Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2023

Chiêu trò nhân danh, giả danh nhân nghĩa núp bóng "tự do tôn giáo"!

 

CNTB, phương Tây chưa bao giờ từ bỏ tham vọng sắp đặt trật tự thế giới mà họ làm “bá chủ”, thống trị hành tinh. Do sự biến đổi nhanh chóng, phức tạp của tình hình thế giới nên phương thức dùng bạo lực, chiến tranh xâm lược nước khác đã trở nên lỗi thời. Vì vậy, thay thế phương thức này, phương Tây xác định là chiêu thức mới, “độc chiêu”, “đặc biệt hiệu quả” để áp đặt các giá trị “tự do”, “dân chủ” và “nhân quyền” của phương Tây vào Việt Nam và nhiều nước trên thế giới. Với chiêu thức này, phương Tây đã tự cho mình “đứng trên tất cả”, là “trung tâm văn hoá” của nhân loại, có quyền “ban phát nhân quyền” cho các dân tộc. Họ ra sức ca ngợi văn hóa phương Tây, tán dương sứ mệnh “cứu loài người”, xây dựng “thế giới văn minh”. Đây là cái cớ đó để họ “can thiệp ngày càng sâu rộng vào công việc nội bộ của nhiều nước”. Nếu quốc gia, dân tộc nào làm trái ý họ thì lập tức, bị phương Tây đưa vào danh sách “cần theo dõi” về “dân chủ” và “nhân quyền”. Từ đó, họ thực hiện chiêu thức “ép buộc các nước phải quay theo vòng xoáy” của họ, thông qua việc ràng buộc bằng những cam kết về “viện trợ kinh tế”, “giúp đỡ nhân đạo” ép các nước đang phát triển phải làm theo ý muốn của họ, v.v..



Vì thế, họ tung ra luận thuyết “nhân quyền cao hơn chủ quyền”, coi đó là “chuẩn mực” để thực hiện “chủ nghĩa can thiệp mới”; biến nạn nhân thành tội phạm, biến tội phạm thành “thánh nhân”, biến “kẻ đi ăn cướp thành xứ giả nhà trời”, thực hiện sứ mệnh cứu vớt loài người. Cuộc chiến tranh ở Côxôvô, Irắc, Ápganistan…; đặc biệt là việc cung cấp vũ khí, các phương tiện quân sự và hàng tỷ đô la để biến cuộc xung đột Nga – Ucraina thành “cuộc chiến tranh ủy nhiệm” do phương Tây và NATO cầm đầu đã nói lên điều đó…Hệ lụy là nơi nào rơi vào tầm ngắm của vũ khí nhân quyền, nơi đó đổ máu với những vụ đánh bom liều chết, sự tàn khốc của khủng bố với hàng chục ngàn người dân bị thiệt mạng, hàng triệu người dân phải bỏ quê quán, sống lưu vong.

Với Việt Nam, người phương Tây đang tỏ thái độ là “bề trên”, “vị quan tòa”, được quyền để phán xét “nhân quyền ở Việt Nam”. Bằng mọi cách, họ đã và đang tung tin bịa đặt, nào là “Việt Nam hạn chế quyền riêng tư của công dân”, “nào là “Việt Nam vi phạm quyền con người”, “Việt Nam đàn áp dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên”, “Việt Nam đàn áp tôn giáo”, v.v.. Việc bịa đặt, dàn dựng những câu chuyện hoang đường, hết sức phi lý ấy đều nhằm mục đích: kích động những phần tử bất mãn, phản động chống phá Đảng, Nhà nước, chế độ XHCN ở nước ta. Cùng với đó, tập hợp lực lượng, tạo dựng ngọn cờ, phe cánh, gây “điểm nóng” thông qua xung đột sắc tộc, tôn giáo, làm rối loạn tình hình chính trị – xã hội và khi có điều kiện thì tổ chức bạo loạn lật đổ, ví như vụ khủng bố ở Đắc Lắc (Tây Nguyên) tháng 6-2023 vừa qua…

 Sự can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của Đảng, Nhà nước Việt Nam thể hiện ở việc vu cáo, vu khống, buộc tội vô căn cứ “Đảng, Nhà nước ta vi phạm dân chủ và nhân quyền”. Tại sao họ ở tận bên kia bán cầu, cách Việt Nam gần nửa vòng trái đất nhưng lại họp bàn, thông qua “đạo luật nhân quyền ở Việt Nam” với các màn kịch lắm “chương, nhiều tiết”, được chuẩn bị rất công phu, tốn kém, để vu cáo, áp đặt “Việt Nam vi phạm nhân quyền” rồi lôi kéo “Việt Nam thực hiện nhân quyền theo kiểu phương Tây” với tham vọng: Việt Nam ngả theo phương Tây. Bày đặt ra câu chuyện ảo tưởng này, người phương Tây mong muốn Việt Nam điều gì? Phải chăng họ muốn giúp đỡ Việt Nam, chuộc lại “lỗi lầm” vì đã đem quân xâm lược nước ta suốt 21 năm trời và tiếp tay cho các vụ bạo loạn ở Tây Nguyên trong những năm 2001, 2004, 2008 và mới đây, vụ khủng bố ở Đắc Lắc…

Hơn ai hết, chúng ta hiểu rằng, đằng sau cái gọi là “dân chủ”, “nhân quyền”, “viện trợ kinh tế”, “ngoại giao thân thiện” và “hợp tác hữu nghị” là mưu đồ chính trị: chuyển hóa Việt Nam theo quĩ đạo của CNTB, biến Việt Nam thành “sân sau” của phương Tây, làm cho Việt Nam phụ thuộc vào kinh tế, chính trị của họ. Đó là cái đích mà phương Tây muốn hướng tới. Vì thế, họ tuyên truyền rùm beng về sự cần thiết phải “nâng cấp mối quan hệ đối tác chiến lược toàn diện với Việt Nam”, không muốn là “đối tác hạng hai” trong so sánh quan hệ của Việt Nam với các nước trong Thường trực Hội đồng bảo an Liên hợp quốc… Đây là vấn đề lớn, chắc chắn Đảng, Nhà nước và các cơ quan chức năng của Việt Nam sẽ tính liệu cẩn trọng, chu đáo, hợp tình, hợp lý và tiến hành khi điều kiện chín muồi.

Hơn ai hết, nhân dân Việt Nam đã trải qua những cuộc chiến tranh chống quân xâm lược, đã chịu mất mát, hy sinh nên rất quý trọng hòa bình, độc lập, tự do, hạnh phúc. Chúng ta biết rõ ai, tổ chức nào có thiện chí, muốn giúp đỡ Việt Nam thành tâm, và ai, tổ chức nào có âm mưu, thủ đoạn cản trở sự nghiệp đổi mới, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Thực tế chỉ ra rằng, phương Tây không đến Việt Nam để làm từ thiện; không giúp đỡ Việt Nam một cách hoàn toàn vô tư, trong sáng, “không bao giờ cho chúng ta tiền của mà không có sự mặc cả”. Vì vậy, hỡi những người “nhẹ dạ cả tin”, đừng lầm tưởng về “lòng tốt”, “sự nhân đạo” của phương Tây; mọi cái họ “cho chúng ta” đều có giá, đều là sự mặc cả mà phần lợi hơn thuộc về họ.

Mấy chục năm nay, phương Tây luôn luôn vu cáo Việt Nam “vi phạm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo”, “vi phạm nhân quyề”, lấy nó làm cái cớ để xuyên tạc, tuyên truyền sai trái, hạ thấp uy tín của Việt Nam trên trường quốc tế. Qua đó, khuyến khích, kích động những phần tử bất mãn, phản động trong các tôn giáo nổi dậy chống đối Đảng, Nhà nước ta; phá hoại, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, hạ thấp uy tín của Đảng, các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước ta. Sự thật vẫn là sự thật và bản thân nó chứa đựng các giá trị chân lý, không ai có thể dùng ý muốn chủ quan để áp đặt, chà đạp lên nó; Công cuộc đổi mới toàn diện đất nước ở Việt Nam do Đảng ta khởi xướng và lãnh đạo gần 37 năm qua đã thu được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử. Bộ mặt của đất nước sau 48 năm kết thúc chiến tranh chống Mỹ, cứu nước đã hoàn toàn khác trước đổi mới. Đất nước đã hồi sinh và đang phát triển mạnh mẽ, đời sống của gần 100 triệu dân Việt Nam ngày càng được cải thiện, được nâng lên không ngừng. Nhờ đó, tự do, dân chủ, quyền con người luôn được tôn trọng, đề cao; nhân dân được hưởng hạnh phúc.

Chiêu trò nhân danh, giả danh nhân nghĩa để ban phát “tự do, dân chủ, nhân quyền” đã bị phơi bày, bị lộ tẩy, nên những tổ chức, cá nhân lợi dụng chiêu bài “nhân quyền” ở Việt Nam không thể lừa bịp được ai, nhất là khi bản thân các người ấy đang trắng trợn vi phạm nhân quyền.

 

Không thể có “tự do tôn giáo” nằm ngoài khuôn khổ pháp luật

  

Như thường lệ, báo cáo thường niên về tình hình tự do tôn giáo quốc tế năm 2023 của Ủy ban Tự do Tôn giáo Hoa Kỳ (USCIRF) vẫn tiếp tục trắng trợn vu cáo chính quyền Việt Nam đàn áp đồng bào tôn giáo người Thượng ở Tây Nguyên, người H'Mông theo đạo Tin Lành ở Tây Bắc, các tín đồ theo đạo Cao Đài chân truyền, Phật giáo Hòa Hảo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất, đạo Dương Văn Mình hay Pháp Luân Công. Hùa theo đó, các tổ chức phản động ở nước ngoài như Thăng Tiến, Việt Tân, Ý kiến, Vietcatholic,... tán phát tài liệu, hình ảnh xuyên tạc chính quyền Việt Nam đàn áp tôn giáo, đánh đập giáo dân; vu cáo Việt Nam mở “chiến dịch truyền thông bịa đặt bôi xấu, nhục mạ linh mục, giáo dân”;...Các hãng truyền thông chống Việt Nam còn bày trò phỏng vấn một số cá nhân cực đoan trong các tôn giáo như Linh mục Hoàng Minh Thắng (Phó Giám đốc Ban Việt ngữ, Đài Phát thanh Vatican), Phạm Đình Nhẫn (Chủ tịch Hiệp hội Thông Công Tin lành Việt Nam),... trắng trợn vu khống Việt Nam đang bóp nghẹt tự do tôn giáo, bịa đặt kiểu dựng chuyện Linh mục Antôn Nguyễn Văn Đức (Nguyễn Huyền Đức) chết tại Franziskus (Đức) là do chính quyền Việt Nam đầu độc “trong công cuộc bảo vệ đất và các tài sản khác của Đan Viện”, hay sự việc xảy ra với "Tịnh Thất Bồng Lai" cũng là hình thức đàn áp tự do tôn giáo.



Thực tiễn vạch trần luận điệu "ngậm máu phun người"

Nếu Việt Nam đàn áp tự do tôn giáo thì taih sao các tôn giáo ở Việt Nam phong phú, đông đảo, tăng trưởng đều đều như vậy?. Hiện nay, cả nước ước có 95% dân số có đời sống tín ngưỡng, tôn giáo; có 25,5 triệu tín đồ tôn giáo, chiếm 27% dân số, với 43 tổ chức thuộc 16 tôn giáo được công nhận tư cách pháp nhân; 60 trường đào tạo tôn giáo thuộc Phật giáo, Công giáo, Tin lành, Phật giáo Hòa Hảo; có 12 tờ báo, tạp chí liên quan đến tôn giáo; 100% tổ chức tôn giáo đều có website riêng. Khắp các địa phương trong cả nước, cơ sở thờ tự của các tôn giáo đều được xây dựng khang trang, đời sống của tín đồ ngày càng nâng chất. Các cơ sở thờ tự thường xuyên được chính quyền quan tâm cấp phép xây dựng, sửa chữa, nâng cấp, đáp ứng nhu cầu chính đáng, hợp pháp của tín đồ và tổ chức tôn giáo. Các hoạt động tôn giáo, hoạt động xã hội; chức sắc, chức việc, nhà tu hành, tín đồ tôn giáo đều tích cực đóng góp vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; đấu tranh với các hoạt động lợi dụng tôn giáo, tín ngưỡng nhằm chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Chỉ một bộ phận rất nhỏ chức sắc, tín đồ của một số tôn giáo lợi dụng vấn đề tự do tôn giáo để chống Đảng, Nhà nước ta và bị xử lý nghiêm khắc theo pháp luật như Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ, Nguyễn Văn Lý,...

Không thể có “tự do tôn giáo” nằm ngoài khuôn khổ pháp luật

 Bất cứ quốc gia nào cũng vậy, quyền tự do tôn giáo hay quyền dân sự, chính trị đều phải diễn ra trong khuôn khổ pháp luật; không có tự do một cách tuyệt đối, tự do vô chính phủ, vô nguyên tắc.

Điều 18 Công ước Quốc tế nêu rõ: “Quyền tự do của cá nhân thể hiện tôn giáo hay tín ngưỡng của mình chỉ phải chịu các giới hạn được luật pháp quy định và các giới hạn cần thiết để bảo vệ an toàn, trật tự, sức khỏe xã hội hay tinh thần hoặc các quyền cơ bản và quyền tự do của những người khác”. Như vậy, quyền tự do tôn giáo hay bất cứ một quyền nào đều bị giới hạn bởi khuôn khổ luật pháp.

Chính sách nhất quán của Nhà nước ta là tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân. Bất cứ tổ chức hay cá nhân nào cũng không được phân biệt đối xử vì lý do tín ngưỡng, tôn giáo hay vi phạm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Luật Tín ngưỡng, tôn giáo có hiệu lực từ ngày 01/01/2018 đã cụ thể hóa quy định của Hiến pháp năm 2013 theo hướng bảo đảm tốt hơn quyền con người và tạo điều kiện thuận lợi cho sinh hoạt tôn giáo của nhân dân.

Các tổ chức, cá nhân không được lợi dụng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo để phá hoại hòa bình, độc lập, thống nhất đất nước; kích động bạo lực; chia rẽ nhân dân, chia rẽ các dân tộc, tôn giáo; gây rối trật tự công cộng, xâm hại đến tính mạng, sức khỏe, nhân phẩm, danh dự, tài sản của người khác; cản trở việc thực hiện quyền và nghĩa vụ công dân; hoạt động mê tín dị đoan và thực hiện các hành vi vi phạm pháp luật khác. Đó là chính sách rất đúng đắn, rõ ràng và nhất quán của Đảng và Nhà nước ta về quyền tự do tôn giáo./.

 

Thứ Tư, 28 tháng 6, 2023

Đằng sau chiêu trò tung hứng kiến nghị đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC

 

Mặc dù đội lốt, nhân danh “yêu nước”, đấu tranh cho “dân chủ”, “nhân quyền”, “tự do tôn giáo” cho Việt Nam, nhưng ngày ngày thu lượm, tung hứng, ca tụng thành phần phản động chống đối trong nước, “hít lấy hít để” những thông tin xuyên tạc tình hình trong nước của những kẻ chống đối đó, rồi thống thiết cầu xin các cơ quan, tổ chức nước ngoài đưa ra các biện pháp trừng phạt kinh tế, can thiệp chính trị, xâm hại chủ quyền Việt Nam. Một trong những chiêu trò đó là vận động và lăng xê cho các ý kiến đòi đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC của Chính phủ Mỹ, nuôi mộng tưởng Mỹ sẽ gia tăng cấp ngân sách hỗ trợ, nuôi nấng những thành phần phản động trong và ngoài nước đội lốt “đấu tranh cho tự do tôn giáo”. Vậy nên, mới đây, khi một số dân biểu, báo cáo của Uscift đề nghị Bộ Ngoại giao Mỹ đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC khiến những thành phần chống phá Việt Nam hớn hở, tích cực loan tin, phụ họa, tung hứng như thể “tương lai tươi sắng” sắp đến với họ

Chằng hạn như trang Việt Nam Thời báo ngày 25/7/2023 đăng bài: “Việt Nam bị đề nghị đưa vào lại danh sách Quốc Gia Quan Tâm Đặc Biệt (CPC)” là một ví dụ. Bài viết khoe khoang rằng, trong một buổi điều trần của chủ đề “Tình trạng tồi tệ về tự do tôn giáo trên thế giới”, của Tiểu Ban Sức Khoẻ Toàn Cầu, Nhân Quyền Toàn Cầu và Các Tổ Chức Quốc Tế mà DB C.Smith là Chủ Tịch đã đánh giá tình hình tự do tôn giáo Việt Nam “tồi tệ hơn” và nêu quan điểm “Việt Nam xứng đáng bị đưa vào danh sách CPC”.



Có nhiều ý kiến bình luận về sự việc này, hầu hết đều khẳng định, luận điệu trên là không có cơ sở, không gắn với thực tiễn sinh động của tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam.

Trước hết, Việt Nam là đất nước có truyền thống văn hóa lâu đời và là quốc gia đa dân tộc, đa tôn giáo. Theo số liệu của Ban Tôn giáo Chính phủ (4/2023), Nhà nước đã công nhận và cấp đăng ký hoạt động cho 43 tổ chức thuộc 16 tôn giáo, với trên 26,5 triệu tín đồ, chiếm 27% dân số cả nước, hơn 54 nghìn chức sắc, trên 135 nghìn chức việc và gần 30 nghìn cơ sở thờ tự. Các tôn giáo có đông tín đồ là Phật giáo (trên 14 triệu), Công giáo (khoảng 7 triệu), Phật giáo Hòa Hảo (khoảng 1,5 triệu), Tin lành (khoảng 1,21 triệu); Cao Đài khoảng (trên 1,1 triệu), v.v. Bên cạnh đó, Việt Nam là quốc gia có hệ thống tín ngưỡng vô cùng phong phú với 50.703 cơ sở tín ngưỡng, trong đó khoảng 3.000 di tích gắn với cơ sở tín ngưỡng, tôn giáo, một số di tích được UNESCO ghi danh là di sản thế giới. Nếu tình hình tôn giáo tồi tệ đi, như nhận xét của dân biểu C.Smith – một người chuyện đưa tin thiếu khách quan, thiếu thiện cảm về tình hình Việt Nam, thì đời sống tôn giáo Việt Nam phong phú và nở rộ như vậy.

Thứ hai, nhìn vào số liệu đã cho thấy, đời sống tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam có nhiều chuyển biến mới: sự trở lại của niềm tin tôn giáo, sự gia tăng số lượng chức sắc, chức việc, tín đồ các tôn giáo; nhiều hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo diễn ra với quy mô lớn hơn trước thu hút đông đảo tín đồ và người dân tham gia. Các hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo đã và đang đáp ứng nhu cầu tín ngưỡng, tôn giáo của đông đảo quần chúng nhân dân và có những đóng góp tích cực đối với đời sống xã hội. Nếu Việt Nam không có tự do tôn giáo, đàn áp tôn giáo thì không thể có được đời sống tín ngưỡng, tôn giáo đa dạng phong phú và số lượng tín đồ các tôn giáo đông đảo như trên.

Thứ ba, những nội dung được các tổ chức ngoại giao, NGO của Mỹ đưa ra về tình hình tự do tín ngưỡng của Việt Nam đều dựa trên những thông tin sai sự thật. Năm 2022, Bộ Ngoại Giao Mỹ đã đưa Việt Nam vào Danh Sách Theo Dõi Đặc Biệt (SWL), hiện nay, một số cá nhân có thâm thù với chế độ ta lại muốn đưa Việt Nam vào danh sách CPC. Việc làm đó của họ đã không nhìn thấy đời sống tín ngưỡng, tôn giáo sinh động ở nước ta hiện nay. Đó là: Nhà nước bảo đảm sự đa dạng, hòa hợp và bình đẳng tôn giáo và không phân biệt đối xử vì lý do tín ngưỡng, tôn giáo; Nhà nước tạo điều kiện cho các tổ chức tôn giáo hoạt động theo Hiến chương, Điều lệ và quy định pháp luật. Nhà nước bảo đảm và tạo điều kiện để các sinh hoạt tôn giáo, hoạt động tôn giáo của mọi tôn giáo được diễn ra bình thường. Đặc biệt những ngày lễ trọng của các tôn giáo được tổ chức với quy mô lớn, thu hút không chỉ tín đồ mà còn đông đảo người dân tham gia.

Việc công nhận tổ chức tôn giáo, cấp chứng nhận đăng ký hoạt động tôn giáo được thực hiện theo quy định của pháp luật. Sau khi thực hiện Luật Tín ngưỡng, tôn giáo, các cơ quan nhà nước có thẩm quyền đã công nhận 01 tổ chức tôn giáo (Giáo hội Phúc âm Ngũ tuần Việt Nam), cấp chứng nhận đăng ký hoạt động tôn giáo cho 03 tổ chức (Hội thánh Phúc âm Toàn vẹn Việt Nam; Hội thánh Tin lành Liên hiệp Truyền giáo Việt Nam; Giáo hội Các Thánh hữu Ngày sau của Chúa Giê-su Ky-tô Việt Nam).

Việc đăng ký sinh hoạt tôn giáo tập trung trên phạm vi cả nước được tạo điều kiện thuận lợi. Trước khi Luật tín ngưỡng, tôn giáo có hiệu lực, có hơn 2.600 điểm nhóm, sau khi Luật Tín ngưỡng, tôn giáo có hiệu lực, có thêm hơn 1.100 điểm nhóm được đăng ký sinh hoạt tôn giáo tập trung.

Các tổ chức tôn giáo ở Việt Nam chủ động trong việc củng cố tổ chức, phong phẩm, bổ nhiệm, bầu cử, suy cử, thuyên chuyển chức sắc, chức việc, nhà tu hành theo Hiến chương, Điều lệ và quy định của pháp luật. Hàng năm, số lượng chức sắc, chức việc, nhà tu hành và những người hoạt động tôn giáo chuyên nghiệp không ngừng tăng nhằm đáp ứng ngày càng tốt hơn nhu cầu tinh thần của nhân dân. Kể từ khi thực hiện Luật Tín ngưỡng, tôn giáo, cả nước có hơn 6.500 người được phong phẩm, suy cử làm chức sắc; 16.783 người được bổ nhiệm, bầu cử, suy cử làm chức việc.

Nhà nước bảo đảm và tạo điều kiện cho các tổ chức tôn giáo được thành lập cơ sở đào tạo tôn giáo, mở lớp bồi dưỡng về tôn giáo. Cả nước hiện có 62 cơ sở đào tạo tôn giáo; một số cơ sở được phép đào tạo trình độ thạc sĩ, tiến sĩ.

Các tổ chức tôn giáo được quan tâm, tạo điều kiện thuận lợi trong việc thực hiện hoạt động xuất bản kinh sách và xuất bản phẩm khác về tín ngưỡng, tôn giáo; sản xuất, xuất khẩu, nhập khẩu văn hóa phẩm tín ngưỡng, tôn giáo, đồ dùng tôn giáo bảo đảm phục vụ yêu cầu hoạt động của các tôn giáo. Từ năm năm 2018 đến năm 2022, Nhà xuất bản Tôn giáo đã có quyết định xuất bản 2.527 ấn phẩm với 8.506.240 bản in, trong đó có nhiều xuất bản phẩm được dịch ra tiếng Anh, Pháp, tiếng dân tộc thiểu số. Ở Việt Nam có 15 tờ báo và tạp chí của các tổ chức tôn giáo đang hoạt động. Phần lớn các tổ chức tôn giáo đều có Website riêng để phục vụ việc sinh hoạt đạo, truyền bá tôn giáo của mình.

Nhà nước tạo điều kiện cho các tổ chức tôn giáo, chức sắc, chức việc, nhà tu hành và tín đồ các tôn giáo tham gia các hoạt động tôn giáo có yếu tố nước ngoài. Hàng năm, có hàng trăm lượt chức sắc, nhà tu hành, tín đồ của các tôn giáo ở Việt Nam xuất cảnh tham dự các hoạt động tôn giáo, khóa đào tạo về tôn giáo ở nước ngoài và hàng trăm lượt cá nhân tôn giáo nước ngoài nhập cảnh vào Việt Nam hoạt động tôn giáo. Các tổ chức tôn giáo ở Việt Nam còn tích cực tham gia các hội nghị, diễn đàn tôn giáo khu vực và quốc tế (Đối thoại liên tín ngưỡng Á – Âu (ASEM), đối thoại liên tín ngưỡng khu vực Châu Á – Thái Bình Dương,…). Nhà nước tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo cho người nước ngoài cư trú hợp pháp tại Việt Nam. Hiện có 67 điểm nhóm sinh hoạt tôn giáo tập trung của người nước ngoài cư trú hợp pháp tại các tỉnh, thành phố với hàng trăm người tham gia và có quốc tịch từ nhiều nước (Hàn Quốc, Philippin, Singapore, Malaixia, Nga, Mỹ, Pháp,…). Cùng với đó, Nhà nước còn bảo đảm sinh hoạt tín ngưỡng, tôn giáo của đồng bào dân tộc thiểu số; bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo đối với người chấp hành án phạt tù, v.v.

Qua đó cho thấy đời sống tín ngưỡng, tôn giáo sinh động, phong phú ở Việt Nam. Chỉ những tổ chức đội lốt tôn giáo như Hội thánh Đức chúa trời mẹ mới bị các cấp chính quyền xử lý theo quy định của pháp luật. Đó là việc làm cần thiết để bảo đảm an ninh, an toàn và trật tự xã hội, vì hạnh phúc của mỗi người dân, mỗi gia đình và cả cộng đồng. Thế nên, đừng có lợi dụng tôn giáo hòng hạ uy tín, vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế./.

 

Thứ Bảy, 10 tháng 6, 2023

Nhà zân chủ Chu Mộng Long xâm phạm nhân phẩm phụ nữ

 


Trong khi những kẻ luôn vỗ ngực tự xưng là “cấp tiến”, “dân chủ”, “chống cộng” đang đấu tranh vì nhân quyền, dân chủ, đã có vô số câu chuyện cho thấy trong đời sống thực tế, họ chẳng hề tôn trọng những giá trị này, thậm chí là những kẻ thô thiển, tấn công nhân quyền, phẩm giá của người khác. Một ví dụ tiêu biểu là vụ việc mới đây, khi một số nhà zân chủ như Chu Mộng Long và Châu Hồng Lĩnh bị tố “quấy rối tình dục bằng ngôn từ” với nhà văn Hiền Trang chỉ dựa trên tít bài phỏng vấn nữ nhà văn trên báo Tuổi Trẻ.

Câu chuyện bắt đầu vào ngày 05/06/2023, khi báo Tuổi Trẻ đăng một bài phỏng vấn nhà văn Hiền Trang, có tựa đề “Nhà văn phải là những người mà tỉ phú như Elon Musk muốn cùng ăn tối”. Nếu đọc kỹ bài phỏng vấn, người ta sẽ thấy phóng viên báo Tuổi Trẻ đã giật tít theo lối câu view, tách một câu của Hiền Trang ra khỏi văn cảnh gốc để câu kéo người xem. Nguyên văn đoạn phỏng vấn trong bài báo như sau:

Tác giả Hiền Trang cho rằng những người sáng tác vẫn có thể sống được bằng nghề, đồng thời họ cũng có được sự biệt đãi từ mọi người xung quanh, bằng cách này hay cách khác.

Cô nói: "Tôi tin, cuối cùng thì mọi người vẫn yêu nghệ thuật. Người nghệ sĩ có thể không giàu có như Elon Musk.

Thế nhưng, đó sẽ là người mà những tỉ phú như Elon Musk muốn được ăn tối cùng.

Murakami có thể không phải là tỉ phú nhưng tỉ phú sẽ muốn được ngồi ăn tối cùng Murakami".”

Đọc đoạn phỏng vấn trên, ta thấy Hiền Trang không hề nói nhà văn phải thế này, phải thế kia, như ngụ ý của nhan đề bài báo. Và chi tiết trên cũng chỉ là một nội dung không quan trọng trong bài, không đáng để được đem làm dòng tít. Nhưng lợi dụng màn câu view của phóng viên báo Tuổi Trẻ, các thành phần vỗ ngực tự xưng là “nhân sĩ, trí thức” trong giới chống cộng đã viết những dòng mang tính chất quấy rối tình dục và xúc phạm nặng nề phẩm giá của Hiền Trang.


 

Để lấy ví dụ, hãy nhìn những gì mà Chu Mộng Long – một người từng đứng trên bục giảng dạy học - đã viết trên Facebook:

Nhà văn hiển nhiên mơ như trẻ con. Thậm chí nhiều hơn trẻ con. Bởi nhà văn là đứa trẻ con đã mọc lông ở những bộ phận trưởng thành.

Già như Bọ Lập cũng đã từng mơ nhưng khiêm tốn hơn: mơ được gái xinh nhà Đóc tờ Thanh cho nhậu một bữa để có cảm hứng viết lời ngợi ca nước ruồi sạch, ngon. Vì khiêm tốn nên giấc mơ ấy thành hiện thực.

Trẻ như em Hiền Trang hiển nhiên mơ cao hơn Bọ: được tỉ phú Elon Musk mời một bữa ăn tối. Elon Musk nổi tiếng làm việc đến quên ăn. Vậy thì mơ Elon Musk mời một bữa ăn khó ngang với mơ được ngủ một đêm với ông ta!

Elon Musk không như Đóc tờ Thanh cần nhà văn viết bài thanh tẩy món ruồi, gián trong chai nước. Bởi ở Mỹ, nếu xuất hàng bẩn thì đã sập tiệm từ lâu. Elon Musk không cần nhà văn dùng lời châu ngọc để thanh tẩy.

Mơ gì chứ mơ một bữa tối với tỉ phú thì chẳng ai kiểm duyệt, trừ phi nhà văn đã có chồng có vợ. Chỉ lo là em thành bữa tối của đại gia.”

Trong những dòng trên, Chu Mộng Long đã hé lộ nỗi ám ảnh tình dục không chỉ của mình, mà còn của một nhà chống cộng nổi tiếng khác là Nguyễn Quang Lập. Không biết đó có phải là mẫu số chung của đa phần giới chống cộng (vốn từng bị dư luận gọi là giới “dâm chủ”) hay không, mà một nhà chống cộng khác, là Châu Hồng Lĩnh, đã thể hiện mình cũng thô bỉ chẳng kém ông Long.

Những bình luận bất nhã trên của những trí thức zâm chủ đã lập tức khơi dậy phản ứng từ phía Hiền Trang và nhiều nhà văn nữ khác. Họ thẳng thắn tố cáo rằng hai ông Long và Lĩnh đã quấy rối tình dục, xâm phạm quyền và phẩm giá của phụ nữ - những hành vi đáng lẽ đã khiến hai ông bị kiện nếu diễn ra ở phương Tây.

Đơn cử, Hiền Trang gọi những lời lẽ của Long và Lĩnh là  sự tấn công hung bạo vào phẩm cách và cơ thể một phụ nữ”. Cô lên án họ như sau:

Hằng ngày có vô số những kẻ có thể nói ra những lời thô tục, khiếm nhã, bất lương như thế này, và nghiễm nhiên được coi là bình thường. Càng nguy hiểm hơn khi những người nói thế này không phải người ít học mà là người nhiều chữ, tức là có khả năng định hướng xã hội.”

Trong bài viết bênh vực Hiền Trang, tiến sĩ văn học Nguyễn Quyên cũng viết rằng những bình luận của Chu Mộng Long và Châu Hồng Lĩnh “tiềm tàng khả năng rất buồn nôn nếu bạn là phụ nữ, hoặc đơn giản là người có lương tri”.

Cô viết thêm: “Chúng ta có thể không đồng ý và phê phán, một cách văn minh, quan điểm của chị Hiền Trang (…) Nhưng việc tấn công cá nhân với những lời lẽ đầy dung tục về ngoại hình, giới tính... của chị Hiền Trang là không thể chấp nhận được. Hãy tử tế.”

Và đọc thêm bình luận của nhà văn Nguyễn Khắc Ngân Vi, thì ta thấy các nhà chống cộng có lẽ chẳng còn chút mặt mũi nào nữa.

Sau hàng chục năm vỗ ngực tự xưng là “nhân sĩ, trí thức”, là những người đang “khai dân trí” cho người dân Việt Nam mà họ xem là mông muội, rao giảng đạo đức và văn hóa cho công cán chính quyền được truyền thông chống phá chế độ tung hô, liệu họ đã thật sự văn minh hay chưa? Ví dụ này cho thấy, họ chỉ quen lồng lộn chửi bới, chứ không hề nhìn lại mình để sửa đổi.

 

Thứ Bảy, 3 tháng 6, 2023

Vì sao cần ngăn chặn, đẩy lùi các tà đạo ở Việt Nam?

 


Vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo là mũi nhọn mà các thế lực thù địch, phản động luôn tìm cách lợi dụng để chống phá công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa. Đặc biệt chúng móc nối, tập hợp, phát triển các tà đạo, đạo lạ, đạo không chính tông, đạo không được pháp luật thừa nhận (gọi chung là tà đạo) nhằm xâm phạm an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc; qua đó nhằm hình thành các lực lượng đối lập với Đảng và Nhà nước Việt Nam.


 

Các tà đạo đang lộng hành ở Việt Nam

Theo điều tra của Bộ Công an, tà đạo thường xuất hiện ở các vùng nông thôn, dân tộc thiểu số, miền núi thuộc Tây Bắc, Tây Nguyên, Tây Nam Bộ. Đáng chú ý là hình thức sinh hoạt tín ngưỡng, tôn giáo của các tà đạo này chứa đựng những yếu tố mê tín dị đoan, phản văn hóa, phi nhân tính, trái với thuần phong mỹ tục của dân tộc. Dư luận hẳn chưa quên tà đạo mang tên “Hệ phục hưng” xuất hiện trên địa bàn huyện Cư Kuin, tỉnh Đắc Lắc vào đầu năm 2001. Để lừa bịp những người dân nhẹ dạ, thiếu hiểu biết, AMí Sara – kẻ cầm đầu tà đạo này đã tung tin, thường xuyên gặp Đức Chúa trời và được Đức Chúa trời ban cho nhiệm vụ cứu xét những con tin sau khi chết được lên thiên đàng. Ai muốn được xét ban cho đặc ân trên thì đi theo “Hệ phục hưng”. Tương tự trên địa bàn huyện Đắc Min (Đắc Nông) xuất hiện tà đạo “Canh tân đặc sủng”. Cầm đầu tà đạo này là Võ Quốc Khánh. Để lừa bịp người dân, Võ Quốc Khánh tuyên truyền rằng, những ai theo đạo “Canh tân đặc sủng” khi đau ốm, bệnh tật, không cần đến bệnh viện chữa trị, chỉ cần Khánh đến xoa “nước thánh” lên đầu làm “phép”, cầu nguyện là sẽ khỏi bệnh. Tương tự tà đạo mang tên “Thanh Hải vô thượng sư” xuất hiện từ Đà Lạt (Lâm Đồng) rồi lan truyền sâu xuống nhiều nơi thuộc vùng Tây Nam Bộ. Cầm đầu tà đạo này là Nguyễn Thị Thanh Hải – một phụ nữ có chồng, có con nhưng vẫn tự xưng là thượng sư, minh sư. Chiêu thức lừa bịp của “Thanh Hải vô thượng sư” là lợi dụng Phật giáo cải biến vài nội dung tư tưởng, quan điểm rồi tuyên truyền, lan rộng.

Cũng theo tin từ Bộ Công an khá nhiều tà đạo, trong đó có đạo “Long Hoa di lặc” xuất hiện trên địa bàn các tỉnh thuộc đồng bằng Bắc Bộ. “Ai theo đạo này thì phúc đẳng hà sa, ai không theo đạo này sẽ bị chết dịch”, đó là lời tuyên truyền, dọa dẫm của những kẻ cầm đầu tà đạo này. Cùng với “Long Hoa di lặc”, trên địa bàn này còn xuất hiện tà đạo “Hoa vàng”. Tà đạo này dùng thuyết “Tứ diệu đế”, sinh tử luân hồi, thuyết nhân quả nghiệp báo để lôi kéo người dân. Tà đạo này làm ảnh hưởng rất lớn đến nếp sống văn hóa, truyền thống đạo lý của dân tộc Việt Nam, làm tan vỡ hạnh phúc, gây đau khổ cho không ít gia đình… Mang nặng yếu tố mê tín dị đoan, dựa theo chiếu chỉ của thiên đình, thờ thiên đình và lập ba đền thờ “người trời” là đạo “Thiên nhiên”. Tà đạo “Quần tiên” thờ ảnh “Tam tổ thánh hiền”. Đạo này quy định không đốt hương khi cầu cúng và khi chết chỉ hung táng một lần… Ngoài ra trên địa bàn Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ, Tây Nguyên còn xuất hiện một số tà đạo như: Tin lành Đề Ga, Hà Mòn và đặc biệt gần đây là tà đạo Hội Thánh đức Chúa Trời… Dù mới chỉ xuất hiện tại Việt Nam chưa lâu, song tà đạo này đã phát triển mạnh và hoạt động bất hợp pháp ở hơn 20 tỉnh, thành phố với hàng chục nghìn người tham gia, nhất là ở Hải Phòng, Quảng Ninh, Ninh Bình, Thái Bình, Thanh Hóa… Trên địa bàn Tây Bắc, đáng chú ý là đạo “Vàng Chứ” ở những vùng có đông đồng bào dân tộc Mông sinh sống. Đặc biệt là tà đạo Dương Văn Mình đã núp bóng tín ngưỡng, tôn giáo; tuyên truyền, tập hợp quần chúng, lôi kéo đồng bào dân tộc Mông; khuyếch trương tên tuổi, âm mưu lợi dụng ly khai, tự trị thành lập nhà nước Mông do Dương Văn Mình làm thủ lĩnh… Theo thống kê chưa đầy đủ của Ban Tôn giáo Chính phủ, tính đến tháng 4-2022, cả nước có khoảng 85 tà đạo.

Sự nguy hiểm của các tà đạo

Một số người lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo hòng trục lợi về kinh tế, gây thanh thế cá nhân; các thế lực thù địch, phản động lợi dụng việc này phát triển các tà đạo nhằm xâm phạm an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội, phát triển tôn giáo nhằm mục tiêu chống phá chủ nghĩa xã hội ở nước ta. Đây là nguyên nhân cơ bản phát sinh, phát triển các tà đạo thời gian qua.

Không chỉ gây khó khăn trong công tác quản lý an ninh trật tự an toàn xã hội, sự xuất hiện của tà đạo nói trên còn tác động tiêu cực lên mọi mặt của đời sống xã hội, gây bức xúc trong nhân dân; làm thay đổi xáo trộn về nếp sống, tập quán truyền thống; xâm phạm về tài sản, tiền bạc, vật chất, thời gian lao động, thậm chí xâm phạm cả nhân phẩm của con người; chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, nhất là đoàn kết giữa những người có tín ngưỡng, tôn giáo khác nhau. Hầu hết các tà đạo đều mang nặng yếu tố mê tín dị đoan làm mê hoặc con người, truyền bá đức tin nhảm nhí khiến cho tâm lý xã hội nghiêng về hữu thần, lấn át chủ nghĩa vô thần khoa học. Đặc biệt tà đạo tạo ra cơ hội để các thế lực thù địch, phản động đẩy mạnh thực hiện “diễn biến hòa bình”, âm mưu lợi dụng vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo để chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, kích động tư tưởng ly khai nhằm chống phá Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Hiện nay, các tổ chức phản động ở nước ngoài luôn tìm cách móc nối các tà đạo để cấu kết chống phá Việt Nam. Điển hình là “Thanh Hải vô thượng sư”. Trong nhiều bài thuyết giảng về “Thanh Hải vô thượng sư”, Thanh Hải bộc lộ rõ tư tưởng chống chế độ XHCN, tự nhận mình là “chiến sĩ chống cộng”. Để lôi kéo những phần tử cơ hội, bất mãn chính trị. Thanh Hải tuyên truyền rằng, sư phụ của “Thanh Hải vô thượng sư” cũng là một chiến sĩ chống cộng nhưng chống cộng hòa thuận, an toàn. Sư phụ đánh cộng sản nhưng không giết người, chỉ biến đổi, hoán cải họ… “Thanh Hải vô thượng sư” khoe khoang rằng: Nhờ sự tu hành khắp thế giới của sư phụ mà Đông Âu, Liên Xô đã bị sụp đổ.

Mọi hoạt động tôn giáo, tín ngưỡng phải tuân thủ pháp luật

Việt Nam là một quốc gia đa dân tộc, đa tôn giáo. Nhà nước Việt Nam xác định đồng bào các tôn giáo là bộ phận của khối đại đoàn kết toàn dân tộc, không phân biệt đối xử vì lý do tín ngưỡng, tôn giáo. Mọi tín đồ đều có quyền tự do hành đạo theo quy định của pháp luật. Các tổ chức tôn giáo được Nhà nước thừa nhận được hoạt động theo pháp luật và được pháp luật bảo hộ; được hoạt động tôn giáo, mở trường đào tạo chức sắc, nhà tu hành, xuất bản kinh sách, sửa chữa, xây dựng cơ sở thờ tự tôn giáo theo quy định của pháp luật. Việc theo đạo và truyền đạo cũng như mọi hoạt động tôn giáo khác đều phải tuân thủ hiến pháp và pháp luật, không được lợi dụng tôn giáo tuyên truyền tà đạo, hoạt động mê tín dị đoan; không được khống chế, ép buộc người dân theo đạo. Nghiêm cấm các tổ chức truyền đạo, người truyền đạo và các cách thức truyền đạo trái pháp luật.

Hoạt động truyền đạo như đã nói trên là vi phạm pháp luật Nhà nước và quy định của các địa phương. Có nhiều việc phải làm để ngăn chặn việc truyền bá tà đạo, nhưng quan trọng nhất vẫn là tăng cường phát huy vai trò, hiệu lực, hiệu quả quản lý xã hội của các cấp chính quyền, cơ quan chức năng ở cơ sở. Thực tế thời gian qua, phần lớn các tà đạo xâm nhập vào địa bàn tổ chức tuyên truyền hoạt động một thời gian khá dài chính quyền địa phương, cơ quan chức năng mới phát hiện ra. Hiện nay, lực lượng công an chính quy đã được đưa về tới tận cơ sở xã. Hy vọng đây sẽ là lực lượng nòng cốt trong thực hiện nhiệm vụ bảo vệ an ninh quốc gia, bảo đảm trật tự, an toàn xã hội, đấu tranh phòng, chống tội phạm và vi phạm pháp luật về an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, xây dựng phong trào toàn dân bảo vệ an ninh Tổ quốc ở cơ sở.

Nâng cao hiệu quả quản lý xã hội không đơn giản chỉ là làm tốt công tác quản lý hộ tịch, hộ khẩu, khai báo tạm trú, tạm vắng và phải đi vào chiều sâu quản lý các sinh hoạt, hoạt động tín ngưỡng, hướng các hoạt động tín ngưỡng theo thuần phong mỹ tục của dân tộc và phù hợp với luật pháp. Đối với những đối tượng chủ mưu, đứng đầu các tà đạo, các cấp chính quyền, cơ quan chức năng phải kịp thời có biện pháp xử lý kiên quyết, triệt để. Các cấp, các ngành phải thường xuyên chăm lo nâng cao đời sống vật chất, tinh thần của nhân dân, đẩy mạnh phong trào xây dựng làng văn hóa, khu dân cư văn hóa. Các tổ chức, đoàn thể chính trị, xã hội cần tăng cường đổi mới nội dung, phương pháp hoạt động để tập hợp đông đảo quần chúng nhân dân, giáo dục truyền thống yêu nước, tích cực tham gia các hoạt động kinh tế, xã hội, tránh xa những cám dỗ không lành mạnh. Các ngành chức năng, các đoàn thể cần phối hợp giúp đỡ các tôn giáo chính tông hoạt động theo quy định của pháp luật. Tuy nhiên, quan trọng nhất vẫn là nâng cao nhận thức của người dân. Công tác tuyên truyền, giáo dục, vận động, giải thích, hướng dẫn của các cấp, các ngành, các cơ quan chức năng và đoàn thể chính trị, xã hội cho người dân không chỉ tăng cường về cường độ, liều lượng mà phải đổi mới cả nội dung và hình thức. Chỉ khi nào quần chúng nhân dân hiểu rõ đâu là chính đạo, đâu là tà đạo thì việc thực hiện quyền tự do tín ngưỡng, hoạt động tôn giáo của họ mới tuân thủ theo đúng pháp luật.