Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2015

Vì sao Mỹ cần thế giới bất ổn và bản chất của chính sách xoay trục Châu Á?



Con bài TOÀN CẦU HÓA được Mỹ sử dụng sau Chiến tranh Lạnh nhằm mục tiêu bảo đảm sự thống trị của Mỹ trên thế giới với kế hoạch tạo ra không gian chính trị, kinh tế, văn hóa tinh thần đồng nhất mà Mỹ là lãnh đạo thế giới được thừa nhận: phải theo mô hình chính trị tự do của Mỹ,đảm bảo vai trò chủ đạo của khu vực tư nhân trong điều phối kinh tế và gây dựng tầng lớp quần chúng có ảnh hưởng “hòa nhập” vào văn hóa đại chúng của Mỹ. Với công cụ như Quỹ Tiền tệ quốc tế (IMF), Ngân hàng thế giới (WB) và Tổ chức Thương mai Thế giới (WTO) đã đảm bảo quyền lực của nước Mỹ gián tiếp thông qua kiểm soát nguồn tài chính chủ chốt và kiểm soát luật chơi của thế giới mới. Một thời gian dài, Mỹ đã đảm bảo sự thành công của chiến lược này.

Tuy nhiên, việc xuất hiện những con bài nặng ký đe dọa vị trí đơn cực của Mỹ như Trung Quốc, Nga và một số quốc gia mới nổi, bề ngoài thì theo Mỹ nhưng bản chất “không phù hợp” với yêu cầu của Mỹ như Hàn Quốc, Nhật Bản, Xingapo, được giới nghiên cứu quốc tế nhận định là nguyên nhân khiến Mỹ thay đổi “kịch bản cuộc chơi”, gây dựng thế giới bất ổn. Bắt đầu từ năm 2005-2006, khởi đầu từ cuộc chiến Iraq, rõ nét hơn cả là hàng loạt “Mùa xuân Arap” loại bỏ hàng loạt chế độ chính trị ổn định ở Tuynidi, Libi Ai Cập, Xyri, mở đường cho kích thích xung đột, tạo ra hàng loạt “điểm nóng” ở Trung Đông, Ukcraina, Apghanixtan,… Bao vây Nga, đẩy Châu Âu “thiên đường” chìm trong khủng hoảng kinh tế và chiến tranh “tỵ nạn”…Tất cả đều rơi vào “tấn bi kịch” được Mỹ dày công giăng mắc.

Với chính sách xoay trục trở lại Châu Á-Thái Bình Dương được coi là nhằm bao vây đối thủ lớn nhất của Mỹ trên thế giới là Nga, Trung Quốc, dựa trên việc xây dựng một chuỗi các đồng minh ở Châu Á. Nhìn tổng thể, Mỹ đang là nhân tố gây xung đột trong khu vực trong chiến lược đối đầu, loại bỏ ảnh hưởng của Trung Quốc như gây hàng loạt xung đột, điểm nóng ở khắp Trung Quốc, gây mất ổn định nhằm loại bỏ chính quyền quân sự ở Thái Lan, Chính quyền Najib Razak ở Malayxia, hỗ trợ lực lượng thân Mỹ ở Campuchia nhằm loại bỏ Hun Sen, nỗ lực đưa bà Aung San Suu Kyi thay thế chính quyền quân sự Myanmar, hỗ trợ các chính khách hiếu chiến ở Philippin… biến Biển Đông thành điểm nóng tiếp theo.

Với kế hoạch xây dựng các chuỗi đồng minh nhằm bao vây, khép chặt các con hổ Nga, Trung, tuy nhiên lần này chính sách của Mỹ đang gặp phải đối thủ quá nặng ký. Nga phản đòn bằng tấn công “thu hồi” các vùng chiến lược Ukraina, ném bom tiêu diệt quân bài IS ở Syria khiến con bài chống khủng bố của Mỹ trơ trẽn, mất điểm với đồng minh phương Tây, được thế giới ủng hộ. Trung Quốc đã thành công trong việc khai thác sự đối đầu giữa hai đồng minh chính của Mỹ ở Châu Á là Hàn Quốc và Nhật Bản xung quanh vấn đề lịch sử quá khứ, tăng cường quan hệ đối tác với Nga, xây dựng ngân hàng AIIB đầy hấp dẫn thu hút các đồng minh của Mỹ như Anh, Đức, Pháp, Hàn Quốc, Ixrael…khiến nhiều học giả đang “lo lắng” cho chiến lược xoay trục có nguy cơ bị ném vào thùng rác địa chính

Thế giới càng bất ổn, rơi vào tình trạng “thời chiến” càng khiến sự phụ thuộc vào Mỹ gia tăng. Việt Nam tất nhiên không thoát được “tâm bão”, chiến lược của Mỹ đã thế hiện rất rõ, đang đặt Việt Nam vào tình thế buộc phải “thân Mỹ, thoát Trung”. Đừng vội ảo tưởng khi Mỹ phải chấp nhận lập trường xưa nay của Iran về chương trình hạt nhân, tiếp đón Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tại phòng Bầu dục – một tiền lệ chưa từng có với nước Mỹ khi tuyên bố “tôn trọng thế chế chính trị đối lập”!
Ở khu vực Biển ĐÔng, Mỹ đóng vai trò như một quan tòa, luôn tuyên bố “không đứng về bên nào trong vấn đề chủ quyền của các thực thể địa lý đang tranh chấp ở Biển Đông”, nhưng mọi mục tiêu đều nhắm vào Trung Quốc, không đếm xỉa đến đồng minh Đài Loan vừa nâng cấp đường băng, xây mới hải đăng, cầu cảng có thể đón tàu 3000 tấn và các tàu của lực lượng tuần duyên tại đảo Ba Bình.
Hãy nhìn vào “liên minh” các ĐSQ Mỹ, phương Tây từ năm 2014 đến nay công khai cổ vũ cho “lực lượng chính trị đối lập” ở Việt Nam thông qua vô số kiểu hội thảo, gặp mặt, suy tôn, điều trần, luật hóa… Hầu như bất cứ phái đoàn ngoại giao, chính khách nào của Mỹ, phương Tây vào Việt Nam cũng phải “vấn an” cho bằng được vài gương mặt “đối lập”.

 Lượng tiền từ các quỹ tài chính, NGONN đổ vào hỗ trợ cho các hội nhóm “xã hội dân sự độc lập”, các NGOVN cho đến chính các cơ quan hành pháp, lập pháp Việt Nam để “đổi máu, thay màu”, đầu tư cực khủng cho thu hút giới báo chí, luật sư hành nghề theo tiêu chí “tự do” của Mỹ. 

Chưa khi nào giới “đối lập” được trọng vọng, xuất ngoại dày đặc và tần suất chính giới Mỹ, các tổ chức nhân quyền quốc tế tiếp đón như hiện nay. RFA, VOA nổi lên với nhiều “cơ chế” phong phú, công khai hợp tác với Việt tân và các tổ chức người Việt cực đoan hải ngoại trong việc đào tạo, cấp lương, tạo môi trường “hành nghề dân chủ chuyên nghiệp” kiểu “nhà báo tự do” cho các “dân chủ”, “dân oan” trong nước sôi động như mấy năm trở lại đây. Riêng cái thư mục “blog” cho VOA, RFA, quản trị facebook, page với mức lương ổn định đủ điểm mặt các “lãnh tụ” mới nổi trên sân khẩu “đấu tranh dân chủ” trong nước.
Nhìn từ toàn cảnh tới tiêu điểm là Việt Nam cho thấy, sau 30 năm, Việt Nam lại có “ cơ hội” trở lại thời Việt Nam Cộng hòa trong việc hệ thống truyền thông và chống Cộng đang “náo nức” xây dựng lại hình tượng ông Tổng thống “nhân văn” Ngô Đình Diệm và PR cho Cờ vàng. Việt Tân nôn nóng “hiện diện” trong nước khi chứng kiến lực lượng trong nước được Mỹ đề cao, tìm cách gạt bỏ mình ra khỏi ván cờ khiến nó bị 90% thành phần trong nước phản ứng, qua vụ Trương Dũng vừa qua.
Nhìn khách quan, cuộc biểu tình trên toàn quốc phản đối chuyến thăm Việt Nam của ông Tập Cận Bình vừa qua, chứng tỏ lực lượng thân Mỹ đã dốc toàn sức, nhưng đang tự “vấn” mình vì sao lượng người ảo đông mà thực địa lại ít ỏi với rặt gương mặt quen thuộc đến thế. Thực tế cho thấy Mỹ chưa rút được nhiều từ bài học thất bại thời VNCH, tiền, truyền thông, sức ép địa chính trị…không dễ vận dụng đối với Việt Nam như các nước khác tí nào.

Còn với người Việt, hơn lúc nào, chúng ta cần đoàn kết, nhìn thấu đáo các chiêu bài của Mỹ, Trung và các nước lớn trong thế quần ngư tranh thực để "thoát" kiếp nạn này, giữ lấy hòa bình, ổn định cho con cháu chúng ta

Nguyễn Biên Cương

5 nhận xét:

  1. Chắc chắn trang này thuộc một kẻ làm tay sai cho TQ rồi. Mọi thông tin, lý luận đầu bị bóp méo, nhằm âm mưu thâm độc, đưa thanh niên VN đi theo và rơi vào quĩ đạo của TQ.

    Trả lờiXóa
  2. Thế giới bất ổn, quốc gia có lợi là Mỹ. Mỹ nghĩ thế bởi trong quá khứ đã từng có điều đó xảy ra. và giờ Mỹ lại tìm thêm cơ hội để cho mình giàu và mạnh hơn. Quá khôn và tính toán

    Trả lờiXóa