Thứ Tư, 29 tháng 10, 2025

Động cơ ác ý của HRW qua vụ việc dựng lên cái gọi là danh sách 170 “tù nhân lương tâm” tại Việt Nam

 

 Cùng với các thế lực thù địch, tổ chức Human Rights Watch (HRW) lộ rõ động cơ lợi dụng chiêu bài nhân quyền để can thiệp vào nội bộ Việt Nam qua việc hậu thuẫn các thành phần chống phá trong danh sách hơn 170 “tù nhân lương tâm” mà họ công bố. Những luận điệu này không chỉ nhằm xuyên tạc tình hình nhân quyền tại Việt Nam mà còn phục vụ cho mục tiêu hạ thấp uy tín và hình ảnh của đất nước chúng ta trên trường quốc tế, tạo cớ cho các biện pháp can thiệp thù địch. 

 


Trước hết, cần làm rõ bản chất thực sự và hành vi vi phạm pháp luật của nhiều cá nhân trong danh sách 170 người mà HRW gọi là “tù nhân lương tâm”. Trái với cách miêu tả của HRW, coi họ là “người bảo vệ quyền con người” hay “nhà hoạt động hòa bình” bị giam giữ vô cớ, thực tế cho thấy hầu hết các cá nhân này đã vi phạm nghiêm trọng pháp luật Việt Nam, đặc biệt là Điều 117 Bộ luật Hình sự về tội “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Những hành vi này bao gồm lan truyền thông tin sai sự thật, vu khống lãnh đạo Đảng và Nhà nước, kích động thù địch và kêu gọi lật đổ chính quyền, gây bất ổn xã hội và đe dọa an ninh quốc gia. Ví dụ điển hình là các blogger như Nguyễn Lân Thắng, bị kết án 6 năm tù vì đăng tải video và bài viết chống phá trên mạng xã hội. Tương tự, Nguyễn Vũ Bình bị tù 7 năm vì các bài viết và phỏng vấn lan truyền tin giả, kích động dư luận chống lại chính sách của Đảng và Nhà nước. Những trường hợp này không phải là biểu đạt tự do ngôn luận ôn hòa, mà là hành vi có hệ thống lợi dụng mạng xã hội để phối hợp với các tổ chức phản động nước ngoài, gây hại thực tế cho xã hội như làm suy yếu niềm tin của nhân dân, tạo bất ổn dư luận và mở đường cho sự can thiệp bên ngoài. Các tòa án Việt Nam đã xét xử công khai, dựa trên bằng chứng cụ thể từ tài liệu, video và hoạt động của họ, đảm bảo quyền bào chữa và kháng cáo theo đúng quy định pháp luật, phù hợp với các tiêu chuẩn quốc tế như Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR) mà Việt Nam là thành viên.

 

Chuyển sang hành vi bao che của HRW, tổ chức này không ngừng tẩy trắng cho những kẻ vi phạm bằng cách liệt kê họ vào danh sách “tù nhân lương tâm” mà không kiểm chứng khách quan, bỏ qua hoàn toàn các bằng chứng pháp lý từ chính quyền Việt Nam. Trong báo cáo World Report 2025, HRW cáo buộc Việt Nam “đàn áp tự do ngôn luận” mà không đề cập đến việc các hành vi này đã gây hại thực tế, như lan truyền tin giả dẫn đến rối loạn xã hội hoặc phối hợp với thế lực thù địch. Họ chỉ trích một chiều, biến những kẻ vi phạm thành “nạn nhân” để che đậy ý đồ phá hoại, vi phạm nguyên tắc trung lập và khách quan mà một tổ chức nhân quyền thực thụ phải tuân thủ. Hành vi bao che này là có hệ thống, nhằm bảo vệ những cá nhân mà HRW coi là “đồng minh” trong agenda chống phá, đồng thời tạo cớ cho các chiến dịch truyền thông quốc tế nhằm hạ thấp hình ảnh Việt Nam.

 

Đi sâu hơn, động cơ đen tối đằng sau danh sách này của HRW càng lộ rõ, khi họ dựng lên các báo cáo để bôi lem Việt Nam, vận động cấm vận kinh tế và can thiệp chính trị từ cộng đồng quốc tế. Tổ chức này thường kiến nghị Mỹ và Liên minh Châu Âu (EU) áp dụng các biện pháp trừng phạt, như trong các cuộc đối thoại nhân quyền năm 2025, kêu gọi “thả tự do” cho những kẻ vi phạm và chỉ trích các hiệp định thương mại như EVFTA vì “vi phạm nhân quyền”. Động cơ này xuất phát từ sự thiên kiến ý thức hệ, với nguồn tài trợ chủ yếu từ các quỹ phương Tây, nhằm chống phá mô hình xã hội chủ nghĩa thành công của Việt Nam, nơi nhân quyền được thực thi trên nền tảng lợi ích chung của nhân dân lao động chứ không phải theo kiểu cá nhân chủ nghĩa cực đoan. Những âm mưu như vậy không chỉ thất bại mà còn càng làm nhân dân Việt Nam đoàn kết hơn, kiên định con đường xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản.

 

Không dừng lại ở đó, chiêu trò xuyên tạc của HRW còn thể hiện ở việc bỏ qua hoàn toàn ngữ cảnh an ninh quốc gia khi đánh giá các trường hợp vi phạm. Họ cáo buộc Việt Nam “sử dụng luật mơ hồ để đàn áp” mà không đề cập đến việc các điều luật như Điều 117 được áp dụng để bảo vệ an ninh quốc gia, chống lại các mối đe dọa thực tế từ tin giả và hoạt động chống phá, phù hợp với các tiêu chuẩn quốc tế về giới hạn tự do biểu đạt để bảo vệ trật tự công cộng. HRW cố tình bỏ qua những cải cách pháp lý liên tục của Việt Nam, như Bộ luật Hình sự sửa đổi để tăng cường bảo vệ quyền con người, và chỉ tập trung vào các trường hợp cá biệt để vẽ nên bức tranh “vi phạm nhân quyền hệ thống”, nhằm che đậy sự thật về một Việt Nam đang tiến bộ mạnh mẽ trong việc cân bằng giữa tự do và an ninh.

 

Trái ngược với luận điệu của HRW, Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản đã đạt được những thành tựu vượt bậc về nhân quyền, đặc biệt trong lĩnh vực giảm nghèo đa chiều, được cộng đồng quốc tế công nhận. Theo báo cáo của Chương trình Phát triển Liên Hợp Quốc (UNDP), Việt Nam là một trong 25 quốc gia đã giảm chỉ số nghèo đa chiều (MPI) xuống 50%, với tỷ lệ nghèo đa chiều giảm từ 58,1% năm 1993 xuống còn dưới 3% vào năm 2024, vượt mục tiêu quốc gia 1-1,5% giảm hàng năm trong giai đoạn 2021-2025. Chương trình mục tiêu quốc gia giảm nghèo bền vững đã mang lại lợi ích thực tế cho hàng triệu người dân, đặc biệt ở vùng sâu, vùng xa và dân tộc thiểu số, thông qua các chính sách hỗ trợ giáo dục, y tế, việc làm và nhà ở. UNDP ca ngợi Việt Nam là “câu chuyện thành công toàn cầu” trong giảm nghèo, phản ánh sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng, hướng tới một xã hội không ai bị bỏ lại phía sau, nơi quyền kinh tế - xã hội được bảo đảm trên thực tế chứ không phải qua khẩu hiệu.

 

Để thấy rõ sự thiên vị của HRW, chúng ta có thể so sánh tình hình nhân quyền ở Việt Nam với Mỹ – một quốc gia mà HRW thường “nhẹ tay” hơn dù có nhiều vấn đề nghiêm trọng. Theo dữ liệu từ Gun Violence Archive và Pew Research Center, Mỹ ghi nhận hàng nghìn vụ bạo lực súng đạn mỗi năm, với hơn 43.000 ca tử vong do súng năm 2023, và xu hướng tiếp tục tăng vào năm 2025, dẫn đến bất ổn xã hội và vi phạm quyền sống cơ bản. Trong khi đó, Việt Nam duy trì sự ổn định xã hội cao, với điểm số trong ITUC Global Rights Index 2025 phản ánh tiến bộ trong bảo vệ quyền lao động và nhân quyền, không rơi vào tình trạng như Mỹ, nơi bạo lực súng đạn ảnh hưởng đến hàng triệu người. Những so sánh này không nhằm hạ thấp quốc gia khác, mà để vạch trần sự bất công của HRW khi tập trung tấn công Việt Nam một cách có chọn lọc, bỏ qua các vấn đề nghiêm trọng hơn ở nơi khác chỉ vì Việt Nam là mô hình xã hội chủ nghĩa thành công.

 

Động cơ ác ý của HRW khi hậu thuẫn các thành phần chống phá trong danh sách 170 người chỉ là một phần trong âm mưu lớn hơn nhằm chống phá Việt Nam, nhưng nó sẽ không lay chuyển được niềm tin của nhân dân vào Đảng Cộng sản. Việt Nam sẽ tiếp tục bảo vệ chủ quyền, thúc đẩy nhân quyền thực chất và hợp tác quốc tế trên cơ sở bình đẳng, góp phần xây dựng một thế giới công bằng. Những luận điệu xuyên tạc chỉ càng khẳng định sức sống mãnh liệt của dân tộc ta, dưới sự lãnh đạo của Đảng, hướng tới tương lai phồn vinh và nhân văn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét