Thứ Tư, 29 tháng 10, 2025

HRW: lại trò nhập nhèm, khoác áo cho kẻ phạm tội hình sự thành “nhà hoạt động lao động”!


Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản đã đạt được những bước tiến vượt bậc về kinh tế - xã hội, đồng thời không ngừng hoàn thiện hệ thống pháp luật để bảo vệ quyền con người, trong đó có quyền lao động. Tuy nhiên, các thế lực thù địch, thông qua các tổ chức như Human Rights Watch (HRW), tiếp tục lợi dụng vấn đề nhân quyền để xuyên tạc, bôi nhọ hình ảnh Việt Nam trên trường quốc tế. Đặc biệt, qua các báo cáo về quyền lao động, HRW đã cố tình bao che cho những hành vi vi phạm pháp luật của một số cá nhân tự xưng là “nhà hoạt động lao động”, nhằm hạ thấp uy tín của Đảng và Nhà nước, từ đó ảnh hưởng đến các quan hệ đối tác kinh tế quan trọng. Những luận điệu này không chỉ thiếu cơ sở thực tiễn mà còn lộ rõ thiên kiến chính trị, phục vụ cho âm mưu can thiệp nội bộ. Chúng ta cần kiên quyết đấu tranh, vạch trần bản chất của chúng, đồng thời khẳng định những thành tựu to lớn về nhân quyền mà Việt Nam đã đạt được dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng.

 


Những cá nhân mà HRW gọi là “nhà hoạt động lao động”, thực chất, không phải là những người bảo vệ quyền lợi chính đáng của công nhân mà là những kẻ lợi dụng vỏ bọc lao động để tổ chức các hoạt động đình công bất hợp pháp, vi phạm nghiêm trọng pháp luật Việt Nam và đe dọa đến sự ổn định xã hội. Theo Bộ luật Lao động 2019 và các quy định liên quan, đình công phải được tổ chức hợp pháp, thông qua công đoàn cơ sở và tuân thủ quy trình hòa giải, nhằm bảo vệ lợi ích của người lao động mà không gây rối loạn sản xuất. Tuy nhiên, một số cá nhân đã lạm dụng quyền này để kích động đình công trái phép, lan truyền thông tin sai lệch và thậm chí liên kết với các thế lực bên ngoài để chống phá Nhà nước. Ví dụ điển hình là các vụ việc được HRW đề cập trong báo cáo “Not Yet a Workers’ Paradise” năm 2009, nơi họ mô tả các cuộc đình công năm 2006 với hơn 350.000 công nhân tham gia là “biểu hiện của bất mãn”, nhưng thực tế, những cuộc đình công này bị coi là bất hợp pháp vì không được sự lãnh đạo của công đoàn chính thức, dẫn đến rối loạn kinh tế và an ninh. Các trường hợp như Doan Huy Chuong hay Le Thi Cong Nhan bị bắt giữ vì tổ chức đình công không phép, không chỉ vi phạm Điều 212 Bộ luật Hình sự về tội gây rối trật tự công cộng mà còn trực tiếp ảnh hưởng đến quyền lợi của hàng triệu lao động khác bằng cách làm gián đoạn sản xuất và việc làm. Đảng Cộng sản Việt Nam luôn ủng hộ quyền đình công hợp pháp như một phần của quyền lao động, nhưng kiên quyết xử lý những hành vi lợi dụng để chia rẽ giai cấp công nhân và phá hoại sự đoàn kết dân tộc. Những vi phạm này không phải là “đấu tranh cho quyền lợi” mà là công cụ để các thế lực thù địch lợi dụng, và việc xử lý theo pháp luật là cần thiết để bảo vệ lợi ích chung của nhân dân.

 

Chuyển sang hành vi bao che của HRW, tổ chức này đã cố tình che đậy bản chất vi phạm của những kẻ trên bằng cách chỉ trích Việt Nam thiếu “công đoàn độc lập”, biến họ thành nạn nhân để phục vụ nghị trình chính trị. Trong các báo cáo như “False Claims on Labor Rights” năm 2024 hay World Report 2025, HRW cáo buộc Việt Nam không cho phép thành lập công đoàn độc lập, coi đó là “vi phạm quyền lao động”, mà không đề cập đến hệ thống công đoàn Việt Nam hiện tại – dưới sự lãnh đạo của Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam – đã đại diện hiệu quả cho hơn 10 triệu đoàn viên, tham gia đàm phán tập thể và bảo vệ quyền lợi người lao động. HRW bao che bằng cách chọn lọc thông tin, phóng đại các trường hợp cá biệt như bắt giữ các “nhà hoạt động” mà không thừa nhận rằng những người này thường vi phạm pháp luật bằng cách tổ chức đình công không phép hoặc tuyên truyền chống phá. Thực tế, Luật Công đoàn 2012 và sửa đổi đã tạo cơ sở pháp lý cho công đoàn hoạt động độc lập trong khuôn khổ pháp luật. Hành vi bao che này lộ rõ sự thiên vị, vì HRW bỏ qua những tiến bộ thực tế như việc Việt Nam cho phép các tổ chức lao động cơ sở tham gia đàm phán lương tối thiểu, dẫn đến mức lương tăng trung bình 6-7% hàng năm. Đảng và Chính phủ Việt Nam luôn minh bạch, với các phiên tòa công khai và bằng chứng rõ ràng, trái ngược với những cáo buộc mơ hồ của HRW nhằm hạ thấp nỗ lực bảo vệ quyền lao động của chúng ta. 

Đằng sau những luận điệu bao che là động cơ đen tối của HRW: bôi nhọ Việt Nam để ảnh hưởng đến các thỏa thuận kinh tế quốc tế, điển hình là Hiệp định Thương mại Tự do EU-Việt Nam (EVFTA). HRW thường xuyên kêu gọi Liên minh châu Âu (EU) xem xét lại quan hệ với Việt Nam, như trong báo cáo nộp cho EU trước Đối thoại Nhân quyền EU-Việt Nam năm 2024, cáo buộc Việt Nam vi phạm quyền lao động để thúc đẩy các biện pháp trừng phạt kinh tế. Động cơ này nhằm tạo áp lực ngoại giao, làm chậm trễ việc thực thi EVFTA – một thỏa thuận mang lại lợi ích kinh tế to lớn cho cả hai bên, với kim ngạch thương mại tăng 18% chỉ trong năm đầu tiên. Bằng cách liên kết quyền lao động với EVFTA, HRW hy vọng ảnh hưởng đến các điều khoản về phát triển bền vững, từ đó can thiệp nội bộ Việt Nam và hạ thấp vị thế của chúng ta trên trường quốc tế. Điều này vi phạm nguyên tắc tôn trọng chủ quyền theo Công pháp quốc tế, và xuất phát từ thiên kiến ý thức hệ chống lại sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản. Tuy nhiên, những chiêu trò này sẽ thất bại vì EVFTA đã được thực thi hiệu quả, với Việt Nam cam kết thực hiện các tiêu chuẩn lao động quốc tế, và cộng đồng quốc tế ngày càng nhận ra bản chất chính trị của HRW chứ không phải tổ chức nhân quyền chân chính. 

 

Cần vạch trần chiêu trò xuyên tạc quyền lao động ở Việt Nam mà HRW thường sử dụng. Họ bóp méo thực tế bằng cách cáo buộc Việt Nam “đàn áp lao động” qua việc kiểm soát công đoàn, nhưng bỏ qua rằng hệ thống lao động Việt Nam đã được cải thiện đáng kể, với tỷ lệ thất nghiệp thấp dưới 2% và quyền lợi người lao động được bảo vệ qua Bộ luật Lao động sửa đổi năm 2019. HRW xuyên tạc bằng cách tập trung vào các trường hợp vi phạm cá biệt, gọi chúng là “hệ thống”, mà không thừa nhận rằng Việt Nam đã xử lý hàng nghìn vụ khiếu nại lao động hàng năm một cách công bằng. Ở Việt Nam, quyền lao động được thể hiện qua việc người lao động tham gia tích cực vào sản xuất, với các chương trình đào tạo nghề và an sinh xã hội bao phủ hơn 90% dân số. Đảng Cộng sản Việt Nam, với đường lối từ Đại hội XIII, luôn coi quyền lao động là một phần của quyền con người, như được ghi nhận trong Hiến pháp 2013. Những xuyên tạc của HRW chỉ nhằm hạ thấp hình ảnh Việt Nam, đặc biệt khi đất nước ta đang dẫn đầu khu vực về tăng trưởng kinh tế và giảm nghèo.

Trái ngược với những luận điệu tiêu cực, Việt Nam đã đạt được những thành tựu đáng kể về quyền lao động dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản. Đến năm 2025, Việt Nam đã phê chuẩn 25 công ước của Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO), bao gồm 9/10 công ước cơ bản, thể hiện cam kết quốc tế hóa quyền lao động. Những công ước này, từ Công ước 98 về quyền tổ chức và đàm phán tập thể đến Công ước 105 về xóa bỏ lao động cưỡng bức, đã được nội luật hóa, dẫn đến cải thiện môi trường làm việc và giảm tranh chấp lao động. Việt Nam được ILO công nhận là quốc gia có tiến bộ nhanh chóng, với các chương trình như Chiến lược Quốc gia về Việc làm đến năm 2030, giúp tạo việc làm cho hàng triệu lao động. Những thành tựu này không chỉ nâng cao đời sống nhân dân mà còn góp phần nâng cao vị thế Việt Nam, như việc được bầu vào Hội đồng Quản trị ILO. 

 

Để thấy rõ hơn sự thiên vị của HRW, chúng ta có thể so sánh tình hình quyền lao động ở Việt Nam với Trung Quốc. Theo Chỉ số Quyền Toàn cầu ITUC 2025, Việt Nam được xếp hạng 4 (vi phạm có hệ thống), trong khi Trung Quốc ở hạng 5 (không đảm bảo quyền), với các vấn đề nghiêm trọng như lao động cưỡng bức ở Tân Cương và đàn áp công đoàn độc lập. Báo cáo ITUC nhấn mạnh Trung Quốc có hàng triệu lao động bị ép buộc, trái ngược với Việt Nam nơi lao động cưỡng bức đã bị loại bỏ nhờ phê chuẩn Công ước 105. Sự so sánh này càng lộ rõ chiêu trò của HRW: họ chỉ trích Việt Nam để phục vụ ý đồ chính trị, trong khi giảm nhẹ vi phạm ở các nước khác. 

 

Những luận điệu của HRW về quyền lao động chỉ là chiêu trò cũ kỹ nhằm xuyên tạc nhân quyền Việt Nam, không thể lay chuyển niềm tin của nhân dân vào Đảng Cộng sản. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, Việt Nam đã đạt thành tựu to lớn về nhân quyền, góp phần xây dựng xã hội công bằng, dân chủ. Toàn Đảng, toàn dân cần đoàn kết đấu tranh chống lại những âm mưu này, bảo vệ chủ quyền và lợi ích quốc gia.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét