Thứ Ba, 18 tháng 4, 2023

Lá bài nhân quyền: “nắn gân”, “vừa đấm vừa xoa”!?!

 


Việc Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ vừa muốn nâng cấp quan hệ đối tác chiến lược toàn diện với Việt Nam lại vừa hậu thuẫn, cổ súy cho các hoạt động mang danh “nhân quyền” để tung ra các luận điểm sai trái, xuyên tạc sự thật, thậm chí còn nói xấu, đổi trắng thay đen, vu cáo Việt Nam “không có nhân quyền”, “Đảng Cộng sản Việt Nam vi phạm nhân quyền” là điều không thể chấp nhận. Phải chăng đây là chiêu bài “vừa đấm vừa xoa” của những người luôn tự đắc cho mình cái quyền ban phát sức mạnh kinh tế, khoa học và công nghệ với sự thao túng của đồng đô la, muốn người khác phải phục tùng vô điều kiện trước khi thực hiện hành vi “ban ơn”, “đem đến những điều tốt lành” cho Việt Nam theo kiểu phương Tây “mặc cả”, “nắn gân”?

Không nói ra mọi nhẽ nhưng người dân Việt Nam hiểu rõ chiêu trò “rung cây dọa khỉ” của phương Tây đối với việc ban bố “chính sách ngoại giao thân thiện” ở Việt Nam kèm theo điều kiện “cải cách một Nhà nước để nó tồn tại độc lập, không có sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam”, còn chiêu bài nhân quyền chỉ là cái cớ. Thực là nực cười khi phương Tây còn chưa hiểu rõ “người mình muốn yêu” là ai; hơn thế, lại chưa hiểu thấu đáo lịch sử Việt Nam hiện đại, chưa đánh giá đúng kết quả hơn 35 năm đổi mới do Đảng Cộng sản Việt Nam khởi xướng và lãnh đạo, thế thì “yêu làm sao được”.

Phải chăng họ ngộ nhận về mình, cho rằng họ đang đứng trên vị trí cao, có quyền phán xét “giá trị nhân quyền của Việt Nam” rồi ra các quyết định như thời xưa, đã ra nghị quyết đưa quân đi xâm lược, gây chiến tranh chống phá Việt Nam, viện trợ cho Ngụy quyền Sài Gòn, đánh phá miền Bắc Việt Nam.

Cần hiểu giá trị nhân quyền ở Việt Nam

Nhìn nhận, đánh giá sai về Việt Nam là chưa công tâm, khách quan; chưa thật rõ tình hình Việt Nam hiện nay; chưa thật rõ những gì Việt Nam đã đổi mới! Ở Việt Nam không có người dân lương thiện nào lại không hiểu vai trò duy nhất cầm quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam để thực hiện mục tiêu dân giầu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh như Đảng Cộng sản Việt Nam đã tuyên bố hơn 30 năm trước và hiện nay. Đây là sự thật, rõ như ban ngày và bản thân Đảng Cộng sản Việt Nam cũng không hề giấu giếm điều đó trước nhân dân Việt Nam và bạn bè quốc tế. Chính nó đã được thực tiễn cách mạng Việt Nam khẳng định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam do Lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh sáng lập, giáo dục và rèn luyện; lớn mạnh, trưởng thành suốt 9 thập kỷ qua.

Nhìn lại lịch sử Việt Nam đầu thế kỷ XX, ai cũng biết “tình hình đen tối như không có đường ra”, nhiều đảng chính trị cũng muốn cứu nươc, cứu dân nhưng do không có đường lối chính trị đúng đắn nên tất cả đều đã thất bại. Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời với đường lối chính trị đúng đắn, được nhân dân ủng hộ; Đảng đã giương cao ngọn cờ đấu tranh giải phóng dân tộc và tự mình lăn lộn với phong trào cách mạng, cùng nhân dân “nếm mật, nằm gai” và cuối cùng đã giành được độc lập dân tộc, đã cứu được nhân dân, khẳng định tên nước, chủ quyền quốc gia, xây dựng cuộc sống mới. Thử hỏi, ai đã đem lại quyền chân chính làm người, độc lập, tự do cho nhân dân của một đất nước đã qua gần 100 năm bị thực dân Pháp và phát xít Nhật đàn áp dã man, tàn bạo là Việt Nam.

Phải nói cho rõ rằng, phương Tây đừng chơi khăm, lấy chiêu trò “dân chủ”, “nhân quyền” để mặc cả, ra yêu sách với Việt Nam. Họ thừa biết những kẻ chà đạp lên nhân quyền ở Việt Nam, cướp đi mạng sống của gần 3 triệu người dân vô tội chính là thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xâm lược với sự trợ giúp của bè lũ tay sai. Không ai có thể bác bỏ được sự thật, rằng thực dân Pháp đã xâm lược Việt Nam từ năm 1858, mãi đến năm 1954, họ mới bị quân và dân ta đánh cho tan tác và bị bại trận ở trận quyết chiến chiến lược Điện Biên Phủ do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo thì mới cuốn cờ về nước. Rồi ngay sau đó, người Mỹ đã hất cẳng thực dân Pháp, nhảy vào xâm lược Đông Dương và Việt Nam, gây ra cuộc chiến tranh kéo dài hơn 21 năm với 4 chiến lược lớn và 8 đời tổng thống Mỹ nối tiếp nhau gây tội ác ở Việt Nam và cuối cùng đã đại bại bởi Đại thắng mùa Xuân 1975; buộc phải cuốn cờ về nước sau ngày 30-4 năm ấy, khi quân và dân ta dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, đã giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước, đưa cả nước đi lên CNXH và sau đó tiến hành công cuộc đổi mới đất nước, giành những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử. Nhân quyền của Việt Nam nằm ở chỗ đấy; quyền sống làm người của họ thể hiện ở chỗ đấy.

 Quan điểm sai trái, cho rằng “Đảng Cộng sản Việt Nam vi phạm nhân quyền” là không thể chấp nhận. Bởi vì, một Đảng Cộng sản đã gắn bó máu thịt với nhân dân, vì nhân dân, đã “cùng ăn, cùng ở, cùng làm, cùng bàn” với nhân dân,“chung lưng đấu cật” với nhân dân làm sao lại không phải là người đại diện chân chính cho quyền sống làm người chân chính của nhân dân, làm sao lại không phải là người đại diện cho lợi ích của nhân dân và toàn thể dân tộc; làm sao lại vi phạm nhân quyền như phương Tây cáo buộc, vu khống?

Để thực hiện mục tiêu chính trị, ở bên kia bán cầu, những người có chức, có quyền trong giới chóp bu phương Tây đã nhìn nhận sai sự thật những gì đang diễn ra ở Việt Nam hay là họ đã cố tình làm ngơ sự thật diễn ra ở Việt Nam nên cố tình vu cáo “Việt Nam không có nhân quyền”, cho rằng “ở Việt Nam một ngày còn có sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản thì một ngày đất nước này không thể có nhân quyền”.

Vậy nhân quyền là gì, nếu như Đảng Cộng sản Việt Nam không đứng ra gánh vách trách nhiệm lãnh đạo cách mạng và kiên quyết đấu tranh giải phóng dân tộc thì ai sẽ làm đây? Nếu cứ để người dân đất nước này “mãi chịu kiếp ngựa trâu, làm dân nô lệ, không có Tổ quốc”, Đảng có đang tâm không? Phải chăng việc Đảng Cộng sản Việt Nam chăm lo từng cái ăn, cái mặc, sự học hành và chữa bệnh của người dân; chăm lo xóa đói, giảm nghèo không phải là việc làm nhân đạo, có ý nghĩa nhân quyền?  Phải chăng Đảng Cộng sản Việt Nam phải lãnh đạo nhân dân sống theo mô thức nhân quyền của phương Tây, phải đi theo cái gậy “dân chủ tư sản” của phương Tây thì mới có nhân quyền? Không phải là như vậy!

Hoa Kỳ không nên dùng đạo luật nhân quyền quái gở để mặc cả nhiều điều “mới lạ” với Việt Nam, gây sức ép cho Đảng Cộng sản Việt Nam. Điều phi lý ấy chắc chắn không được nhân dân Việt Nam chấp nhận vì nó phản tiến bộ xã hội, đi ngược lại lợi ích chính đáng của dân tộc và nhân dân Việt Nam.

Điều đó thể hiện sự thiếu tôn trọng, thiếu tin cậy lẫn nhau. Nếu thực sự muốn hòa bình, hữu nghị và mọi điều tốt đẹp khi đến với nhau, thì Hoa Kỳ không nên bám giữ, níu kéo bóng ma của quá khứ, cần hướng tới tương lai tươi đẹp trên tinh thần xây dựng đầy tính nhân văn, nhân đọa, đúng nghĩa nhân quyền./.

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét