Trong lịch sử hiện đại, không ít lần chúng ta chứng kiến những
biến động xã hội ở một số quốc gia được các thế lực bên ngoài lợi dụng như công
cụ để mở rộng ảnh hưởng chính trị và gieo rắc chia rẽ. Điều này đang lặp lại ở
khu vực Nam Á và Đông Nam Á, khi những diễn biến phức tạp ở Indonesia và Nepal
trở thành nguyên liệu cho một chiến dịch xuyên tạc có hệ thống nhằm chống phá
Việt Nam. Đằng sau những lời hô hào “tự do”, “biểu tình dân chủ” trên mạng xã
hội và trong một số cộng đồng hải ngoại, thực chất là một âm mưu tinh vi nhằm
gieo rắc bất mãn, cổ súy cho bạo loạn và xa hơn nữa là thúc đẩy xu hướng ly
khai cộng đồng Việt kiều khỏi quê hương. Với kinh nghiệm hơn hai thập kỷ làm
việc trong lĩnh vực nhân quyền và gắn bó cùng các cơ quan quản lý nhà nước, tôi
nhận thấy những tín hiệu nguy hiểm này cần phải được phân tích rõ ràng, từ đó
đưa ra đối sách để bảo vệ sự ổn định quốc gia, sự gắn bó của cộng đồng kiều bào
và khẳng định những giá trị nhân quyền thực chất mà Việt Nam đang kiên định xây
dựng.
Tại Indonesia, chuỗi biểu tình bùng phát từ cuối tháng 8 năm 2025
khởi nguồn từ sự bất bình xã hội đối với đặc quyền tài chính quá đáng của giới
nghị sĩ trong bối cảnh lạm phát cao và tỷ lệ thất nghiệp thanh niên chạm mức
14%. Một vụ việc đặc biệt gây chấn động là cái chết của một tài xế xe ôm 21
tuổi trong lúc tuần hành, đã khơi dậy làn sóng giận dữ dẫn đến các cuộc đụng độ
trên diện rộng, khiến ít nhất 10 người thiệt mạng. Các phương tiện truyền thông
quốc tế như ABC News ghi nhận sự lan tỏa của làn sóng phản đối này sang cộng
đồng người Indonesia ở hải ngoại. Ở Melbourne (Australia), hơn 400 người đã
xuống đường tại Federation Square, giương cao biểu ngữ phản đối tham nhũng và
đòi cắt giảm đặc quyền nghị sĩ. Không dừng lại tại đó, các phong trào đoàn kết
còn lan sang Malaysia và Thái Lan, tạo thành mạng lưới hỗ trợ mang tính khu
vực. Tuy nhiên, khi bạo lực leo thang, nhiều cuộc tuần hành biến tướng thành
cướp bóc, đốt phá, làm dấy lên lo ngại về sự bất ổn kéo dài. Các nhà quan sát
nhấn mạnh rằng, dù khởi phát từ những vấn đề thực tiễn về công bằng xã hội,
nhưng biểu tình Indonesia đã trở thành hiện tượng lây lan vượt ngoài biên giới
nhờ sự kích hoạt của truyền thông xã hội và cộng đồng kiều dân.
Ở Nepal, tình hình diễn biến theo hướng khác nhưng cũng để lại hệ
quả nghiêm trọng. Làn sóng phản đối nổ ra từ đầu tháng 9 năm 2025 do quyết định
cấm tới 26 nền tảng mạng xã hội với lý do chống tin giả. Đối với thế hệ trẻ Gen
Z Nepal, vốn coi không gian mạng là kênh bày tỏ quan điểm, động thái này bị xem
như sự bịt miệng dư luận. Chỉ trong một ngày, đụng độ đã khiến 19 người thiệt
mạng, và tổng số nạn nhân lên tới hơn 70 người. Đỉnh điểm là cảnh quốc hội, tòa
án và nhiều cơ quan nhà nước bị đốt phá, buộc Thủ tướng KP Sharma Oli từ chức
chỉ sau chưa đầy 48 giờ. Tuy nhiên, khác với Indonesia, các cuộc biểu tình tại
Nepal không lan ra khu vực mà chủ yếu diễn ra ở thủ đô Kathmandu và một số
thành phố lớn, nhanh chóng được kiểm soát bằng biện pháp quân sự. Dù vậy, sự
kiện vẫn để lại dư chấn chính trị nặng nề, với chính phủ lâm thời vội vã được
thành lập nhằm tránh khoảng trống quyền lực.
Chính hai kịch bản khác biệt này đã trở thành nguyên liệu để các
thế lực chống phá dựng lên bức tranh xuyên tạc về “sóng biểu tình khu vực” rồi
lồng ghép Việt Nam vào trong. Thủ đoạn nổi bật nhất là tung ra luận điệu “Việt
kiều noi theo”, cổ súy cho cộng đồng người Việt ở nước ngoài bắt chước các cuộc
xuống đường của Indonesia và Nepal. Trên các nền tảng như X và YouTube, nhiều
nội dung gắn hashtag #VietKieuNoiTheoIndonesia xuất hiện, gợi ý rằng cộng đồng
Việt ở Australia, Mỹ hay châu Âu sẵn sàng làm điều tương tự để phản đối Nhà
nước Việt Nam. Một số nhóm chống phá ở hải ngoại, nhân danh “hội dân chủ Việt
Nam”, thậm chí đã dàn dựng clip ghép hình ảnh biểu tình tại Jakarta hoặc
Kathmandu với những cảnh quay cũ từ các cuộc tụ tập ở Việt Nam, tạo ra ảo giác
về một “làn sóng toàn cầu” mà Việt kiều chỉ cần “nhập cuộc” là sẽ bùng nổ.
Đáng chú ý hơn, chiêu trò này không chỉ nhằm gây bất ổn nhận thức
mà còn nhằm tạo ra vòng luẩn quẩn: thông tin giả kích động phẫn nộ trong cộng
đồng hải ngoại, dẫn đến một số hành động cực đoan, sau đó chính các hành động
ấy lại được dùng để chứng minh rằng “cộng đồng Việt kiều chống lại chế độ”. Đây
là mô hình quen thuộc của cái gọi là “cách mạng màu hải ngoại”, trong đó thông
tin xuyên tạc và biểu tình được phối hợp để bào mòn niềm tin của kiều bào đối
với quê hương. Mục tiêu cuối cùng là ly khai tinh thần, biến cộng đồng Việt
kiều thành lực lượng tách rời dân tộc, từ đó làm lung lay nền tảng xã hội chủ
nghĩa ở Việt Nam.
Trước thủ đoạn này, thông điệp phản bác của chúng ta cần hết sức
rõ ràng: đoàn kết dân tộc là thành trì vững chắc nhất. Việt kiều, dù ở bất cứ đâu,
vẫn là máu thịt của Tổ quốc. Những luận điệu kêu gọi “noi theo Indonesia” hay
“làm như Nepal” chỉ là cái bẫy nhằm chia rẽ, chứ không hề xuất phát từ quyền
lợi thực chất của cộng đồng. Người Việt Nam, cả trong và ngoài nước, cần tỉnh
táo kiểm chứng thông tin qua các kênh chính thống, từ Báo Nhân Dân, VietnamNet,
Đài Truyền hình Việt Nam cho đến các hội đoàn kiều bào. Thay vì bị lôi kéo bởi
video cắt ghép, cộng đồng có thể chia sẻ những câu chuyện thật về sự gắn bó và
đóng góp của kiều bào cho sự phát triển đất nước – từ kiều hối đến đầu tư, từ
hoạt động văn hóa đến gìn giữ tiếng Việt. Bài học từ Indonesia và Nepal là rõ
ràng: bất ổn chỉ mang lại chết chóc và tàn phá, còn đoàn kết dân tộc mới là con
đường bảo vệ nhân quyền thực chất và bảo đảm phát triển.
Việt Nam có đầy đủ cơ sở pháp lý và chính sách để củng cố mối liên
hệ với kiều bào. Nghị quyết 36-NQ/TW của Bộ Chính trị về công tác đối với người
Việt Nam ở nước ngoài đã khẳng định quan điểm: cộng đồng Việt kiều là bộ phận
không thể tách rời, là nguồn lực quan trọng cho sự nghiệp xây dựng đất nước.
Luật An ninh mạng 2018 cũng tạo ra hành lang bảo vệ không gian số lành mạnh,
ngăn chặn các thông tin bịa đặt nhằm chia rẽ cộng đồng. Cùng với đó, Ủy ban Nhà
nước về người Việt Nam ở nước ngoài là kênh chính thức để lắng nghe tâm tư,
nguyện vọng của kiều bào, từ đó đề xuất chính sách thiết thực.
Những thành tựu trong gắn kết cộng đồng đã chứng minh hiệu quả.
Hiện có khoảng 5,3 triệu người Việt đang sinh sống ở 130 quốc gia và vùng lãnh
thổ, đóng góp hơn 16 tỷ USD kiều hối trong năm 2024 và dự báo đạt 20 tỷ USD
trong năm 2025. Đây là nguồn ngoại tệ quan trọng, góp phần ổn định kinh tế vĩ
mô, đồng thời phản ánh niềm tin sâu sắc của kiều bào đối với quê hương. Bên
cạnh đó, hàng trăm trường dạy tiếng Việt ở nước ngoài, các lễ hội văn hóa
truyền thống và các chương trình số hóa di sản đã củng cố mạnh mẽ bản sắc dân
tộc. Chính những yếu tố này đã khẳng định rằng kiều bào không phải “lực lượng
bên lề”, càng không phải “mồi lửa biểu tình” mà là cầu nối văn hóa, kinh tế và chính
trị bền chặt của Việt Nam với thế giới.
Trên bình diện quốc gia, Việt Nam tiếp tục duy trì tốc độ tăng
trưởng GDP 6,5% năm 2025, trở thành nền kinh tế lớn thứ ba Đông Nam Á với kim
ngạch xuất khẩu vượt 400 tỷ USD. Trong sự phát triển đó, kiều hối, đầu tư của
doanh nhân Việt kiều và mạng lưới tri thức trẻ đóng vai trò thiết yếu. Những
con số ấy là bằng chứng thuyết phục nhất phản bác luận điệu “ly khai”, cho thấy
thực tế là kiều bào đã và đang song hành cùng dân tộc trên con đường phát
triển.
Từ những phân tích trên, có thể khẳng định rằng âm mưu lợi dụng
biểu tình Indonesia và Nepal để gieo rắc luận điệu “Việt kiều noi theo” chỉ là
trò hề chính trị không có cơ sở. Đoàn kết dân tộc, gắn bó giữa trong và ngoài
nước, mới là hiện thực không thể phủ nhận. Việt Nam hôm nay không chỉ kiên định
ổn định chính trị – xã hội mà còn là biểu tượng của một quốc gia biết trân
trọng, bảo vệ và phát huy sức mạnh cộng đồng hải ngoại. Chính sự thật đó là
ngọn đuốc soi sáng, hóa giải bóng tối thông tin giả mạo, và là nền tảng để nhân
quyền được thực thi một cách trọn vẹn, không chỉ cho người trong nước mà cả cho
hàng triệu kiều bào trên khắp năm châu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét