Thứ Hai, 4 tháng 11, 2019

“Thân Mỹ - thoát Trung”: yêu nước bằng máu của người khác và tiền của Mỹ?



Trong nửa cuối tháng 10/2019, khi Chính phủ Việt Nam tăng cường hợp tác quốc tế để bảo vệ hòa bình trên Biển Đông, và đưa vấn đề Biển Đông vào nghị trình kỳ họp thứ 8 của Quốc hội khóa XIV; giới chống đối vẫn tiếp tục tận dụng vấn đề Biển Đông để tuyên truyền chống chế độ, đòi thay đổi chính thể, đòi “thân Mỹ - thoát Trung”.





Thay vì thửa nhận những bước tiến mới của Nhà nước Việt Nam trong vấn đề bảo vệ Biển Đông, họ tiếp tục phủ nhận sạch trơn gói giải pháp của Nhà nước, và quy tụ quanh gói giải pháp mà nhóm Diễn đàn Xã hội Dân sự đề xuất từ hồi tháng 7. Khác biệt giữa 2 gói giải pháp này được thể hiện trong bảng sau:


Gói giải pháp của Nhà nước


Gói giải pháp của DDXHDS


Phát biểu chính

Vừa kiên quyết bảo vệ độc lập, chủ quyền bằng pháp luật quốc tế và ngoại giao đa phương; vừa tìm cách giữ vững hòa bình và ổn định chính trị.
                

Chuyển đổi thành một chế độ dân chủ đa đảng thân Mỹ, để “giải phóng sức dân” và được Mỹ ủng hộ, từ đó đủ sức chống Trung Quốc, bảo vệ Biển Đông. 

Trọng lượng của giải pháp quân sự


Tăng cường hợp tác quân sự đa phương “để bảo vệ hòa bình, an ninh trong khu vực”; nhưng tránh xung đột vũ trang công khai trên Biển Đông.


Liên minh với Mỹ và các nước phương Tây khác để chống Trung Quốc; không loại trừ giải pháp xung đột vũ trang.

Trọng lượng của Trung Quốc


Vừa thẳng thắn phản đối Trung Quốc xâm phạm chủ quyền; vừa giữ quan hệ hữu nghị với Trung Quốc.


Bài trừ Trung Quốc trên cả vấn đề ý thức hệ chính trị, văn hóa, kinh tế, lẫn tranh chấp chủ quyền.

Trọng lượng của Mỹ


Coi Mỹ như một đối tác trong chính sách ngoại giao đa phương; tránh lệ thuộc vào Mỹ nhằm giữ hòa bình và ổn định chính trị.


Coi Mỹ là hình mẫu và đồng minh; dựa vào Mỹ để thay đổi chính thể và chống Trung Quốc.

Trọng lượng của chính thể


Chính thể hiện hành là điều kiện cần để giữ độc lập, hòa bình, ổn định.

Chính thể dân chủ đa đảng là điều kiện cần để bảo vệ Biển Đông.

Mục đích


Giữ độc lập, hòa bình, ổn định lâu dài cho Nhà nước và xã hội.


Tận dụng tam giác quan hệ Mỹ-Việt-Trung để thay đổi thể chế.

Như vậy, Diễn đàn Xã hội Dân sự vừa tuyên truyền gói giải pháp tổng thể của họ; vừa ngụy trang nó dưới vỏ bọc là những yêu sách nhỏ, thoạt nhìn có vẻ thuyết phục, nhằm từng bước lái không khí dư luận và tình thế chính trị theo hướng có lợi cho mình. Bốn yêu sách nhỏ mà họ đang sử dụng bao gồm:
(1) Đòi Chủ tịch nước công khai phản đối hành vi “xâm lược” của Trung Quốc;
(2) Đòi chính phủ “thân Mỹ - thoát Trung” (VD: kiện Trung Quốc, kết đồng minh quân sự với Mỹ…);
(3) Đòi các cuộc họp, các diễn đàn của Đảng Cộng sản và Quốc hội thảo luận công khai về Biển Đông;
(4) Đòi cho người dân tham gia vào quá trình ra chính sách về Biển Đông, thông qua nhiều phương thức, bao gồm hội họp và biểu tình.
Theo cách này, nếu Chính phủ đáp ứng các yêu sách, họ sẽ tìm cách lấn dần bằng cách thiết lập quyền lực của dư luận đám đông, xã hội dân sự và hoạt động nghị trường. Còn nếu Chính phủ không đáp ứng các yêu sách, họ sẽ tuyên truyền rằng Chính phủ đã “bán nước”, “không có giải pháp bảo vệ chủ quyền”, vì vậy “mất tính chính danh” và đáng bị thay thế, rồi lấy cái cớ đó tuyên truyền chống chế độ, và kích động biểu tình, bạo loạn khi có cơ hội.
 Các hoạt động tuyên truyền nổi bật theo hướng này bao gồm các thư ngỏ của Nguyễn Trọng Vĩnh, Vũ Ngọc Hoàng, Nguyễn Đình Cống; các bài viết của Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Ngọc Chu; và các đoạn trả lời phỏng vấn của Nguyễn Hữu Vinh, Lê Công Định, Lê Văn Sinh.
Ngoài những thông điệp vừa nêu, nhiều cá nhân chống đối cũng công kích chế độ nhân việc bản đồ đường lưỡi bò của Trung Quốc qua mặt hệ thống kiểm duyệt Việt Nam nhiều lần trong thời gian gần đây. Những vụ việc được viện dẫn để tuyên truyền bao gồm vụ phim Abominable và vụ ấn phẩm du lịch của Saigontourist.
Sau khi so sánh gói giải pháp của Chính phủ Việt Nam và của Diễn đàn Xã hội Dân sự, chúng tôi xin phép đưa ra 2 nhận xét.
Thứ nhất, Chính phủ Việt Nam đang muốn giữ sự độc lập về mặt chính trị, và đang có đủ nguồn lực để làm điều này. Trong khi đó, giới “dân chửi” vừa muốn dựa vào Mỹ để giành ảnh hưởng chính trị ở Việt Nam, vừa đang lệ thuộc vào Mỹ về mặt nguồn lực. Như vậy, Chính phủ sẽ bảo vệ Biển Đông với tư cách một người chơi độc lập trên trường quốc tế, trong khi giới “dân chửi” sẽ bảo vệ Biển Đông với tư cách một con tốt của Mỹ và các đồng minh. Xét các kinh nghiệm lịch sử phong phú của Việt Nam, mà gần nhất là các diễn biến trong thế kỷ XX, có thể thấy gói giải pháp của Chính phủ sẽ khả thi hơn trong việc bảo vệ nền độc lập.
Thứ hai, phương án bảo vệ Biển Đông bằng pháp luật quốc tế, mà Chính phủ Việt Nam đang chọn, là một phương án được quốc tế đánh giá cao. Phương án này cũng phù hợp với nguyện vọng hòa bình của người dân Việt Nam, và với một thực tế rằng Việt Nam không đủ sức cạnh tranh với Trung Quốc về mặt quân sự. Trong khi đó, việc chạy đua quân sự với Trung Quốc, như giới “dân chửi” đề nghị, không phù hợp với nguồn lực sẵn có của Việt Nam, với quan điểm của quốc tế, và với lợi ích lâu dài của người dân. Chừng nào các giải pháp hòa bình còn phát huy tác dụng, Việt Nam không có lý do để sử dụng giải pháp quân sự.


Thứ ba, những diễn biến gần đây cho thấy, các chuyên gia quốc tế, chính khách cao cấp nhất của Mỹ đã thay đổi cách nhìn và thừa nhận lựa chọn đúng đắn của Việt Nam trong bảo vệ chủ quyền trên biển, không còn giọng điệu gây sức ép các nước ASEAN phải chọn Mỹ chống Trung như trước. Chẳng hạn, trên Twitter, chuyên gia Derek J.Grossman của RAND Corporation bình luận : “Việt Nam tỏ ra cứng rắn với Trung Quốc về COC – một dự thảo đã bị trì hoãn từ 2002! Hà Nội muốn Bắc Kinh chấm dứt việc xây dựng đảo nhân tạo, không đưa ra bất kỳ vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) nào trong tương lai, không triển khai vũ khí tác chiến và tuân thủ luật pháp quốc tế (chứ không phải là đường lưỡi bò). Tốt!”. Phó Tổng thống Mỹ và Bộ trưởng Ngoại giao Mỹ, và một số trợ lý, cố vấn Mỹ mới đây còn công khai lên án Trung Quốc gây hấn Việt Nam trên biển Đông, kêu gọi các nước ASEAN học tập VN và lên án các chính phủ Mỹ trước đây đã thiếu quyết liệt với TQ, mức độ phản ứng với hành động xâm phạm chủ quyền bãi Tư chính của Mỹ vừa qua quá yếu, chấp nhận nguyên tắc không yêu cầu các nước ASEAN lựa chọn Mỹ hay Trung Quốc ...Với xu thế này, e rằng, chính người Mỹ cũng e ngại đường lối của nhóm Diễn đàn XHDS kia vì Mỹ còn đang lo cho chính mình và cả núi vấn đề cần phải dốc hầu bao thay vì nuôi bá cô những kẻ chỉ biết hóng vào bầu sữa của họ. Hãy nhìn cách mà chính khách Mỹ tổng sỉ vả quan chức VNCH để rút ra bài học cho mình, thưa các “nhân sỹ trí thức Diễn đàn XHDS”!

6 nhận xét:

  1. Kể cả đã qua bao nhiêu năm nhưng chúng ta vẫn không có quyền quên đi những điều mà Mỹ đã làm với đất nước ta ngày đó, hơn nữa suy đi tính lại cũng phải nghĩ rằng làm gì có quốc gia nào giúp quốc gia nào không công mà lại muốn dựa dẫm vào Mỹ. Mỹ hay Trung thì cũng chỉ dừng lại ở một mối quan hệ ngoại giao nào đó thôi chứ chẳng thể nói là thân ai chống ai cả

    Trả lờiXóa
  2. Chả có đứa đếch nào yêu nước mà lại nói ra được mấy cái đề xuất ngu ngốc đến vậy đâu. Muốn bảo vệ độc lập chủ quyền thì chỉ có dựa vào chính sức mình thôi , bên cạnh đó tranh thủ sự ủng hộ từ nước ngoài chứ còn cái ý tưởng dựa vào Mỹ để dồn sức chống Trung thì cũng vứt. Chả khác nào tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa cả

    Trả lờiXóa
  3. Hãy yêu nước và nuôi dưỡng cái tư tưởng bảo vệ đất nước dựa trên sự độc lập của chính chúng ta và đừng có bao giờ có suy nghĩ dựa vào bất cứ một tổ chức nào khác. Cách cư xử của ta trong thời gian đã nhận được rất nhiều lời ca ngợi đến từ các nước bạn rồi và điều đó chứng tỏ chúng ta vẫn luôn hoàn toàn đi đúng hướng

    Trả lờiXóa
  4. chỉ là những yêu sách mà diễn đàn dân sự xã hội đưa ra để làm tổn hại đến quan hệ ngoại giao của Việt Nam. Nếu quan điểm của Đảng ta không nhất quán không giữ vững lập trường là hài hòa mối quan hệ giữa các nước lớn thì chúng ta sẽ bị giống như một bãi chiến trường để cho các nc lớn xâu xé

    Trả lờiXóa
  5. Cái giả pháp mà bọn XHDS nêu ra vừa ngu vừa nguy hiểm chả khác gì đuổi beo cửa trước, rước hổ cửa sau. Té ra mấy cái ông già lẩm cẩm sắp kề miệng lỗ đứng đầu cái XHDS chả trách nó lại nghĩ được những sách lược cùn mằn thế.

    Trả lờiXóa