Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2015

Những biểu hiện của chủ nghĩa sô vanh thời hiện đại

Chủ nghĩa Sô Vanh là một thuật ngữ ám chỉ lòng yêu nước cực đoan. Nhiều lần, lịch sử đã chứng minh, chủ nghĩa yêu nước cực đoan thường dẫn đến đám đông bạo lực và ngu xuẩn. Napoleon, Hitler, Stalin, Mao Trạch Đông…v…v… đều dựa vào chủ nghĩa Sô vanh để kích động người dân tham gia mưu đồ bành trướng của mình. Ở các quốc gia  nhỏ như Campuchia hay Ucraina thường là cái cớ để các nhóm khủng bố, bạo lực chiếm chính quyền, rồi nhân danh lòng yêu nước để tàn sát người chống đối. Việt Nam hiện nay đang bắt đầu manh nha Chủ nghĩa Sô vanh, nhưng được biến tướng theo những cách rất tinh vi, mà cuộc viếng thăm Việt Nam của Tập Cận Bình vừa qua đã tạo thành tình huống để chủ nghĩa này phô diễn.
 
Biểu hiện thứ nhất: Phân định ai yêu nước, ai bán nước.
 
Lịch sử Việt Nam có truyền thống tẩy chay những người bán nước. Việc này xuất  phát từ việc Việt Nam luôn nằm trong tình trạng bị đe dọa bởi Trung Quốc. Để đảm bảo an toàn, tâm lý bài Trung được đẩy cao. Ở Việt Nam hiện nay, chỉ cần bạn thích xem phim Tàu, thích đọc sách ngôn tình, hay nói từ Hán Việt, chơi với bạn bè người Trung Quốc, hoặc nghiên cứu thơ văn, tư tưởng phương Bắc…, bạn cũng có thể bị rất nhiều người tự xưng là yêu nước quy chụp bạn là kẻ bán nước. Trong tình trạng phân định yêu nước/bán nước như vậy, đám người cực đoan bị kích động sẽ tự vẽ ra trong đầu mình một chính phủ bắt tay mang tính ngoại giao với Trung Quốc thành những kẻ bán nước. Cách thức quy chụp này, một phần là do những nhóm như Việt Tân, Beauxite Tây Nguyên, Diễn đàn Xã hội dân sự…v…v… đưa ra với những phân tích đầy phỏng đoán.
 
Biểu hiện thứ hai: Tự mãn anh hùng cứu nước.
 
Sau khi vẽ ra kịch bản giả dối về sự bán nước, họ bắt đầu tôn mình lên như những người yêu nước, sẵn sàng hi sinh thân mình vì nước. Tưởng họ hi sinh như thế nào, hóa ra là xuống đường biểu tình. Mỗi nhóm xuống đường đều lẻ tẻ, ảnh chụp tự sướng có vài ba người. Ít người biểu tình, họ không lo lắng, họ đã tự vun đắp cho mình thói thắng lợi tinh thần. Càng ít người tham gia, họ càng thấy mình đặc biệt, thấy tình yêu nước của mình là vĩ đại.
 
Biểu hiện thứ ba: Tuyên chiến.
 
Bất cứ ai đọc bản tuyên bố của các tổ chức XHDS mà đứng đầu là Diễn đàn XHDS sẽ thấy từng câu từng chữ trong bản tuyên bố này thấm đã chủ nghĩa Sô Vanh. Họ phô trương lòng yêu nước của mình, tỏ ra trung kiên, bất khuất, nhưng lại không dám đe dọa Trung Quốc mà lại đe dọa chính quyền. Thật là một lời tuyên chiến nửa vời, một thứ yêu nước cực đoan hèn nhát. Có lẽ họ sợ một khi tuyên chiến Trung Quốc, họ sẽ phải ra trận chiến đấu chăng? Đe dọa chính quyền thì được lợi gì cho tình hình biển Đông.
 
Biểu hiện thứ tư: Khiêu khích và gây gổ.
 
Trong các cuộc biểu tình, họ sẵn sàng gây gổ với những ai không đồng tình với quan điểm của họ. Chính vì sự gây gổ vô tổ chức này mà nhiều người biểu tình ở Sài Gòn đã bị người dân đả thương đến mức đổ máu. Và họ kháo nhau: “Máu của người yêu nước đã đổ”. Họ bắt đầu rạch mặt ăn vạ đòi chính quyền tôn trọng nhân quyền, tôn trọng quyền tự do biểu đạt của họ. Như vậy, chủ nghĩa yêu nước cực đoan đã có thêm thứ vũ khí lợi hại là Nhân quyền.
 
 Chủ nghĩa yêu nước Sô Vanh một khi kết hợp với Nhân quyền đã hình thành một thứ Nhân quyền cực đoan. Thứ nhân quyền này được viện dẫn để bảo vệ cho mọi âm mưu chống đối hoặc lật đổ chính quyền. Với những lý thuyết về nhân quyền và các văn bản đã ký kết, Nhân quyền chính là tấm lệnh bài để những nhóm phản động như Việt Tân, Diễn đàn XHDS, Triết học đường phố, Hội anh em dân chủ…v…v… thích chửi ai thì chửi, thích gây rối loạn là gây rối loạn, sau này có thể lên tới mức thích lật đổ quan chức nào là lật đổ quan chức ấy. Một xã hội công bằng, văn minh, và dân chủ không nên được xây dựng từ những tư tưởng cực đoan như vậy, dù sự cực đoan ấy nhân danh tình yêu nước hay quyền con người.

GĐTQT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét