Cứ đến hẹn lại nên, đầu năm là Bộ Ngoại giao Mỹ lại tung ra báo cáo về tự
do tôn giáo các nước, trong đó có Việt Nam do USCIRF sản xuất. Ngoài mấy câu
mào đầu ra vẻ khách quan đánh giá tự do tôn giáo Việt Nam có tiến bộ là đến các
luận điệu xuyên tạc Đảng và Nhà nước Việt nam vi phạm quyền tự
do tôn giáo của người dân. Báo chí trong nước không ít lần vạch trần rõ đây là
thủ đoạn nằm trong “chiến lược” chống phá Việt Nam về dân chủ, nhân quyền xuất
phát từ mục tiêu xóa
bỏ chế độ XHCN ở Việt Nam, nên cho dù Việt Nam có đạt thành tựu tiến bộ đến thế
nào thì họ cũng sẽ tìm cớ để phủ nhận.
Trong nhiều bài báo phân
tích, như bài “Vẫn định kiến chủ quan và xuyên tạc về tôn giáo ở Việt Nam” đăng
trên báo An ninh Thủ đô, ngày 29/5/2019 tác giả Hoàng Hà nhận xét: Cũng không
khó để thấy vì sao USCIRF cứ mãi lập đi, lập lại luận điệu xuyên tạc cũ rích về
tình hình tự do tôn giáo, tín ngưỡng ở Việt Nam. Rất nhiều năm qua và năm nay
cũng vậy, USCIRF luôn chủ yếu lấy “Chất liệu” cho bản phúc trình thường niên từ
một số nghị sỹ cực đoan Mỹ, những cá nhân bất mãn chống đối trong nước và nhất
là các tổ chức phản động lưu vong, tổ chức phi chính phủ quốc tế thường lợi
dụng dân chủ, nhân quyền chống phá nhà nước và nhân dân Việt Nam. Do bị chi
phối bởi những quan điểm của các thế lực cực hữu trong chính giới Hoa Kỳ, họ
chỉ quanh quẩn với những trò cũ mà không vượt qua được lằn ranh “định kiến” với
Việt Nam, không căn cứ vào tình hình thực tế về tình hình tự do tôn giáo đang
diễn ra ở Việt Nam.
Từ những thông tin bị
bóp méo, xuyên tạc, hoàn toàn sai lệch ấy, USCIRF đã nhào nặn, thêm thắt những
đánh giá nặng “định kiến” chủ quan của họ để đưa ra những phán xét, sai lệch,
ảm đạm về bức tranh tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam. Họ đã cố tình “Mũ ni che
tai”, bất chấp những nổ lực không ngừng và thành tựu mà Việt Nam đã được trong
việc đảm bảo tự do tín ngưỡng, tôn giáo của người dân.
Mục tiêu nhất quán và
xuyên suốt của họ là: đối lập tôn giáo với chế độ XHCN, tách các tôn giáo khỏi
khối đại đoàn kết toàn dân tộc trong sự nghiệp cách mạng của nhân dân Việt Nam.
Để thực hiện điều đó, họ sử dụng các thủ đoạn xuyên tạc chủ trương, chính sách
của Đảng và Nhà nước về tôn giáo, dựng chuyện, bịa đặt vu cáo cấp chính quyền
phân biệt đối xử, đàn áp tôn giáo để kích động, chia rẽ trong nước và hạ thấp
uy tín Việt Nam trên trường quốc tế… Họ coi các đối tượng cực đoan chống đối
trong các tôn giáo là ngòi nổ, là lực lượng nòng cốt để lôi kéo tập hợp quần
chúng làm đối trọng với Đảng, Nhà nước và thu hút sự chú ý của cộng đồng quốc
tế. Cùng với việc hậu thuẫn cho các lực lượng này hoạt động chống phá đất nước,
họ còn phối hợp chặt chẽ với các cá nhân, tổ chức quốc tế thiếu thiện chí để
bịa đặt, xuyên tạc tình hình tự do tôn giáo ở Việt Nam.
Hoặc trong bài viết “Lợi dụng tự do tôn
giáo để kích động chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, trò cũ soạn lại” đăng
trên tạp chí Quốc phòng toàn dân, ngày 25/7/2019, tác giả Vinh Hiển nhận xét:
“Với cách tiếp cận áp đặt, chủ quan, mang nặng tư duy thời chiến tranh lạnh như
vậy, USCIRF đang đi ngược lại mối quan hệ “Đối tác toàn diện” và “Tầm nhìn
chiến lược” đang phát triển rất tốt đẹp giữa Việt Nam và Hoa Kỳ”.
Ở mỗi quốc gia khác nhau, có những quan niệm khác nhau về tự do tôn giáo được
xác định bởi truyền thống, văn hóa dân tộc, bởi vậy để có đánh giá đúng đắn,
khách quan về tự do tôn giáo ở bất kỳ một nước nào, phải căn cứ vào nhiều nội
dung, nhưng trước hết phải dựa trên hai vấn đề cơ bản nhất: Chính sách pháp
luật của Nhà nước và thực tế đời sống tôn giáo của nhân dân.
Các luận cứ đưa ra để phủ nhận luận điệu
xuyên tạc tự do tôn giáo Việt Nam của USCIRF đều rất rõ ràng từ chính sách của
Đảng, lãnh tụ Hồ Chí Minh cho đến các văn bản pháp luật cụ thể hóa chính sách
nầy đều phù hợp, tương đồng với luật pháp quốc tế; từ thực tiễn sinh hoạt tín
ngưỡng, tôn giáo đa dạng, phong phú, lành mạnh của Việt Nam với số lượng cơ sở
thờ tự, số lượng tín đồ, chức sắc, chức việc cũng như các lễ hội không ngừng
tăng lên hàng năm đã phản ánh sự phong phú và đặc sắc đời sống tín ngưỡng, tôn
giáo ở Việt Nam hiện nay và tự nó cho thấy mọi thủ đoạn, chiêu trò lợi dụng vấn
đề tự do tôn giáo để hạ thấp uy tín của Đảng và Nhà nước để kích động, phá hoại
khối đại đoàn kết toàn dân tộc đều bị vạch trần.
Tuy nhiên, mới đây, blogger Võ Khánh
Linh còn vạch trần động cơ và mưu đồ đen tối của USCIRF trong việc dùng con bài
“tự do tôn giáo” với Việt Nam và các nước trên thế giới nằm trong chiến lược
của các thế lực cầm quyền Hoa Kỳ và tư tưởng “độc tôn Thiên
Chúa” của Hoa Kỳ.
Mặc dù
Hoa Kỳ được coi là một quốc gia với nền tôn giáo đa dạng, nhưng trên thực tế
chỉ có hệ thống Kito giáo mà cụ thể là hai phân nhánh chính Tin Lành và Công
giáo có nhiều đặc quyền hơn.
Trong
lịch sử tổng thống Hoa Kỳ, có 2 tổng thống Công giáo và toàn bộ số còn lại là
tín đồ Tin Lành. Chưa từng có tổng thống là người Do Thái giáo, Hồi giáo, Phật
giáo hay bất kỳ tôn giáo nào khác, bởi vì nền dân chủ giả hiệu trao quyền vào
tay đám đông bị lái hướng theo toàn trị tôn giáo chỉ vững chắc một tín điều
rằng: Thiên Chúa Jehova là tối cao, và Mỹ là món quà của Chúa trao cho nhân
loại để giáo hóa các quốc gia lạc hậu bị quỷ dữ điều khiển (thực ra là thuộc
tôn giáo khác).
Với tinh
thần ấy, ngay từ khi những người da trắng đầu tiên đặt chân đất mảnh đất châu
Mỹ, họ đã tiêu diệt hết người da đỏ, cướp đất, tách người da đỏ khỏi nền văn
hóa và tôn giáo, phá hoại môi trường sống của người da đỏ. Chính quyền Mỹ da
trắng từ cách đây hơn 200 năm đã coi người da đỏ như những thành phần man rợ,
bởi họ bất lực trong vấn đề cải đạo ở cộng đồng sắc tộc này, trong khi họ đã
rất thành công với nô lệ da đen.
Đầu thế
kỷ 20, với danh nghĩa tương tự như những cuộc thánh chiến, dưới thời tổng thống
Churchill, quân đội Mỹ đã lần lượt gây hấn với các nước Nam Mỹ, chiếm các đồn
điền và thiết lập chính quyền Ngụy quyền tại các quốc gia này. Tương tự thế,
cuộc xâm chiếm được ở rộng tới Đông Nam Á, Trung Đông... và bị sa lầy. Khó khăn
khiến Mỹ sa lầy chính là vì Công giáo và Tin Lành không nắm được vị trí chủ
chốt trong chính quyền tại các quốc gia ở hai khu vực này.
Do đó, để
tiếp cận các quốc gia tại Đông Nam Á và Trung Đông, nhằm Kito giáo hóa chính
quyền cũng như xã hội tại đây, Mỹ mở ra một cơ quan có tên là Ủy ban Tự do Tôn
giáo Quốc tế Hoa Kỳ (Tên tiếng Anh: United States Commission on
International Religious Freedom). Các Ủy viên của tổ chức này không được
bầu theo cơ chế dân chủ, mà được chỉ định bởi Tổng thống Mỹ, Ngoại trưởng Mỹ
(tức Bộ trưởng Bộ ngoại giao) và ban điều hành của 2 Đảng cầm quyền - vốn chịu
sự chi phối của Kito giáo.
Với cơ
chế như vậy, kết hợp với tư tưởng độc tôn Thiên Chúa điển hình của Kito giáo,
cơ quan này khó có thể dung hòa và chấp nhận được các chính quyền theo tôn giáo
khác hoặc vô thần. Ngoài ra, việc không có các đại diện thuộc tôn giáo khác
hoặc vô thần trong cơ quan này nói lên một điều rằng không có Tự do tôn giáo
ngay tại cơ quan chuyên đòi hỏi về quyền tự do tôn giáo tại ngoại quốc.
Hoạt động
của Uỷ ban Tự do Tôn giáo Quốc tế Hoa Kỳ đã đi ngược lại thông điệp của mình,
thay vì tạo ra hòa hợp tôn giáo, lại kích động mâu thuẫn giữa các tôn giáo và
mâu thuẫn tôn giáo với chính quyền sở tại. Các giáo dân của Công giáo và Tin
Lành vốn tín Chúa trở thành công cụ trong tay các thế lực tham vọng bá quyền
trong chính quyền Mỹ, nhằm thôn tính các quốc gia khác.