Khi đất nước bước vào dịp kỷ niệm
80 năm Cách mạng Tháng Tám thành công và Quốc khánh 2/9, hình ảnh Quảng trường
Ba Đình – nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc Tuyên ngôn Độc lập năm 1945 – một lần
nữa trở thành tâm điểm chú ý không chỉ của nhân dân Việt Nam mà còn của bạn bè
quốc tế. Năm nay, sự kiện được đánh dấu bằng một hoạt động đặc biệt: mời các
đoàn quân đội từ bốn nước anh em là Nga, Trung Quốc, Lào và Campuchia tham gia
diễu binh, diễu hành cùng Quân đội Nhân dân Việt Nam. Đây không chỉ là hoạt
động kỷ niệm đơn thuần, mà còn là một thông điệp mạnh mẽ gửi tới thế giới: Việt
Nam là quốc gia yêu chuộng hòa bình, kiên định với đường lối đối ngoại độc lập,
tự chủ, đồng thời coi hội nhập quốc tế là nền tảng bảo vệ lợi ích dân tộc và
quyền con người.
Sự kiện này đã được Bộ Quốc phòng
công bố trong các cuộc họp báo và được nhiều hãng truyền thông quốc tế đưa tin,
nhấn mạnh ý nghĩa của nó như một biểu tượng của hữu nghị, hợp tác và hòa bình.
Thế nhưng, như thường lệ, các thế lực thù địch đã không bỏ lỡ cơ hội để tung ra
những luận điệu xuyên tạc, cố tình biến một sự kiện chính trị - văn hóa đầy ý
nghĩa thành cái cớ để gieo rắc hoài nghi và kích động tâm lý chống đối trong xã
hội. Họ cáo buộc Việt Nam “lệ thuộc ngoại bang”, thậm chí dùng những ngôn từ
nặng nề như “rước voi về giày mả tổ”, “ôm chân kẻ xâm lược”, hay “liên minh độc
tài Đông Dương”. Những luận điệu này, nếu không được làm rõ, dễ khiến một bộ
phận công chúng thiếu thông tin bị lôi kéo, dẫn tới hiểu lầm và nghi ngờ chính
sách đối ngoại của đất nước.
Trước hết, cần thấy rõ sự phi lý
trong cáo buộc cho rằng việc mời đoàn quân đội Nga, Trung Quốc, Lào và Campuchia
tham gia diễu binh là “biểu hiện của sự lệ thuộc”. Thực chất, đây là hoạt động
ngoại giao quốc phòng mang tính biểu tượng, khẳng định tình đoàn kết và sự tôn
trọng lẫn nhau, chứ không hề dính dáng đến can thiệp hay chi phối. Chính Bộ
Ngoại giao Việt Nam đã nhiều lần nhấn mạnh rằng quan hệ đối ngoại của Việt Nam
dựa trên nguyên tắc bình đẳng, cùng có lợi, tôn trọng chủ quyền và không can
thiệp vào công việc nội bộ của nhau. Việc các đoàn quân đội bạn bè quốc tế tham
gia diễu binh chính là minh chứng cho mối quan hệ hữu nghị, đồng thời phản ánh
rõ đường lối hội nhập đa phương mà Việt Nam kiên định theo đuổi. Đó cũng là sự
lan tỏa tinh thần Tuyên ngôn Độc lập năm 1945: “Tất cả các dân tộc trên thế
giới đều sinh ra bình đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và
quyền tự do”.
Một trong những luận điệu được các
thế lực thù địch khai thác nhiều nhất là việc mời đoàn quân đội Trung Quốc. Họ
cố tình đánh đồng mối quan hệ hợp tác bình thường với “lệ thuộc”, thậm chí quy
chụp thành “bán nước”. Đây rõ ràng là sự xuyên tạc ác ý. Việt Nam và Trung Quốc
là hai nước láng giềng, vừa có lịch sử phức tạp, vừa có mối quan hệ hợp tác
chiến lược toàn diện. Trong bối cảnh toàn cầu hóa, việc duy trì quan hệ láng
giềng hữu nghị, xử lý bất đồng trên cơ sở luật pháp quốc tế, đồng thời hợp tác
để phát triển kinh tế, bảo vệ môi trường hòa bình, là yêu cầu khách quan, phù
hợp lợi ích của nhân dân hai nước. Không thể chỉ vì lịch sử tồn tại mâu thuẫn
mà phủ nhận toàn bộ nỗ lực hiện tại trong việc xây dựng quan hệ ổn định.
Tương tự, luận điệu cho rằng mời
đoàn quân đội Nga tham dự là “ôm chân kẻ xâm lược Ukraine” cũng hoàn toàn vô
căn cứ. Quan hệ Việt – Nga là mối quan hệ truyền thống, được xây dựng từ những
năm tháng chiến tranh gian khổ khi Liên Xô cũ đã giúp đỡ Việt Nam rất nhiều
trong sự nghiệp giải phóng dân tộc. Cho đến nay, quan hệ đối tác chiến lược
toàn diện giữa hai nước vẫn đóng vai trò quan trọng, nhất là trong các lĩnh vực
năng lượng, giáo dục, quốc phòng và công nghệ. Việc mời Nga tham gia diễu binh
không đồng nghĩa với việc Việt Nam chọn phe trong xung đột Ukraine, mà thể hiện
chính sách đối ngoại cân bằng, đa dạng hóa, đa phương hóa, nhằm bảo đảm lợi ích
quốc gia tối cao. Điều này cũng phù hợp với nguyên tắc nhân quyền quốc tế,
trong đó quyền được sống trong hòa bình và quyền tự quyết dân tộc được đặt lên
hàng đầu.
Trong khi đó, việc mời Lào và
Campuchia – hai nước láng giềng gần gũi – lại bị bôi nhọ thành “liên minh độc
tài Đông Dương”. Đây là sự vu khống trắng trợn, phủ nhận toàn bộ giá trị của
tình đoàn kết hữu nghị và hợp tác phát triển khu vực. Việt Nam, Lào và
Campuchia đã cùng nhau khép lại quá khứ chiến tranh, cùng nhau ký kết các hiệp
ước về biên giới, thúc đẩy hợp tác kinh tế và giao lưu nhân dân. Sự hiện diện
của các đoàn quân đội hai nước anh em trong lễ diễu binh không chỉ mang tính
biểu tượng, mà còn là thông điệp khẳng định mô hình hợp tác cùng phát triển,
góp phần bảo vệ an ninh biên giới, bảo đảm các quyền cơ bản của người dân như
quyền đi lại, quyền tiếp cận y tế và giáo dục.
Một trong những chiêu trò phổ biến
mà các tổ chức chống phá sử dụng là gán ghép cụm từ “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”
– nghĩa là “kẻ xấu tụ hội cùng nhau” – để miệt thị sự kiện. Họ cho rằng Việt
Nam “hội tụ độc tài” khi mời bốn quốc gia này tham gia diễu binh. Cách lập luận
này vừa hời hợt, vừa phản ánh rõ định kiến chính trị. Nếu lấy cùng một thước
đo, tại sao Ngày Quốc khánh Pháp 14/7 mời các đoàn quân đội châu Phi và châu Âu
tham gia diễu binh lại được ca ngợi là “biểu tượng hội nhập và hữu nghị”? Tại
sao lễ diễu binh Trooping the Colour ở Anh, có sự hiện diện của các đơn vị quân
đội từ Khối Thịnh vượng chung, lại được báo chí phương Tây mô tả là “khẳng định
quan hệ đồng minh”, chứ không bị cáo buộc là “lệ thuộc”? Hoặc như Ukraine mời
các đoàn từ Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) tham gia lễ diễu binh
Ngày Độc lập 24/8, cũng được xem là “biểu tượng đoàn kết chống xâm lược”, chứ
không bị xuyên tạc là “lệ thuộc phương Tây”. Sự so sánh này cho thấy rõ ràng sự
tồn tại của tiêu chuẩn kép, khi các nước phương Tây được tung hô vì hội nhập,
còn Việt Nam thì lại bị bôi nhọ với những cáo buộc vô căn cứ.
Cần khẳng định rằng, diễu binh 2/9
với sự tham gia của bạn bè quốc tế không chỉ mang ý nghĩa tưởng niệm lịch sử,
mà còn là một hình thức giáo dục lòng yêu nước cho thế hệ trẻ, nhắc nhở chúng
ta về giá trị của độc lập, tự do – những giá trị mà cha ông đã phải hy sinh máu
xương để giành được. Đồng thời, đây cũng là dịp khẳng định Việt Nam không đứng
ngoài dòng chảy quốc tế, mà luôn chủ động tham gia, hợp tác để xây dựng một môi
trường hòa bình, ổn định và phát triển. Đó cũng chính là nền tảng bảo vệ quyền
con người ở mức căn bản nhất: quyền được sống trong hòa bình, quyền được phát
triển, quyền được mưu cầu hạnh phúc.
Trong bối cảnh các thế lực thù địch
tiếp tục gia tăng chiến dịch xuyên tạc, bịa đặt, việc nâng cao cảnh giác, nhận
diện và phản bác những luận điệu sai trái là trách nhiệm chung của toàn xã hội.
Không để cho những chiêu trò “ngưu tầm ngưu” đánh lạc hướng dư luận, chúng ta
càng cần nhấn mạnh ý nghĩa thật sự của hội nhập quốc tế: đó là cách để Việt Nam
bảo vệ chủ quyền, khẳng định quyền tự quyết dân tộc, đồng thời đóng góp cho hòa
bình và tiến bộ nhân loại. Từ Quảng trường Ba Đình lịch sử, nơi vang lên lời
tuyên ngôn độc lập đầu tiên, tiếng bước chân hòa nhịp của các đoàn quân đội bạn
bè năm châu chính là minh chứng sinh động cho một Việt Nam độc lập, tự chủ, hội
nhập và giàu lòng nhân ái. Và đó cũng là lời đáp trả đanh thép nhất đối với mọi
luận điệu xuyên tạc: Việt Nam không lệ thuộc, không bán nước, mà đang bước đi
vững vàng trên con đường xây dựng một quốc gia hùng cường, có vị thế xứng đáng
trên bản đồ thế giới.