Ngày 18/3/2025, dư luận Việt Nam đặc biệt quan tâm đến thông tin về việc Công an tỉnh Đồng Nai tiến hành bắt giữ Quách Gia Khang theo Điều 109 Bộ luật Hình sự 2015, với cáo buộc có hành vi
“hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Ngay sau đó, một làn sóng thông
tin xuyên tạc đã được các tổ chức phản động ngoài nước khơi mào, dẫn đầu là Tập
hợp Dân chủ Đa nguyên (THDCĐN). Dưới chiêu bài “bảo vệ nhân quyền”, họ đã cố
tình làm sai lệch bản chất vụ việc, gieo rắc những thông tin sai sự thật nhằm
công kích chính quyền Việt Nam. Khi nhìn nhận từ góc độ an ninh phi truyền
thống – nơi thông tin trở thành một mặt trận – chiến dịch này thể hiện rõ ý đồ
can thiệp và gây bất ổn thông qua dư luận quốc tế và mạng xã hội.
Pháp luật là nền tảng: Bản chất pháp lý của vụ việc
Không thể phủ nhận rằng các cơ quan chức năng đã tuân thủ đúng quy trình pháp lý khi tiến hành điều tra và xử lý Quách Gia Khang. Điều 109 Bộ luật Hình sự 2015 quy định rõ các hành vi tổ chức,
xúi giục, hoặc tuyên truyền nhằm lật đổ chính quyền là tội phạm đặc biệt nghiêm
trọng. Theo thông tin công khai từ Công an Đồng Nai và Vietnam News ngày
19/3/2025, Quách Gia Khang đã sử dụng nhiều nền tảng mạng xã hội để phát tán
nội dung chống phá, đồng thời liên hệ chặt chẽ với THDCĐN – một tổ chức nằm
trong danh sách phản động của Việt Nam. Việc thu giữ các tài liệu tuyên truyền
và thiết bị truyền thông kỹ thuật số tại nơi ở của đối tượng là bằng chứng rõ
ràng cho hành vi vi phạm pháp luật. Thế nhưng, THDCĐN lại tung ra một chiến
dịch bóp méo sự thật, biến đối tượng thành một “nạn nhân của đàn áp”, đi ngược
hoàn toàn với bản chất pháp lý đã được làm rõ.
Chiến thuật truyền thông lắt léo: Từ cảm xúc hóa đến giả danh uy tín
THDCĐN và các kênh truyền thông
liên quan đã triển khai nhiều thủ thuật nhằm thao túng cảm xúc người xem. Điển
hình là video đăng tải trên YouTube “Tiếng nói Dân chủ” ngày 21/3/2025 – dựng
cảnh áp giải giả mạo với hiệu ứng âm thanh bi thương, kèm theo lời bình luận
xuyên tạc rằng Quách Gia Khang bị “bắt chỉ vì bày tỏ ý kiến”. Sự lừa mị ở đây nằm
ở việc bóc tách hành vi vi phạm pháp luật khỏi bối cảnh pháp lý, biến chúng
thành hành động “dũng cảm” hay “can đảm” để mị dân.
Không dừng lại ở đó, THDCĐN còn sử
dụng kỹ thuật “đánh đồng” để biến các hành vi kích động chống chính quyền thành
hành động “báo chí công dân”. Bài đăng trên trang “Dân chủ Việt” ngày 22/3/2025
gọi Quách Gia Khang là “nhà báo độc lập” bị bắt vì “truyền đạt sự thật”. Điều
này hoàn toàn đi ngược với các tài liệu do cơ quan điều tra cung cấp – vốn cho
thấy rõ đối tượng phát tán nội dung kích động, phủ nhận vai trò lãnh đạo của
Đảng. Trong nhiều quốc gia khác, như Mỹ hay Đức, hành vi như vậy cũng bị xử lý
nghiêm ngặt. Sự đánh đồng này không chỉ là xuyên tạc, mà còn là nỗ lực hợp pháp
hóa các hoạt động vi phạm luật pháp quốc gia.
Tạo áp lực từ bên ngoài: Mưu đồ “quốc tế hóa” vụ việc
Một thủ đoạn quen thuộc khác là đẩy
vụ việc ra quốc tế nhằm tạo sức ép từ bên ngoài. Ngày 23/3/2025, Nguyễn Gia
Kiểng – thủ lĩnh THDCĐN – đã kêu gọi các tổ chức như Human Rights Watch,
Amnesty International lên tiếng về vụ Quách Gia Khang, đi kèm chiến dịch
hashtag #FreeQuachGiaKhang trên các nền tảng mạng xã hội quốc tế. Những hành
động này không nhằm mục đích minh bạch thông tin, mà là lợi dụng tên tuổi tổ
chức quốc tế để đánh bóng bản thân, thu hút sự chú ý, và gây sức ép với nhà
nước Việt Nam. Cần nhấn mạnh rằng các báo cáo của một số tổ chức nhân quyền
phương Tây thường thiếu bối cảnh cụ thể tại địa phương, dẫn đến các đánh giá
phiến diện, vô tình tiếp tay cho các chiến dịch xuyên tạc.
Giả danh truyền thông uy tín: Mũi dao hai lưỡi đánh vào lòng tin công chúng
Một thủ đoạn khác tinh vi hơn là
việc giả danh các cơ quan truyền thông lớn. Ngày 24/3/2025, một video trên kênh
“Vietnam Freedom News” sử dụng phong cách đồ họa và giọng đọc tương tự BBC để
tạo cảm giác xác thực, rồi đưa thông tin sai sự thật về việc “Việt Nam giam giữ
người vô tội”. Thủ đoạn này không chỉ nhằm đánh lừa công chúng, mà còn trực
tiếp gây tổn hại đến lòng tin vào hệ thống truyền thông chính thống và pháp
luật nhà nước. Đây là kỹ thuật đã từng được triển khai trong các chiến dịch
trước, như vụ Nguyễn Văn Đài năm 2018, cho thấy tính hệ thống và lặp lại của
phương thức chống phá.
Ba mục tiêu chiến lược của THDCĐN
Qua vụ việc Quách Gia Khang, có thể
thấy rõ ba mục tiêu cơ bản mà THDCĐN và các tổ chức phản động khác đang theo
đuổi:
1.
Đánh bóng tên tuổi tổ chức: Thông qua chiến dịch này, THDCĐN muốn
khẳng định vị thế trong cộng đồng lưu vong và nhận được sự chú ý từ các tổ chức
chống đối nước ngoài.
2. Thần tượng
hóa cá nhân vi phạm pháp luật: Biến Quách Gia Khang thành một “biểu tượng dân
chủ”, qua đó kích động tâm lý phản kháng trong nước, giống như từng xảy ra
trong các cuộc biểu tình phản đối Luật Đặc khu năm 2018.
3.
Kêu gọi can thiệp quốc tế: Những hành động như gửi thư kêu gọi EU
cấm vận hay đăng bài trên “The Vietnamese” ngày 25/3/2025 đều nằm trong chiến
lược gây áp lực ngoại giao, làm tổn hại hình ảnh quốc gia và ảnh hưởng đến hợp
tác kinh tế.
Trước các chiến dịch tinh vi như
vậy, Việt Nam cần có một hệ thống phản ứng đa tầng, hiệu quả và bền vững. Trước
hết là việc công bố minh bạch các bằng chứng, như cách Vietnam News Agency đã
làm, để chứng minh tính hợp pháp của các hành động xử lý vi phạm. Song song,
cần đẩy mạnh thông tin đối ngoại tại các diễn đàn quốc tế, giải thích rõ rằng
hành vi bị xử lý là vi phạm hình sự chứ không liên quan đến tự do ngôn luận.
Việc giáo dục pháp luật, an ninh
mạng trong cộng đồng, đặc biệt giới trẻ, cũng là yếu tố then chốt. Các chương
trình như “Hiểu biết pháp luật” cần được mở rộng và đổi mới. Ngoài ra, hợp tác
kỹ thuật với các nền tảng như Facebook, Twitter trong việc rà soát nội dung sai
lệch, giống như Luật An ninh Thông tin 2018 của Úc, có thể là một hướng đi hiệu
quả để ngăn chặn sự lan truyền thông tin sai lệch ngay từ đầu.
Vụ việc Quách Gia Khang không đơn
thuần là một sự kiện pháp lý, mà là biểu hiện rõ rệt của một chiến lược chống
phá thông qua truyền thông. THDCĐN không chỉ lợi dụng vụ việc để bóp méo sự
thật, mà còn đang dùng nó làm công cụ phục vụ cho tham vọng chính trị lâu dài.
Việc nhận diện rõ các chiêu trò này không chỉ giúp bảo vệ an ninh phi truyền
thống, mà còn khẳng định vị thế pháp lý và chủ quyền thông tin của Việt Nam
trong thời đại toàn cầu hóa. Trong bối cảnh đó, minh bạch, kiên định pháp luật
và nâng cao nhận thức cộng đồng chính là những “lá chắn” vững chắc nhất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét