâu
    Ngu si toàn cứt trong đầu
    Huyênh hoang, khốn nạn chó đâu sánh bằng.

    Ngẫm mà thương cho phường bọn nó
    Ôi cái loài chó má lang thang
    Bơ vơ đứng ở giữa đàng
    Mồm loa mép giải oang oang đặt điều

    Nhân sĩ cái con bà chúng nó
    Ngu như bầy chó má không hơn
    Một phường bạc nghĩa vô ơn
    Cỡ thằng Hảo cứt nhơn nhơn mặt lồn

    Địt con bà cái thằng Hảo cứt
    Làm bố mày thấy nhức con ngươi
    Nhìn mày cũng có hình người
    Sao làm trâu ngựa cho người Mỹ sai

    Bọn Việt gian, lại đây anh biểu
    Nói nãy giờ bây đã hiểu chưa ?
    Trình bọn mày cỡ con Lừa
    Khua môi múa mép tà-lưa với đời ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. TIÊN SỰ TỤI PHẢN ĐỘNG GIẢ DANH ((YÊU NƯỚC ))

      Hôm qua có đám biểu...tình
      Lôi thôi lếch thếch quá thằng ăn xin
      Giáo sư cũng có dăm thằng
      Luật sư dăm chú, lại đèo nhà văn
      Nhà báo..viết láo dua
      Láo nha láo nháo phường chèo cũng thua

      Bám đuôi theo con mụ nặc nô
      Người em thơm thế cái gì cũng thơm
      Em hô Tàu - Việt tương nhau
      Cả bầy xúm lại;;; Zô đi- đừng hèn

      Ngày xưa anh chỉ dạng quèn
      Tiền tài chẳng có, có mồm để ăn
      Về hưu chẳng có ai chơi
      Buồn tình anh dựng băng rôn giữa đường
      Miệng hô đả đảo, tay sờ ví da
      Ngày mai thằng Mặc ló ra
      Ắt là sẽ có vài bài tụng ca
      Tiền vào đến mấy trăm đô
      Tiêu rồi anh lại băng rôn giữa đường

      Ngày xưa nhà nước gọi quân
      Anh lo cụt giống nên chui chuồng gà
      Viết dăm quyển sách gọi là
      xem chừng cũng có vài người đọc qua
      Đến giờ tuổi đã xế chiều
      Thông minh chưa trải mà ngu càng già
      Bám đuôi cái lũ bất tài
      Muốn làm cách mạng, muốn làm vĩ nhân
      Quê choa giỏi lắm nhân tài
      Choa đây cũng hóa tượng đài cho xem

      Giáo sư tiến sĩ học nhiều
      Học xong loạn óc, vẽ vời linh tinh
      Vẽ mình như bậc anh hùng
      Mong thằng Nhà nước ném moi ( tôi) vô tù
      Vô tù mở lớp tuyên truyền
      Cách mềnh từ đó mà ra ầm ầm

      Trâu quỳ, Chợ QUán đắt hàng
      Vĩ nhân cứ gọi vô đây ào ào
      Mở chi bộ Đảng tập trung
      Ngày mai tổng thống xứng tầm năm châu
      Cũng cầu cái chú Ba Tầu
      Uýnh thì uýnh mẹ cho tao được nhờ
      nếu không tao tưới máu ra
      Có thằng chết ngất chớ kêu tao..khùng

      Xóa
    2. NHÂN XĨ CHÍ PHÈO CHÚNG MÀY BUỒN NHƯNG BỐ CHÚNG MÀY ZUI

      Thế za mày đã tròm trèm bảy chục
      đáng ra bố mày phải gọi bằng chú, nhẽ thường
      tiếng việt ta, cứ mất dạy là thằng, ngay luôn
      mất dạy thế, đéo ai coi hàng cha hàng chú
      ....
      bố mày nhìn sông thấy tung tăng tôm cá
      thấy rộn vang tiếng lũ trẻ nhỏ nô đùa
      mày bảo sông là đất nước thở dài
      ví mới chả von, đúng là như cặc
      mày có thở ngắn dài cũng mặc
      đừng ngoác mồm phả hơi thối vào sông
      ...
      cái đéo gì mà ý thức hệ lang băm
      rồi cơm nguội bơ vơ, thạch sùng tắc lưỡi
      rồi cái gì mà giẻ rách tâm thần, hoàn lương chân lý
      toàn những lời lảm nhảm vô nghĩa của thằng khùng
      à, địt mẹ mày nói gì mà “thùng rác nhân dân”
      ra mày bảo nhân dân là thùng rác hả?
      mẹ, thứ mày ra đường coi chừng nhân dân vả
      gãy mẹ răng, húp cháo cũng chẳng xong
      ...
      thoạt tiên bố mày cũng định trao đổi vài dòng
      mà mày toàn viết CLGT
      sực nhớ ra, phàm là người tử tế
      đéo ai đi tranh luận với thằng điên
      ...
      bố thật, cái đầu mày lệch mẹ nhiều niên
      biết đéo gì nữa đâu mà chờ lời thật giả
      xưa nay chăm chăm những thằng ngồi lên quá khứ ỉa
      thằng đéo nào cũng dở khùng dở dại, quả báo ngay
      ...
      ngày xưa bảo “thống nhất non sông, cơm muối cũng tày”
      giờ nhà cửa thêng thang, bia bọt đầy mồm vẫn ngoang ngoác chửi
      ngày xưa cắp chiếu nằm sân ga mấy ngày chờ xe lửa
      nay sáng Hà Nội, chiều Sài Gòn, mai Sing, Mã, Thái, Âu
      lên thì cũng từ từ chứ vèo vèo được đéo đâu
      cứ bụp phát đòi thành Anh thành Mỹ
      mà Anh Mỹ thất nghiệp, tệ nạn cũng đầy ra đó
      chỗ đéo nào chả có dở, có hay ...
      ...
      À, quên, bố mày vừa mới nói trên đây
      đéo hơi đâu luận với thằng thần kinh bất ổn
      thôi, đã lỡ tay gõ rồi thì cứ để
      xóa hay không cũng chả làm gì
      ...
      mày buồn, thì kệ mẹ mày đi
      đáng kiếp đứa nào đời vui không biết hưởng
      đâu phải bố mày không biết, không trải những trái ngang, khốn khổ
      nhưng nhìn rộng ra đời bố mày vẫn thấy vui, à ha.
      ....
      Cũng bởi có thằng quăng "thơ cứt" của mày vô nhà (*)
      làm bố mày đang làm việc, thấy thối qúa
      mần vài câu thế cho hạ hỏa
      chả cần lựa ngôn từ, chả edit tới lui
      hay dở gì cũng cứ bốt lên thôi
      mày mất dạy, việc đéo bố lịch sự
      ...
      Thôi, bây giờ bố mày phải mần nốt việc
      mai nghĩ lễ mừng đất nước thống nhất rồi
      việc có xong thì đi chơi mới vui
      còn mày buồn, xin mời cứ việc
      ...
      Đèo mẹ, cũng ở trên đất Việt
      tự dưng nảy nòi một lũ dở hơi
      toàn những là thất, bát thập đến nơi
      rõ già đầu còn ngu hơn con lợn
      ...
      Thôi, kết luận vậy đi, mày thấy buồn kệ mẹ
      nước mày buồn, nhưng nước bố mày vui

      Xóa
    3. ĐẤT NƯỚC CÓ BAO GIỜ BUỒN THẾ NÀY CHĂNG ?

      Tái sử dụng thơ anh Chí (Trần Mọn Hẩu)

      Đêm thì đen, ngày - mặt trời cứ đỏ
      Phèo thi nhơn ngồi ngáp ngắn thở dài
      Đéo biết sủa trăng nhà ai ?
      Thôi thì sủa vào đất nước

      Tao, thi nhân (phành phạch - vỗ ngực, phì phò - thở dốc)
      ngồi ngót bảy mươi năm
      Tao không muốn nhìn ngay và nói thật?
      Kệ cha tao, tao cứ tru ý thức hệ lang băm
      Kệ cha tao, tao cứ sủa người nông dân bị cướp đất

      Thị Nở xinh tươi ơi, tao tự tử đây
      Tao sẽ treo cổ tao trên sợi chỉ mành
      Sợi chỉ mành được tước ra từ bẹ chuối
      Tại sao? Tại sao? Tại sao?
      Mày không để phần tao chút cặn cháo hành?

      Xì sụp lạy khấn tro tàn Giáo hội
      Những tín điều cơm nguội, Amen!
      Xin ơn trên cho tao tự do bán lương tâm cho chó
      Vãi linh hồn vào thùng rác nhân dân
      Xui mối mọt ăn vào lòng rường cột
      Ôi mong thay giẻ rách cũng tâm thần
      Đám bọ xít sẽ dẫn đường dân tộc
      72 con gà què bàn hiến pháp cối xay

      Đất nước, với riêng tao, lúc nào cũng buồn như hôm nay
      Thiên đường đã vỡ
      Đồng "chí" tao nhân xĩ đứng đường
      Đồng "rận" tao văn nhân rửng mỡ
      Hoàn lương có là chân lý?
      Con đượi năm 2011 phải được “tiết hạnh khả phong”
      Không ai đuổi, thi nhân 38 ký phải được tự do giật mình bỏ chạy

      Kính lậy cha chúng con ở trên trời,
      xin hãy nhốt hết mây trời vào blog tự do
      Để tao quanh năm đứng bên lề đường
      Mửa ra những câu thúi gan thúi ruột
      Tao buồn, ức hự hự, đâu rồi tình ca mùa hè
      Sơ mít thối bị ruồi bu
      Phành phạch
      Phì phò

      Tao muốn đất nước bị cầm tù trong lề trái
      Nhưng than ôi, chưa kịp nghĩ một điều gì
      Sao đã toát mồ hôi ?
      Bởi đã lâu rồi, tao chối từ đất nước tôi (à quên, đất nước tao) ?

      Lý tưởng của loài tru đêm là bóng tối
      Tao tru luôn cả ngày đêm cho thỏa cơn buồn
      Để không ai tin vào hoa hồng nữa
      Tao chửi cả làng, chửi cả thằng con nào đẻ ra tao nữa
      Tao đem thân này chở rận cắn quê hương

      Xóa
  2. Gửi sao vàng 12345
    Xin lỗi ngôi sao vàng năm cánh
    Xin phép cho Chí Phèo gọi là anh
    Bởi anh đã xưng tên là vàng sao năm cánh
    Tựa như sao vàng trên lá cờ Tổ quốc
    Nhưng lại làm mất đi màu thân yêu
    Bởi sự chửi bới lung tung
    Và cả gan gọi những bậc cha chú
    Là rận chấy hay gà què
    Hơn cả Chí Phèo lúc say xỉn
    Vì Phèo chỉ chửi Bá Kiến mà thôi
    Chẳng lẽ điều tối thiểu anh phải biết
    Dù là cờ vàng hay cờ đỏ
    Cũng phải biết kẻ trên hay lớn tuổi

    Trả lờiXóa
  3. GỬI MẠO DANH VIỆT NAM (HAY ĐÚNG HƠN LÀ VNCH -thứ chạy ttutj quần chết ngỏe từ 38 năm trước)

    ((Xin lỗi nhé )),cờ ba que
    Nhưng bao giờ cũng gọi bọn bán nước là thằng ,là ((chúng ))
    ((Chí phèo ))phải gọi chúng bay bằng cụ
    Bởi chúng bay đã theo Pháp ,theo Mĩ giết dân ,thua ((chạy vãi cứt ))nay hoàn hồn lại diễn tiếp vở ba que
    Tao không ((chửi bới lung tung ))mà tao và mọi người chửi thẳng .
    Lũ ba que chúng mày nhục quá nên càng thêm cuồng điên .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. CỜ VÀNG VÀ QUẦN TÀ LỎN

      http://xichloviet.wordpress.com/

      ó vẻ như quần tà lỏn và cờ vàng là hai vật không có gì liên quan đến nhau. Thế nhưng đối với các anh cờ vàng cực đoan hùng hổ chống cộng trường kỳ nó lại là những vật lên quan rất mật thiết. Nhưng ta phải nghe họ tâm sự thì mới biết nó liên quan ra làm sao.

      Mọi người trong chúng ta, ai đã qua tuổi học trò, cũng từng biết tới nhà văn Thanh Tịnh với bài văn giáo khoa nổi tiếng :” Ngày tựu trường”. Đọc bài này mỗi người đều có cảm xúc khác nhau, vì ai cũng có ký ức riêng về ngày tựu trường của mình. Và ai trong chúng ta có lẽ cũng đã hơn một lần từng đọc thơ của Thế Lữ có tác phẩm “Hổ nhớ rừng “ nổi tiếng, diễn tả tâm sự một con hổ bị cầm tù.

      Có lẽ ảnh hưởng bởi cách hành văn của Thanh Tịnh , có lẽ trong một phút ngẫu hứng cảm thấy ta như hổ nhớ rừng, với cảm xúc rất riêng, một anh cờ vàng đã ôn lại ký ức của mình bằng bài viết mang hơi hám của Thanh Tịnh và Thế Lữ như sau :

      Hằng năm, cứ vào đầu hè, phượng ngoài đường nở nhiều và trên cao có những đám mây bàng bạc, lòng ta lại trào dâng ký ức đắng cay của cái ngày phải tháo chạy tuột quần.

      to-lich-30-4-1975

      Ta không thể nào quên được cái cảm giác run sợ ấy xuất hiện trong ta làm cái quần ta ướt sũng, cái hiện tượng này chỉ xảy ra khi ta còn được mẹ ẵm trên tay.

      Ký ức này ta chưa một lần ghi lên giấy vì hồi ấy ta không dám ghi, và ngày nay ta không nhớ hết.

      Nhưng mỗi độ hè về lại gợi cho ta nỗi niềm không tả xiết, nó cắn xé lòng ta, nó trào dâng niềm căm hận và nó bắt ta phải bật thành lời.

      Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy hoang mang và lo sợ, tiếng súng cộng quân nổ khắp nơi, lòng ta nôn nao kinh hãi khiến ta đi đến quyết định phải tuột quần, quyết định lịch sử của đời mình.

      image001

      Tuột quần là vứt bỏ quân phục, là đào ngũ, là hèn, là nhục, thế nhưng điều đó có sá chi, có gì quan trọng cho bằng bảo toàn mấy chục kí lô thịt mà bố mẹ ta dầy công tạo dựng nuôi dưỡng mấy chục năm qua.

      Tuột quần để Việt cộng chẳng nhận ra ta, chẳng biết ai là dân là lính, thật may cho ta vẫn còn tà lỏn trên người. Thế nên ta vẫn giữ hoài quần tà lỏn, nếu không có nó ta chẳng khác đười ươi.

      Đi trong cái nóng mùa hè oi ả nhưng ta vẫn toát mồ hôi, Ta lạnh run lên vì khiếp sợ. Cộng quân truy đuổi phía sau còn phía trước ta là đoàn quân tan rã đang cướp bóc mọi thứ trên đường tháo chạy. Ta lo sợ VC một phần nhưng cũng lo sợ không kém , rằng cái tà lỏn cỏn con trên người ta chẳng biết có bảo toàn được hay không, ai biết được trên đường tháo chạy có những rủi ro gì.

      Con đường quốc lộ thênh thang giờ đây nhỏ hẹp vì quân phục quân trang vứt ngổn ngang đầy đường. Con đường này ta đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên ta thấy lạ. Cảnh vật xung quanh ta thay đổi quá , chính vì chính lòng ta đang có sự thay đổi lớn : Hôm nay ta tháo chạy tuột quần.
      (NGHE CHỬI TIẾP NHÓE)

      Xóa
    2. Sài gòn mênh mông, ta lạc lõng , tìm hoài mà chẳng thấy chốn dung thân.

      Bạn bè chiến hữu đâu chẳng thấy, chắc chẳng hơn ta: cũng tồng ngồng.

      Địa chỉ cuối cùng chiến hữu ta hội ngộ là trại cải tạo. Ngày ba bữa cơm hẩm trộn bo bo đêm nằm co ro mà gãi háng .

      Ký ức năm xưa tràn về ngao ngán, tiếc những tháng ngày ăn cơm Mỹ nhởn nhơ vui.

      Thế nên ta :

      Gặm một nỗi căm hờn quân cộng sản,

      Ta nằm dài trông ngày tháng dần qua.

      Khinh lũ cộng kia ngạo mạn ngẩn ngơ,

      Giương mắt bé coi khinh cường quốc Mỹ.

      Nay sa cơ bị nhục nhằn tù hãm,

      Thôi hết rồi những năm tháng ăn chơi.

      Nay ngang hàng với bọn lính dở hơi,

      Phải tuân lệnh cúi đầu mà cuốc đất.



      Ôi nhục nhã biết bao nhiêu, đội quân hùng mạnh.

      Bỗng chốc tự tan hàng chứ có phải cộng sản thắng ta đâu.

      Ta kiểm soát bầu trời vùng biển,

      Một con chuột chạy qua ta đều phát hiện,

      Nhưng ai ngờ cộng sản bỏ túi được cả xe tăng.



      Chúng mang vào thả khắp tây nguyên,

      Chúng bỏ túi được cả pháo binh, xe vận tải.

      Nửa triệu quân BU còn phải cuốn cờ tháo chạy,

      Thì sá gì ta: ô hợp đám quân tàn.

      Nhờ chúa hiển linh trừng phạt bọn vô thần,

      Nên bọn cộng kia phải cúi đầu run sợ,

      Chúng phải thả ta về vì chúa chở che ta.

      Để ta tươi cười vui hát khúc hát ô ,

      Và đoàn tụ Bu ta nơi đất Mỹ.

      Nay ta hưởng eo phe nhưng vẫn có đủ cà phê, chơi đĩ,

      Vẫn còn gân còn đủ sức biểu tình.

      Tuy không còn những tháng ngày hoàng kim cũ,

      Nhưng đời cũng còn thấy màu xanh.

      Nhưng:

      CS nó ranh ma,

      Ta sang đây mà nó cũng chẳng buông tha,

      Nó nằm vùng trong sợi dây thắt lưng, nó nằm vùng trong vai nghệ sĩ,

      Nó nằm vùng trong báo chí, nó lấy chậu rửa chân nó đựng lá cờ vàng.

      Nhưng dù cho chúng quỷ quyệt ranh ma ta đâu dễ đầu hàng,

      Thế là ta phải đấu tranh, phải cởi quần lần nữa.

      Ta cởi quần vạch cu đái tràn cửa hàng chúng nó.

      Ta cởi quần lấy cứt trét khắp nơi.

      Với bọn cộng nô không thể nói bằng lời.

      Phải lấy cứt lấy cu làm vũ khí.

      Nhưng mấy chục năm qua :



      Ta vẫn sống trong tình thương nỗi nhớ,
      Thủa tung hoành, hống hách những ngày xưa.

      Nên mỗi năm đến độ cuối tháng tư

      Là ta lại nhớ lôi ra: quần tà lỏn.

      Nhìn nó để nhớ cái tháng tư uất hận

      Nhớ cái ngày vãi đái chạy năm xưa.

      Mấy chục năm rồi ta vẫn giữ nó bên ta

      Bên cạnh nó là lá cờ vàng ba sọc.

      Để nhắc lại mối hận xưa, hằng năm ta có ngày quốc hận,

      Khuyên cháu con ta phải nhớ mãi đến ngày này.

      Ta chưa phục hận được thì con cháu ta thay,

      Ta không còn sức thì ngồi gãi háng nhổ râu mà tham mưu cho bọn trẻ.

      Cái quần tà lỏn của ta,

      Chứng tích lịch sử của những ngày gian khổ,

      Ta giữ nó bên mình để nung nấu mối hờn căm.

      Mối thù đeo đẳng theo ta đã bao năm,

      Mối thù mà các cha cố của ta hằng nhắc nhở.



      Lá cờ nhắc cho ta tổ quốc cờ vàng đã mất,

      Cái quần tà lỏn nhắc ta niềm ô nhục năm xưa .

      Nó sẽ song hành đến khi cuộc đời ta kết thúc.

      Và,

      Nó vẫn mãi theo ta : tà lỏn – cờ vàng.

      Chúa có biết chăng trong những ngày ngao ngán
      Con đang theo giấc mộng ngàn to lớn
      Để hồn con phảng phất được gần người .

      Để chúa ban cho con sự sống đời đời.

      Để đòi lại món nợ đã mấy mươi năm: cờ vàng, quần tà lỏn.

      Trên đây là tâm sự cờ vàng làm cho chúng ta thấy rõ hơn mối lên quan mật thiết cờ vàng – quần tà lỏn.

      Cho nên , cứ đến ngày 30.4 hằng năm là các anh cờ vàng lại ôm nhau mà trách cứ thở than.

      Các anh đập đầu tức tối, rên la tiếc nuối, trách móc giận hờn.

      Các anh lôi miếng vải vàng ba sọc ra để mân mê khóc hận, để hồi tưởng mà dâng trào căm thù.

      Hỡi các anh, hãy cứ ôm nhau mà than thở,

      Chó có sủa thêm vài muơi năm nữa thì đoàn lữ hành vẫn tiến bước thênh thang.

      Dù cho các anh có tức tối cuồng điên,

      Có khóc lóc thở than, thì cũng chẳng ai thèm thương hại.

      Cứ vật vã đi, cứ hận đi, cứ thét gào lên để mong có ngày chúa thương giúp các anh phục hận.

      Giúp các anh ru giâc mộng cờ vàng .

      Xóa
  4. TÂM SỰ CỜ VÀNG
    18.06.2011
    Lại hết một năm sống tha hương.
    Băm mấy xuân qua vẫn đọan trường.
    Cộng sản vẫn còn, ta chưa chết.
    Nhưng biết bao giờ thấy cố hương?
    Quốc hận hằng năm vẫn nhớ ngày
    Ôm niềm uất hận lết sang đây,
    Ngày xưa nhớ cái năm năm bốn
    Cũng tại cộng nô phải chạy dài.
    Số kiếp di cư đến hai lần
    Hai lần nhưng vạn nỗi gian truân.
    Lần sau còn nhục hơn lần trước,
    Vứt cả ba lô cởi cả quần.
    Cũng tại ta xui mới thế này
    Thầy ta đừng chạy chúng biết tay
    Phải chi thầy thí vài trăm triệu
    Đâu phải chạy te vứt cả giày.
    Dù bỏ chạy te vứt cả giày.
    Nhưng ta nào có sợ chúng bay.
    Chẳng qua cũng chỉ vì thời vận
    Tại số nên ta mới như vầy.
    Ta quyết không quên mối hận này.
    Con không làm được cháu ta thay
    Cờ vàng ta phất không ngừng nghỉ.
    Rồi sẽ có ngày chúng biết tay
    Ta vẫn cờ vàng vẫn duyệt binh
    Vẫn hát vang lên khúc quân hành
    Để cháu con ta luôn ghi nhớ
    Hình ảnh hào hùng lớp cha anh.
    Dù là quần áo chợ si đa
    Dù chẳng súng gươm cũng gọi là
    Quân đội cộng hòa thời oanh liệt,
    Để ta ôn lại quãng đời ta.
    Ta phất cờ vàng giữa cờ hoa
    Cờ hoa cứu giúp chở che ta
    (Không có cờ hoa ta lạnh gáy
    Cộng sản rập rình rét bỏ cha.)
    Nhớ về hòn ngọc viễn đông xưa
    Nơi ta hoan lạc suốt bốn mùa
    Tên em ngày ấy không còn nữa
    Còn lại nơi này cái little.
    Thế mà chúng cũng chẳng buông tha.
    Theo đến nơi này xứ cờ hoa.
    Cái little kia nào có tội
    Chúng cũng vặt luôn tức bỏ bà.
    Mấy chục năm ròng giữa chốn đây.
    Eo phe (welfare) vẫn lãnh vẫn ăn mày.
    Phút tem (food stamp) không có đời ta tận
    Bởi thế cho nên phải lụy thầy.
    Ta chạy sang đây đã cùng đường
    Thế nên ta vẫn phải khói hương
    Tâm nguyện khấn cầu ông thánh Mỹ
    Phù hộ ta tròn mộng hồi hương.
    Thầy ta ta dựng tượng phụng thờ
    Cũng vì ơn nghĩa những năm xưa
    Thế mà chúng bảo “quân chơi đĩ ”
    Năm mươi tám vạn hồn có biết chưa
    Hỡi chúa hỡi thần hỡi Ala
    Hỡi Mô ha mét hỡi Di đà,
    Cộng nô láo xược không vặn cổ
    Lại cứ vặn nhầm cổ chúng ta.
    Thà ta nô lệ xứ cờ hoa
    Quyết không về lại chốn quê nhà
    Làm mướn, cu li, hay rửa chén,
    Rửa đít cho thầy cũng sướng cha.
    Rửa đã bao năm rửa mòn tay,
    Nhưng vẫn không quên rửa hận này.
    Đời ta không được, đời con cháu,
    Quyết diệt cho tiêu bọn chúng mày.
    Trung cộng âm mưu chiếm Trường Sa.
    Đã lâu mới có dịp hò la.
    Cầu trời nó chiếm luôn Hà nội.
    Cho đáng bọn mày hả dạ ta.
    Trung cộng to đầu thế mà ngu.
    Đất liền không lấy lấy san hô.
    Sao bay không chiếm luôn cả nước,
    Chẳng lẽ bọn mày sợ chúng ư.
    Bay cứ đánh đi có chúng tao
    Tuy tao chẳng có tí quân nào
    Nhưng tao có cái mồm to khỏe.
    Chống cộng nhưng tao khoái ba tàu.
    Ta có cờ vàng có ống loa
    Có kèn có trống có cờ hoa.
    Tuy hô đả đảo thằng trung cộng
    Nhưng chống chỉ là Cộng xứ ta.
    Chẳng lẽ xuống đường chống tụi bay
    Mà không đả đảo thật hăng say.
    Thì ai mà biết ta yêu nước.
    Nhưng tấm lòng ta khoái chúng mày.
    Hàng hóa Việt Nam bán dẫy đầy
    Nhưng ta cương quyết phải tẩy chay
    Thà ta ủng hộ hàng tàu chệt
    Cho lũ cộng mày chết trắng tay.
    Nhớ nước ta càng thêm uất ức,
    Thương nhà tiếc mãi cái vila.
    Sang đây cam phận thằng ở đợ
    Cũng tại bọn mày lũ cộng nô
    Lạy thánh A la lạy chúa tôi
    Con chống bao năm quá đuối rồi
    Sức kiệt lực tàn đành chống gậy.
    Nay còn chỉ mỗi cái mồm thôi.
    Xin chúa hộ phù lũ chúng con
    Vặt cho chết hết lũ tham tàn
    Mai này phục quốc con xây tượng
    Xây nhà thờ mới đẹp to hơn.
    ***
    Mấy chục năm ròng giữa chốn đây.
    Bưng bê rửa bát đã bao ngày.
    Vẫn chưa rửa được niềm căm hận
    Ôi biết sao vơi mối thù này.
    (Trích comment diễn đàn vietweely)

    Trả lờiXóa
  5. CÒN ĐÂY LÀ CHÂN DUNG CỦA BLOGGER " DÂN CHỦ" & " DÂM CHỦ"

    Có chú Lân Thắng "siêu nhân"
    Một mình chấp cả công an trăm người
    Vô danh tiểu tốt trong làng ( dân chủ)
    Mở miệng "bom nổ" làng chàng kiếm danh
    Làm nghề " phó nháy" lông bông
    Thêm nghề "dân chủ" dể không, kiếm tiền.
    Khi nào can đảm nổ mìn
    Có danh có tiếng , một mình ngồi tu.


    "Thủ lĩnh "tên Dũng No-U
    Đi làm " dân chủ" mà ngu thấy mồ
    Hiếp dâm nữ vị thành niên
    Bị Công An tó, nói liền bắt oan
    Thằng Thắng " siêu nhân" cười khà
    Tụi nó đồng thuận, sao mà không cho.
    Ngu chi ngu quá vậy hè
    Luật thì không hiểu, kết bè kiếm gơ( girl)
    Một bầy không bạn( NO-U) lơ ngơ
    Mà đòi " tính sổ" , nằm mơ lên trời


    Theo Cộng chống giặc ngoại bang
    Tuổi trẻ HIẾU ĐẰNG, cùng Đảng vượt nguy
    Đến khi " Thất thập cổ lai "
    Theo Mỹ chống Đảng, cố bài Mác Lê
    " Viết trên giường bệnh" lu loa
    " Đa nguyên , Đa đảng" , cơ mà hiểu không?
    Già rồi nghỉ dưỡng cho xong
    Đừng để con cháu tặng phong " Già khùng"

    Hữu Vinh tự Ba Sàm
    Cộng cho ăn học để làm An Ninh
    Nghĩ mình tài thấu trời xanh
    Bỏ ngành chuyển hệ cố thành đại ca
    Làm hoài làm hủy không ra
    Chuyển sang chống Cộng làm ma cờ vàng
    Slogan " Phá vòng nô lệ"
    Cóp( Copy) Pát (Paste) lung tung, chửi Chế chê Nhà ( Chế độ, Nhà Nước)
    Hỡi ôi việc chửa thành công
    Bị đám " chủ ngoại" , nhổ lông phơi hàng
    Bây giờ mới lộ mặt "chồn"
    Là thằng bán nước, tâm hồn tanh hôi.


    THỤY già hợp với HẰNG bòi
    Thành cặp bài trùng lỏi chỏi thấp cao
    Biểu tình ăn vạ Hằng la
    Thụy viết bờ lóc" máu ra ướt quần"

    Ăn cháo đá bát phản thầy
    TỪ HUY tiến sĩ theo bầy ngoại bang
    Về nước học đòi làm sang
    Miệng chê đất nước, khen" hàng "của Tây
    Có hiểu " dân chủ" " nhân quyền"?
    Học chi cho lắm, tốn tiền bà ơi

    " Một góc nhìn khác" cũng hay
    Nhưng mà sau này mất dạy quá đi
    Mắng trên la dưới chửi thầy
    Trương bảng Duy nhất " tao lẩy mặc tao"

    Kiếp này Con tội gì đây
    Mà Mẹ tha hết đầu nầy chổ kia
    Chống Tàu là chuyện quốc gia
    Còn việc của Mẹ ở nhà dạy con
    Đừng làm NẤM độc MẸ ơi
    Mẹ làm Con hưởng, chuyện đời mặc nhiên

    Ngày xưa có gã từ quan
    Lên non tìm động hoa vàng nghỉ ngơi
    Ngày nay có lão bỏ lảm
    Lên thơ năm chữ, lan man chửi đời
    BÁ đạo khi viết nữa vời
    TÂN thì không mới , THÁI thời không đau.
    Làm thơ thì đúng tào lao
    Xỏ xiên cay độc, lao xao dạy đời
    Dạy trò NHÂN NGHĨA ở đời
    "Cháo ăn bát đá " thôi thời vứt đi

    Hà Nội có đám NO-U
    Tập hợp một đám NÃO U không à
    Thủ dâm chính trị nhờ Tà
    Ăn chia không đủ, gà nhà đá nhau

    Bà Tưng cởi áo khoe thân
    Ngọc Chênh lừng khừng, so sánh Bảy Hai ( Nghị định 72)
    Huyền Anh mới cởi đờ mi
    Dái Lệch muốn cởi hết đi, đỡ thèm

    Có ông Viện sĩ Tương Lai
    Con của Tổng Đàn, ôm dái ngoại bang
    Tâm đen Con nối Cha truyền
    Ăn cơm Cộng Sản, Ị liền Cộng sai

    Quảng Bình là xứ Quê Choa
    Sinh ra một thằng thật quá loi choi
    Không cần biết đúng biết sai
    Bài nào chửi Cộng là hay, đưa vào
    Biệt danh" Bọ" shit "Bọ" hung
    Nhơ bẩn như Cức, cũng xung phong vào.

    Nhà nghỉ với bao cao su
    Cù Con lớn tiếng, tớ đâu làm gì
    Dương Hà phụ họa cười khì
    Em biết ảnh lắm, "Phở" thì không ăn.

    Ngày xưa Cuội dối nhất trần
    Ngày nay Tễu Diện muôn phần trội hơn

    Chí Phèo ăn vạ tiếng tăm
    Có Nguyễn Chí Đức hơn trăm vạn lần

    " Chỉ biết đứng, không biết quỳ"
    Trước bầy xâm lược, Sáu lỳ không khai
    " Uyên yêu tổ quốc Việt Nam"
    Thèm cái lap top, Uyên làm Việt Tân

    Có hai " Bà má anh hùng"
    Mỗi bà một vẻ , mười " ung " vẹn mười
    Lót Họ Dương, Tên Tân Hà
    " Danh Chồng ba vạn, bán ra ba đồng"
    Tụi Rận nó chửi rần rần
    Hai má tủm tỉm, ai Mần nấy Ăn

    Xứ Biển có mụ Bùi Hằng
    Biểu tình có mặt, lằng nhằng phát ngôn
    Nào " Chó, máu dưới, máu trên..."
    Hỏi ra mới biết, là tên Giang hồ.

    Trả lờiXóa
  6. Bao giờ toàn thể người dân VN không gọi ((thằng phản động ))mà gọi ((ông ,ngài ,cụ phản động)) thì mình thôi không chửi bọn ba que nữa

    Trả lờiXóa