Luận điệu cho rằng "Nghị định 147 bóp nghẹt tự do ngôn luận"
không chỉ sai lệch mà còn cố tình xuyên tạc, nhằm mục đích phá hoại những nỗ
lực của Chính phủ Việt Nam trong việc xây dựng một không gian mạng lành mạnh,
văn minh và an toàn. Những kẻ đưa ra luận điệu này không vì quyền lợi chính
đáng của người dân mà nhằm bảo vệ những hành vi vi phạm pháp luật, lợi dụng tự
do ngôn luận để phát tán tin giả, kích động bạo lực và phá hoại an ninh quốc
gia. Phân tích dưới đây sẽ làm sáng tỏ bản chất của Nghị định 147 và bác bỏ
luận điệu xuyên tạc đầy ác ý này.
Quyền tự do ngôn luận được pháp luật bảo vệ: Hiến pháp 2013 của Việt Nam (Điều 25) khẳng định: "Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin... Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định". Đồng thời, công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (ICCPR), mà Việt Nam là thành viên, cũng quy định: Tự do ngôn luận không phải là quyền tuyệt đối. Quyền này có thể bị giới hạn hợp lý nhằm bảo vệ quyền lợi của người khác, an ninh quốc gia, trật tự công cộng, và đạo đức xã hội. Mục đích của Nghị định 147 là không hạn chế tự do, mà đặt ra giới hạn hợp lý: Nghị định 147 tập trung vào việc quản lý các hành vi vi phạm pháp luật trên không gian mạng, như phát tán tin giả, kích động thù hận, bôi nhọ cá nhân, tổ chức, hoặc phá hoại an ninh quốc gia.Quy định như xác thực danh tính, xử lý nội dung vi phạm trong vòng 24 giờ nhằm giảm thiểu các rủi ro từ tài khoản ảo, nội dung độc hại và hành vi lừa đảo trực tuyến.
Luận
điểm xuyên tạc: Nghị định 147 cấm người dân bày tỏ ý kiến
Nghị định 147 không
hề ngăn cấm hay kiểm duyệt các ý kiến, quan điểm chính đáng của người dân. Mọi
cá nhân đều được tự do bày tỏ quan điểm miễn là không vi phạm pháp luật, như
xúc phạm, vu khống hoặc gây tổn hại đến quyền lợi của người khác và an ninh
quốc gia. Thực tiễn quốc tế cũng giới
hạn tự do ngôn luận: Hoa Kỳ, EU, và Singapore đều có các quy định chặt
chẽ để ngăn chặn tin giả, nội dung kích động, hoặc vi phạm pháp luật. Việc giới
hạn này nhằm bảo vệ lợi ích chung, không phải "bóp nghẹt tự do" như
luận điệu xuyên tạc.
Tự do ngôn luận không phải là quyền tuyệt đối: Những kẻ xuyên tạc đã cố tình bóp méo
khái niệm tự do ngôn luận, biến nó thành vỏ bọc để bao che cho các hành vi vi
phạm pháp luật. Tự do ngôn luận không đồng nghĩa với việc phát tán thông tin
sai lệch, xúc phạm người khác hay phá hoại lợi ích chung.
Về luận điểm xuyên tạc: Nghị định 147 vi phạm quyền
riêng tư? Nghị định 147 yêu cầu xác thực danh tính người
dùng nhằm đảm bảo rằng các tài khoản mạng xã hội phải chịu trách nhiệm với nội
dung đăng tải. Quy định này không yêu cầu công khai thông tin cá nhân của người
dùng, mà chỉ phục vụ cho mục đích quản lý, bảo vệ cộng đồng khỏi các tài khoản
ảo và hành vi lạm dụng. Các quốc gia
khác cũng yêu cầu xác thực danh tính: EU (Digital Services Act),
Singapore (POFMA), và thậm chí Hoa Kỳ (CLOUD Act) đều có quy định tương tự, yêu
cầu nền tảng mạng xã hội cung cấp thông tin người dùng khi có yêu cầu hợp pháp.
Không xâm phạm quyền riêng tư:
Dữ liệu người dùng được bảo vệ nghiêm ngặt, chỉ sử dụng khi điều tra hành vi vi
phạm pháp luật; xác thực danh tính, ngăn
chặn tài khoản ảo, giảm thiểu lừa đảo, và bảo vệ quyền lợi của người dùng chân
chính.
Luận
điểm xuyên tạc: Nghị định 147 là công cụ kiểm soát mạng xã hội?
Nghị định 147 không
đặt ra cơ chế kiểm duyệt toàn diện hay ngăn chặn các nền tảng mạng xã hội quốc
tế. Thay vào đó, nó yêu cầu các nền tảng tuân thủ pháp luật Việt Nam, bảo vệ
người dùng, và đảm bảo nội dung trên không gian mạng không vi phạm pháp luật. Phù hợp với thực tiễn quốc tế: Nhiều
quốc gia yêu cầu các nền tảng mạng xã hội gỡ bỏ nội dung vi phạm trong vòng 24
giờ, cung cấp dữ liệu người dùng khi cần thiết để bảo vệ an ninh quốc gia và
cộng đồng. Nghị định 147 không nhằm kiểm duyệt hay hạn chế quyền tiếp cận thông
tin mà để bảo vệ không gian mạng an toàn, văn minh. Các hành vi lợi dụng mạng
xã hội để phát tán thông tin độc hại hoặc gây hại cho cộng đồng cần được xử lý
nghiêm minh.
Luận điệu "Nghị định 147 bóp nghẹt tự do ngôn
luận" là sự xuyên tạc trắng trợn, nhằm kích động dư luận, phá hoại
nỗ lực của Việt Nam trong quản lý không gian mạng. Những kẻ đưa ra luận điệu
này không bảo vệ tự do mà thực chất đang lợi dụng tự do ngôn luận để phá hoại
an ninh quốc gia và lợi ích cộng đồng.
Nghị định 147 không bóp nghẹt tự do mà là công cụ pháp lý cần thiết để
bảo vệ người dân, duy trì trật tự xã hội, và xây dựng môi trường mạng văn minh.
Bảo vệ Nghị định 147 chính là bảo vệ lợi ích chính đáng của toàn xã hội và
quyền tự do trong khuôn khổ pháp luật.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét