Thứ Ba, 28 tháng 1, 2025

Vì sao các tổ chức chống đối "cay cú" với Nghị Định 147?

 


Kể từ khi Nghị định 147/2024/NĐ-CP được Chính phủ Việt Nam ban hành, nhiều tổ chức chống đối, thiếu thiện chí như Việt Tân, RFA, VOA, Quyền Được Biết, và Việt Nam Thời Báo liên tục tung ra các luận điệu xuyên tạc, vu khống nhằm tấn công nghị định này. Sự "cay cú" của họ không phải xuất phát từ những lý do khách quan hay quyền lợi của người dân, mà bởi Nghị định 147 đã đánh trực diện vào những hoạt động phi pháp, lợi dụng không gian mạng để phá hoại, xuyên tạc, và gây bất ổn xã hội. Vậy, tại sao các tổ chức này lại "đau lòng" trước Nghị định 147 đến thế?

Thứ nhất, Nghị định 147 thu hẹp “đất sống” của tài khoản ảo và tin giả

Tài khoản ảo – công cụ phá hoại chính của các tổ chức chống đối: Từ lâu, các tổ chức như Việt Tân, RFA đã lợi dụng tài khoản ảo để phát tán tin giả, thông tin sai lệch nhằm kích động dư luận, gây chia rẽ và làm xói mòn niềm tin của người dân vào chính quyền. Nghị định 147 yêu cầu xác thực danh tính người dùng, đảm bảo mỗi tài khoản phải gắn với một cá nhân hoặc tổ chức thực sự. Điều này đồng nghĩa với việc những tài khoản ảo, vô trách nhiệm sẽ bị loại bỏ.

Tin giả khó lòng “tung hoành”: Các nội dung sai lệch, thông tin độc hại, và luận điệu kích động nếu không được gỡ bỏ trong vòng 24 giờ sẽ khiến các nền tảng mạng xã hội chịu trách nhiệm pháp lý. Điều này khiến các tổ chức chống đối không còn dễ dàng lợi dụng mạng xã hội để gây nhiễu loạn thông tin như trước.

Thứ hai,  Nghị định 147 đánh vào các hành vi lạm dụng mạng xã hội để trục lợi:

Kinh doanh nội dung xuyên tạc: Nhiều tổ chức thiếu thiện chí, như RFA và Quyền Được Biết, đã biến việc phát tán thông tin sai lệch thành “ngành công nghiệp” hái ra tiền thông qua quảng cáo, tài trợ và kêu gọi quyên góp. Khi Nghị định 147 buộc các nền tảng phải kiểm duyệt nội dung và gỡ bỏ những thông tin vi phạm, nguồn thu nhập chính của các tổ chức này bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Bảo vệ tài khoản ảo để thực hiện các hành vi phi pháp: Các tài khoản ảo không chỉ phục vụ việc lan truyền thông tin độc hại mà còn được sử dụng để thực hiện các hành vi lừa đảo, quấy rối và kích động bạo lực. Việc phải xác thực danh tính khiến các tổ chức này mất đi công cụ chính để thao túng và thực hiện các hoạt động vi phạm pháp luật.

Thứ ba, sự mâu thuẫn với mục tiêu ổn định và phát triển của Việt Nam

Tấn công an ninh mạng và phá hoại sự ổn định: Một số tổ chức như Việt Tân không muốn Việt Nam có một môi trường mạng lành mạnh và văn minh, bởi điều này làm giảm khả năng kích động và lôi kéo người dân vào các chiến dịch chống phá. Nghị định 147, với các biện pháp xử lý tin giả, nội dung độc hại và xác thực danh tính, trực tiếp ngăn chặn các âm mưu xuyên tạc và phá hoại của họ.

Cản trở sự phát triển kinh tế số: Việt Nam đang vươn lên mạnh mẽ trong lĩnh vực kinh tế số, và Nghị định 147 được ban hành để đảm bảo môi trường mạng an toàn cho các hoạt động kinh doanh trực tuyến. Các tổ chức chống đối không mong muốn điều này, bởi sự phát triển kinh tế và ổn định xã hội của Việt Nam sẽ làm suy yếu các luận điệu xuyên tạc của họ.

Những luận điệu như “Nghị định 147 bóp nghẹt tự do ngôn luận” hay “xâm phạm quyền riêng tư” được các tổ chức như RFA, VOA cố tình lan truyền nhằm gây hoang mang trong cộng đồng. Mục tiêu của họ là làm người dân hiểu sai về bản chất của nghị định, từ đó tạo ra sự chia rẽ giữa người dân và chính quyền. Việc xuyên tạc Nghị định 147 thực chất là bảo vệ cho những hành vi phi pháp như phát tán tin giả, kích động bạo lực, và lừa đảo trực tuyến. Đây không chỉ là hành động thiếu trách nhiệm mà còn là âm mưu phá hoại sự ổn định và phát triển của xã hội. Các tổ chức phản động luôn tìm cách kích động người dân, biến bất kỳ chính sách nào của Nhà nước thành “vấn đề nhạy cảm”. Nghị định 147 không nằm ngoài mục tiêu xuyên tạc của họ.

Nghị định 147 – Giải pháp cần thiết và đúng đắn

Xác thực danh tính giúp giảm thiểu tài khoản ảo, lừa đảo trực tuyến, và các hành vi vi phạm pháp luật khác. Người dùng được bảo vệ khỏi các nội dung độc hại, quấy rối và thông tin sai lệch. Nghị định 147 yêu cầu các nền tảng phải chịu trách nhiệm pháp lý đối với nội dung vi phạm, đồng thời bảo vệ dữ liệu cá nhân của người dùng. Nghị định 147 tương thích với các quy định tương tự tại Hoa Kỳ, EU, Singapore và nhiều quốc gia phát triển, chứng minh tính đúng đắn và phù hợp với xu hướng toàn cầu.

Sự “cay cú” của các tổ chức chống đối trước Nghị định 147 không phải vì quyền lợi của người dân, mà bởi nghị định này đã làm thu hẹp không gian cho các hành vi vi phạm pháp luật và lợi dụng mạng xã hội để phá hoại.

Người dân cần cảnh giác trước những luận điệu xuyên tạc, nhận thức rõ rằng Nghị định 147 không chỉ bảo vệ quyền lợi của chính họ, mà còn góp phần xây dựng một môi trường mạng an toàn, minh bạch và văn minh.

Ủng hộ Nghị định 147 chính là ủng hộ sự ổn định, phát triển và tương lai của một không gian mạng lành mạnh tại Việt Nam.

 

Phản bác luận điệu “Nghị định 147 bóp nghẹt tự do ngôn luận”?

 


Luận điệu cho rằng "Nghị định 147 bóp nghẹt tự do ngôn luận" không chỉ sai lệch mà còn cố tình xuyên tạc, nhằm mục đích phá hoại những nỗ lực của Chính phủ Việt Nam trong việc xây dựng một không gian mạng lành mạnh, văn minh và an toàn. Những kẻ đưa ra luận điệu này không vì quyền lợi chính đáng của người dân mà nhằm bảo vệ những hành vi vi phạm pháp luật, lợi dụng tự do ngôn luận để phát tán tin giả, kích động bạo lực và phá hoại an ninh quốc gia. Phân tích dưới đây sẽ làm sáng tỏ bản chất của Nghị định 147 và bác bỏ luận điệu xuyên tạc đầy ác ý này.

Quyền tự do ngôn luận được pháp luật bảo vệ: Hiến pháp 2013 của Việt Nam (Điều 25) khẳng định: "Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin... Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định". Đồng thời, công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (ICCPR), mà Việt Nam là thành viên, cũng quy định: Tự do ngôn luận không phải là quyền tuyệt đối. Quyền này có thể bị giới hạn hợp lý nhằm bảo vệ quyền lợi của người khác, an ninh quốc gia, trật tự công cộng, và đạo đức xã hội.  Mục đích của Nghị định 147 là không hạn chế tự do, mà đặt ra giới hạn hợp lý: Nghị định 147 tập trung vào việc quản lý các hành vi vi phạm pháp luật trên không gian mạng, như phát tán tin giả, kích động thù hận, bôi nhọ cá nhân, tổ chức, hoặc phá hoại an ninh quốc gia.Quy định như xác thực danh tính, xử lý nội dung vi phạm trong vòng 24 giờ nhằm giảm thiểu các rủi ro từ tài khoản ảo, nội dung độc hại và hành vi lừa đảo trực tuyến.

Luận điểm xuyên tạc: Nghị định 147 cấm người dân bày tỏ ý kiến

Nghị định 147 không hề ngăn cấm hay kiểm duyệt các ý kiến, quan điểm chính đáng của người dân. Mọi cá nhân đều được tự do bày tỏ quan điểm miễn là không vi phạm pháp luật, như xúc phạm, vu khống hoặc gây tổn hại đến quyền lợi của người khác và an ninh quốc gia. Thực tiễn quốc tế cũng giới hạn tự do ngôn luận: Hoa Kỳ, EU, và Singapore đều có các quy định chặt chẽ để ngăn chặn tin giả, nội dung kích động, hoặc vi phạm pháp luật. Việc giới hạn này nhằm bảo vệ lợi ích chung, không phải "bóp nghẹt tự do" như luận điệu xuyên tạc.

Tự do ngôn luận không phải là quyền tuyệt đối: Những kẻ xuyên tạc đã cố tình bóp méo khái niệm tự do ngôn luận, biến nó thành vỏ bọc để bao che cho các hành vi vi phạm pháp luật. Tự do ngôn luận không đồng nghĩa với việc phát tán thông tin sai lệch, xúc phạm người khác hay phá hoại lợi ích chung.

Về luận điểm xuyên tạc: Nghị định 147 vi phạm quyền riêng tư?  Nghị định 147 yêu cầu xác thực danh tính người dùng nhằm đảm bảo rằng các tài khoản mạng xã hội phải chịu trách nhiệm với nội dung đăng tải. Quy định này không yêu cầu công khai thông tin cá nhân của người dùng, mà chỉ phục vụ cho mục đích quản lý, bảo vệ cộng đồng khỏi các tài khoản ảo và hành vi lạm dụng. Các quốc gia khác cũng yêu cầu xác thực danh tính: EU (Digital Services Act), Singapore (POFMA), và thậm chí Hoa Kỳ (CLOUD Act) đều có quy định tương tự, yêu cầu nền tảng mạng xã hội cung cấp thông tin người dùng khi có yêu cầu hợp pháp.

Không xâm phạm quyền riêng tư: Dữ liệu người dùng được bảo vệ nghiêm ngặt, chỉ sử dụng khi điều tra hành vi vi phạm pháp luật; xác thực danh tính, ngăn chặn tài khoản ảo, giảm thiểu lừa đảo, và bảo vệ quyền lợi của người dùng chân chính.

Luận điểm xuyên tạc: Nghị định 147 là công cụ kiểm soát mạng xã hội?

Nghị định 147 không đặt ra cơ chế kiểm duyệt toàn diện hay ngăn chặn các nền tảng mạng xã hội quốc tế. Thay vào đó, nó yêu cầu các nền tảng tuân thủ pháp luật Việt Nam, bảo vệ người dùng, và đảm bảo nội dung trên không gian mạng không vi phạm pháp luật. Phù hợp với thực tiễn quốc tế: Nhiều quốc gia yêu cầu các nền tảng mạng xã hội gỡ bỏ nội dung vi phạm trong vòng 24 giờ, cung cấp dữ liệu người dùng khi cần thiết để bảo vệ an ninh quốc gia và cộng đồng. Nghị định 147 không nhằm kiểm duyệt hay hạn chế quyền tiếp cận thông tin mà để bảo vệ không gian mạng an toàn, văn minh. Các hành vi lợi dụng mạng xã hội để phát tán thông tin độc hại hoặc gây hại cho cộng đồng cần được xử lý nghiêm minh.

Luận điệu "Nghị định 147 bóp nghẹt tự do ngôn luận" là sự xuyên tạc trắng trợn, nhằm kích động dư luận, phá hoại nỗ lực của Việt Nam trong quản lý không gian mạng. Những kẻ đưa ra luận điệu này không bảo vệ tự do mà thực chất đang lợi dụng tự do ngôn luận để phá hoại an ninh quốc gia và lợi ích cộng đồng.

Nghị định 147 không bóp nghẹt tự do mà là công cụ pháp lý cần thiết để bảo vệ người dân, duy trì trật tự xã hội, và xây dựng môi trường mạng văn minh. Bảo vệ Nghị định 147 chính là bảo vệ lợi ích chính đáng của toàn xã hội và quyền tự do trong khuôn khổ pháp luật.

 

Thứ Hai, 27 tháng 1, 2025

Vai trò của các trang tin phản động trong chiến dịch chống phá Nghị định 147

 


Kể từ khi Nghị định 147/2024/NĐ-CP được Chính phủ Việt Nam ban hành, hàng loạt trang tin phản động và thiếu thiện chí như RFA, VOA, Việt Tân, Quyền Được Biết, Việt Nam Thời Báo đã ráo riết tiến hành một chiến dịch xuyên tạc, bóp méo bản chất của nghị định. Dưới vỏ bọc “bảo vệ tự do ngôn luận” hay “bảo vệ quyền con người”, các trang này thực chất đang cố tình vu khống, gây hoang mang dư luận và phá hoại nỗ lực của Chính phủ trong việc xây dựng môi trường mạng an toàn, văn minh. Có thể thấy được những luận điệu chủ yếu của họ:

Luận điệu 1: “Nghị định 147 bóp nghẹt tự do ngôn luận”

Các trang tin này cáo buộc Nghị định 147 là một “công cụ kiểm soát” mạng xã hội, hạn chế người dân bày tỏ ý kiến, và “đàn áp” các quan điểm trái chiều. RFA thậm chí gọi Nghị định 147 là “chiếc đinh đóng vào quan tài” của tự do ngôn luận tại Việt Nam. Thực tế, tự do ngôn luận không phải là tự do vô hạn. Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (ICCPR) cũng quy định quyền này có thể bị giới hạn để bảo vệ an ninh quốc gia và trật tự công cộng. Nghị định 147 không hạn chế quyền bày tỏ ý kiến chính đáng mà chỉ xử lý các hành vi phát tán tin giả, kích động, và vi phạm pháp luật.

Luận điệu 2: “Xác thực danh tính xâm phạm quyền riêng tư”

Những trang Quyền Được Biết, Việt Nam Thời Báo … cho rằng việc yêu cầu xác thực danh tính tài khoản mạng xã hội là một hành động “xâm phạm quyền riêng tư”, mở đường cho việc “lạm dụng quyền lực” của chính quyền. Thực tế, việc xác thực danh tính là biện pháp cần thiết để ngăn chặn tài khoản ảo và bảo vệ người dùng. Dữ liệu cá nhân được bảo vệ bởi pháp luật và chỉ được sử dụng trong trường hợp điều tra hành vi vi phạm. Các quốc gia như EU, Hoa Kỳ, và Singapore cũng có các quy định tương tự, yêu cầu xác thực danh tính người dùng mạng xã hội.

Luận điệu 3: “Nghị định 147 làm tổn hại kinh tế và ngăn cản sáng tạo”

Họ cho rằng các quy định về kiểm soát nội dung và xác thực tài khoản mạng xã hội sẽ gây khó khăn cho các doanh nghiệp nhỏ, nhà sáng tạo nội dung và người kinh doanh trực tuyến. Thực tế hoàn toàn ngược lại, Nghị định 147 giúp xây dựng môi trường mạng lành mạnh, nơi các doanh nghiệp và người sáng tạo nội dung hoạt động trong một không gian trực tuyến minh bạch và an toàn.

Luận điệu 4: “Mở đường cho chính quyền truy bức và trấn áp”

Các trang như Việt Tân, Quyền Được Biết xuyên tạc rằng Nghị định 147 sẽ được sử dụng để “truy bức những người bất đồng chính kiến” và “bịt miệng” những tiếng nói đối lập. Đây là sự vu cáo vô căn cứ. Quy định xử lý nội dung vi phạm chỉ áp dụng với các hành vi trái pháp luật, không liên quan đến việc bày tỏ ý kiến chính đáng. Mọi hành vi xử lý đều được thực hiện trong khuôn khổ pháp luật, bảo đảm tính minh bạch và công bằng.

Mục tiêu chiến dịch chống phá Nghị định 147 của các trang tin phản động không khó nhận biết, như: (1) Bằng cách tập trung vào những luận điệu thiếu căn cứ như “hạn chế tự do” hoặc “xâm phạm quyền riêng tư”, họ cố tình chia rẽ người dân và làm giảm niềm tin vào chính quyền. (2) Các trang này đang bảo vệ không gian mạng “vô pháp”, nơi tài khoản ảo, tin giả, và nội dung kích động được sử dụng để lừa đảo, gây rối và phá hoại. Nghị định 147, với các quy định như xác thực danh tính và gỡ bỏ nội dung vi phạm, làm thu hẹp “mảnh đất hoạt động” của những kẻ vi phạm, điều này khiến các trang tin phản động phản ứng dữ dội. (3) Các trang như Việt Tân, RFA, Quyền Được Biết không chỉ chống phá Nghị định 147 mà còn lợi dụng mọi chính sách của Nhà nước để kích động chống đối. Nghị định 147 chỉ là một cái cớ trong chiến dịch dài hạn nhằm phá hoại sự ổn định của Việt Nam.

Nghị định 147 giúp bảo vệ quyền lợi của người dùng trước các rủi ro từ tài khoản ảo, tin giả, và hành vi vi phạm pháp luật.  Quy định về xác thực danh tính và xử lý nội dung vi phạm thúc đẩy ý thức trách nhiệm của người dùng, xây dựng không gian mạng minh bạch và đáng tin cậy. Nghị định 147 tương thích với các quy định tại EU, Hoa Kỳ, và Singapore, chứng minh tính đúng đắn và cần thiết của chính sách này.

Các trang tin như RFA, VOA, Việt Tân, Quyền Được Biết, Việt Nam Thời Báo không bảo vệ quyền lợi người dân, mà chỉ lợi dụng Nghị định 147 để gây rối, bảo vệ hành vi vi phạm và phá hoại sự ổn định xã hội. Những luận điệu của họ cần được nhận diện và phản bác mạnh mẽ.

Ủng hộ Nghị định 147 không chỉ là bảo vệ không gian mạng mà còn là bảo vệ quyền lợi chính đáng của cộng đồng. Những âm mưu xuyên tạc, phá hoại sẽ không thể làm giảm đi tính đúng đắn và cần thiết của chính sách này.

Lật Tẩy Cáo Buộc Sai Trái Về “Xâm Phạm Quyền Riêng Tư” Trong Nghị Định 147

 


Những ngày qua, một số tổ chức và cá nhân thiếu thiện chí đã tung ra các luận điệu xuyên tạc, vu cáo rằng Nghị định 147/2024/NĐ-CP "xâm phạm quyền riêng tư" của người dân. Luận điệu này không chỉ thiếu cơ sở mà còn là mưu đồ phá hoại, nhằm gây hoang mang dư luận và làm suy giảm niềm tin của người dân vào các chính sách của Nhà nước. Bài viết này sẽ phân tích bản chất của Nghị định 147, làm rõ tính pháp lý và lợi ích của quy định xác thực danh tính, đồng thời lên án mạnh mẽ cách thức xuyên tạc không mang lại hiệu quả này.

1. Thực chất quy định về xác thực danh tính trong Nghị định 147

Nghị định 147 yêu cầu các tài khoản mạng xã hội phải được xác thực danh tính bằng số điện thoại hoặc số định danh cá nhân. Quy định này nhằm: Ngăn chặn tình trạng tài khoản ảo, vốn là nguồn gốc của nhiều hành vi vi phạm như phát tán tin giả, lừa đảo trực tuyến, và quấy rối người khác; Đảm bảo người dùng chịu trách nhiệm pháp lý đối với nội dung họ đăng tải, góp phần xây dựng môi trường mạng an toàn và minh bạch.

Quy định này không xâm phạm quyền riêng tư, không công khai danh tính cá nhân và hạn chế rủi ro từ tài khoản ảo. Xác thực danh tính chỉ là biện pháp kiểm tra để đảm bảo mỗi tài khoản gắn với một cá nhân hoặc tổ chức thực sự. Thông tin cá nhân của người dùng được bảo mật theo quy định pháp luật. Người dùng không phải lo ngại về quyền riêng tư bị xâm phạm, mà ngược lại, họ được bảo vệ khỏi các hành vi lừa đảo, quấy rối, và bôi nhọ danh dự.

Nghị định 147 phù hợp với thông lệ quốc tế:

  • EU (Digital Services Act): Các nền tảng mạng xã hội phải xác minh danh tính của người dùng, đặc biệt là các tài khoản thương mại hoặc có ảnh hưởng lớn.
  • Singapore (Online Safety Act): Quy định các nền tảng phải cung cấp thông tin danh tính người dùng khi có yêu cầu điều tra hợp pháp.
  • Hoa Kỳ (CLOUD Act): Cho phép cơ quan chức năng yêu cầu các công ty công nghệ cung cấp dữ liệu người dùng để phục vụ điều tra tội phạm.

2. Phản bác cáo buộc “xâm phạm quyền riêng tư”, luận điệu xuyên tạc: “Xác thực danh tính xâm phạm quyền riêng tư”. Việc xác thực danh tính không yêu cầu công khai thông tin cá nhân trên mạng, mà chỉ sử dụng để quản lý các hành vi vi phạm pháp luật. Bảo mật dữ liệu theo quy định pháp luật: Dữ liệu người dùng được bảo vệ chặt chẽ, chỉ sử dụng trong các trường hợp điều tra hành vi vi phạm pháp luật, hoàn toàn tuân thủ các nguyên tắc bảo vệ dữ liệu cá nhân.

  • Xác thực danh tính là cần thiết: Đây không phải là hành vi "xâm phạm quyền riêng tư", mà là biện pháp nhằm bảo vệ người dùng khỏi rủi ro từ tài khoản ảo và nội dung độc hại.
  • Không có tự do nào tuyệt đối: Quyền riêng tư, cũng như các quyền khác, đều phải đặt trong khuôn khổ pháp luật. ICCPR cũng quy định rằng các quyền này có thể bị hạn chế hợp lý để bảo vệ lợi ích chung, như an ninh quốc gia và trật tự công cộng.

3. Phản bác cáo buộc “Quy định tạo cơ sở để chính quyền lạm dụng thông tin cá nhân”. Thưc tế, Nghị định 147 không cho phép bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào "lạm dụng" dữ liệu. Mọi thông tin đều được bảo vệ bởi pháp luật Việt Nam, với các chế tài nghiêm minh đối với hành vi xâm phạm dữ liệu. Thông tin chỉ được sử dụng trong các trường hợp cần thiết để điều tra và xử lý các hành vi vi phạm pháp luật, như lừa đảo, phát tán tin giả, hoặc tội phạm mạng.

Quy định rõ ràng về việc bảo vệ thông tin cá nhân cho thấy mọi cáo buộc "lạm dụng" đều là suy diễn vô căn cứ. Quy định này là biện pháp thiết yếu để truy vết và xử lý các hành vi vi phạm, bảo vệ người dùng mạng khỏi những rủi ro trên không gian mạng.

Nghị định 147 không hề "xâm phạm quyền riêng tư" như các luận điệu sai trái, mà ngược lại, là một biện pháp pháp lý cần thiết để bảo vệ người dùng, đảm bảo an ninh quốc gia, và xây dựng không gian mạng an toàn, văn minh.

Những cáo buộc xuyên tạc, vu cáo chỉ nhằm mục đích bảo vệ các hành vi vi phạm pháp luật và phá hoại sự đồng thuận xã hội. Lên án mạnh mẽ các luận điệu này không chỉ là trách nhiệm của cơ quan chức năng, mà còn là ý thức chung của toàn thể cộng đồng trong việc bảo vệ sự thật và sự ổn định của xã hội.

Ủng hộ Nghị định 147 chính là ủng hộ một môi trường mạng an toàn, nơi quyền lợi của người dùng được bảo vệ và mọi hành vi vi phạm bị xử lý nghiêm minh.

Thực tiễn quản lý an ninh mạng ở các quốc gia khác và bài học cho Việt Nam

 


Trong bối cảnh không gian mạng phát triển vượt bậc, các quốc gia trên thế giới đều đã triển khai nhiều chính sách và luật pháp nhằm quản lý an ninh mạng, bảo vệ người dùng và đảm bảo an toàn thông tin quốc gia. Mỗi quốc gia có cách tiếp cận khác nhau, từ việc kiểm soát nội dung, bảo vệ dữ liệu cá nhân đến xử lý các hành vi vi phạm trên mạng. Qua phân tích thực tiễn quản lý an ninh mạng tại các quốc gia như Hoa Kỳ, Liên minh châu Âu (EU), Singapore và Trung Quốc, Việt Nam có thể rút ra những bài học quan trọng để triển khai hiệu quả Nghị định 147/2024/NĐ-CP, góp phần bảo vệ không gian mạng trong nước.

1. Thực tiễn quản lý an ninh mạng tại Hoa Kỳ: Chú trọng an ninh quốc gia và quyền riêng tư

  • CLOUD Act (2018): Yêu cầu các công ty công nghệ phải cung cấp dữ liệu người dùng, kể cả khi dữ liệu được lưu trữ ngoài lãnh thổ Hoa Kỳ, nếu điều đó cần thiết để bảo vệ an ninh quốc gia hoặc điều tra các hành vi phạm pháp.
  • Section 230 của Communications Decency Act: Các nền tảng mạng xã hội được miễn trừ trách nhiệm pháp lý đối với nội dung do người dùng đăng tải, nhưng đồng thời phải chịu trách nhiệm xử lý, gỡ bỏ nội dung vi phạm khi có yêu cầu từ cơ quan chức năng.
  • Quản lý dữ liệu cá nhân: Dù không có luật liên bang tương đương GDPR của EU, các bang như California đã thông qua luật bảo vệ quyền riêng tư nghiêm ngặt (CCPA), quy định rõ trách nhiệm của các công ty trong bảo vệ dữ liệu người dùng.

Như vậy, từ kinh nghiệm của Hoa Kỳ cho thấy, cần có cơ chế yêu cầu các nền tảng công nghệ hợp tác với cơ quan chức năng trong việc cung cấp dữ liệu phục vụ điều tra và đặt ra trách nhiệm pháp lý rõ ràng đối với các nền tảng mạng xã hội trong việc xử lý nội dung vi phạm.

2. Thực tiễn quản lý an ninh mạng tại Liên minh châu Âu: Bảo vệ quyền lợi người dùng là trọng tâm

  • GDPR (General Data Protection Regulation): Quy định nghiêm ngặt về bảo vệ dữ liệu cá nhân, yêu cầu các tổ chức xử lý dữ liệu phải minh bạch, bảo mật và chỉ thu thập thông tin khi cần thiết.
  • Digital Services Act (DSA): Yêu cầu các nền tảng mạng xã hội xử lý nhanh chóng các nội dung bất hợp pháp, cung cấp thông tin minh bạch về các thuật toán đề xuất nội dung và đảm bảo người dùng có quyền báo cáo vi phạm.
  • Quy định chống tin giả: EU buộc các nền tảng phải hợp tác trong việc xác minh thông tin, giảm thiểu tác hại từ tin giả và các nội dung sai lệch.

Từ kinh nghiệm của EU cho thấy, cần có quy định rõ ràng về việc bảo vệ dữ liệu cá nhân người dùng, đảm bảo quyền riêng tư nhưng không tạo ra kẽ hở cho các hành vi lạm dụng. Đồng thời, yêu cầu các nền tảng mạng xã hội minh bạch trong việc xử lý nội dung và thuật toán, tăng cường trách nhiệm trong việc bảo vệ người dùng khỏi các nội dung độc hại.

3. Thực tiễn quản lý an ninh mạng tại Singapore: Quản lý mạnh mẽ để bảo vệ an ninh quốc gia

  • Online Safety Act (2022): Đặt ra các biện pháp mạnh nhằm kiểm soát nội dung trực tuyến độc hại, bao gồm cả việc gỡ bỏ nội dung trong vòng 24 giờ khi có yêu cầu từ cơ quan chức năng.
  • Cybersecurity Act (2018): Tập trung vào bảo vệ cơ sở hạ tầng thông tin trọng yếu, yêu cầu các tổ chức báo cáo ngay khi phát hiện sự cố an ninh mạng.
  • Chống tin giả và thông tin sai lệch: Singapore ban hành luật POFMA (Protection from Online Falsehoods and Manipulation Act), quy định nghiêm ngặt việc xử lý các thông tin sai lệch và bảo vệ quyền lợi người dùng.

Bài học rút ra từ cách thức quản lý của Singapore là phải tăng cường các biện pháp xử lý nhanh chóng và nghiêm minh đối với nội dung vi phạm, bảo vệ người dân khỏi các rủi ro trực tuyến. Đồng thời, phát triển hệ thống pháp luật bảo vệ cơ sở hạ tầng thông tin trọng yếu để đảm bảo an ninh quốc gia.

4.  Thực tiễn quản lý an ninh mạng tại Trung Quốc: Kiểm soát chặt chẽ thông tin

  • Trung Quốc yêu cầu sử dụng tên thật trên mạng xã hội, kiểm duyệt nội dung nghiêm ngặt và áp đặt các biện pháp mạnh mẽ để hạn chế quyền tiếp cận thông tin quốc tế.
  • Dữ liệu người dùng phải được lưu trữ trong nước và các nền tảng mạng xã hội phải tuân thủ nghiêm ngặt các yêu cầu từ chính quyền.

Như vậy, Việt Nam cần tiếp thu cách quản lý dữ liệu người dùng nhưng không nên áp dụng các biện pháp kiểm soát quá mức, đảm bảo cân bằng giữa an ninh quốc gia và quyền tự do của người dân.

Nghị định 147 kế thừa và vận dụng những bài học tốt từ các quốc gia khác, như yêu cầu xác thực danh tính người dùng, xử lý nội dung vi phạm, bảo vệ quyền lợi người dùng, và nâng cao trách nhiệm của các nền tảng mạng xã hội. Nó ngăn chặn tài khoản ảo, giảm thiểu tình trạng lừa đảo, phát tán tin giả và nội dung độc hại; tăng cường sự minh bạch và trách nhiệm trong không gian mạng, đảm bảo quyền lợi của người dùng. Quy định về xử lý nội dung vi phạm và xác thực danh tính hoàn toàn phù hợp với Điều 19 của ICCPR, khẳng định rằng tự do ngôn luận phải đi kèm trách nhiệm, không được gây tổn hại đến an ninh quốc gia và quyền lợi cộng đồng.

Nghị định 147 không chỉ phù hợp với thực tiễn quốc tế mà còn đáp ứng nhu cầu bảo vệ an ninh mạng, đảm bảo quyền lợi người dùng và xây dựng một không gian mạng lành mạnh tại Việt Nam. Những luận điệu xuyên tạc rằng nghị định này “kiểm soát tự do” hay “vi phạm quyền riêng tư” là không có cơ sở.

Việt Nam có thể tự hào khẳng định rằng, Nghị định 147 là bước tiến vững chắc, cân bằng giữa quyền tự do và trách nhiệm trên không gian mạng, đồng thời học hỏi từ kinh nghiệm quốc tế để đảm bảo an ninh và phát triển xã hội số bền vững.

RFA: Mưu đồ phá hoại thông qua xuyên tạc Nghị định 147

 

Bài viết “Người dân sắp mất cả tiền lẫn tự do vì nghị định 147” của tác giả Cao Nguyên, đăng trên Đài Á Châu Tự Do (RFA) ngày 23/11/2024, là một minh chứng điển hình cho việc cố tình xuyên tạc, bóp méo bản chất của Nghị định 147/2024/NĐ-CP. Bằng những luận điệu thiếu căn cứ, bài viết nhằm gieo rắc tâm lý hoang mang, kích động dư luận, phá hoại nỗ lực của Chính phủ Việt Nam trong việc xây dựng môi trường mạng lành mạnh. Dưới đây, chúng ta sẽ đi vào mổ xẻ từng luận điệu xuyên tạc trong bài viết nểu trên của RFA:

Luận điệu 1: “Nghị định 147 thắt chặt tự do ngôn luận, là chiếc đinh đóng vào quan tài”?

Bài viết cho rằng Nghị định 147 "đàn áp" tự do ngôn luận, nhưng thực tế, quyền tự do ngôn luận tại Việt Nam được quy định rõ trong Hiến pháp 2013 (Điều 25) và được đảm bảo bởi các quy định pháp luật. Quyền này được thực hiện trong khuôn khổ pháp luật, không được lợi dụng để phát tán tin giả, kích động bạo lực, hoặc xâm phạm lợi ích của quốc gia và cộng đồng. Điều 19 của Công ước ICCPR quy định quyền tự do ngôn luận có thể bị giới hạn để bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự công cộng, sức khỏe hoặc đạo đức xã hội. Nghị định 147 hoàn toàn tương thích với tiêu chí này, không hạn chế quyền bày tỏ ý kiến chính đáng mà chỉ xử lý các hành vi vi phạm pháp luật.

Nghị định 147 không kiểm duyệt nội dung chính đáng.  Quy định tập trung vào việc gỡ bỏ tin giả, nội dung độc hại và bảo vệ người dùng, không cản trở quyền tự do ngôn luận chính đáng. Người dùng cần chịu trách nhiệm với nội dung đăng tải. Việc ngăn chặn tin giả, phát tán thông tin độc hại là cần thiết để bảo vệ quyền và lợi ích của toàn xã hội.

Luận điệu 2: “Chính phủ lạm dụng quyền lực để truy cập thông tin cá nhân”?

Quy định về xác thực danh tính không xâm phạm quyền riêng tư.  Xác thực danh tính nhằm đảm bảo tính trách nhiệm của người dùng trên mạng xã hội, không yêu cầu công khai thông tin cá nhân. Quy định này chỉ áp dụng trong trường hợp có dấu hiệu vi phạm pháp luật, và mọi dữ liệu đều được bảo vệ theo quy định của pháp luật Việt Nam. Các quốc gia như Hoa Kỳ (CLOUD Act), EU (Digital Services Act), và Singapore (Online Safety Act) đều có các biện pháp tương tự yêu cầu nền tảng mạng xã hội cung cấp dữ liệu người dùng khi có yêu cầu hợp pháp từ cơ quan chức năng. Không có chuyện “lạm dụng quyền lực”: Dữ liệu chỉ được yêu cầu trong trường hợp điều tra hành vi vi phạm pháp luật, bảo vệ quyền lợi chính đáng của cộng đồng. Xác thực danh tính giúp ngăn chặn tài khoản ảo, giảm thiểu rủi ro từ lừa đảo trực tuyến và hành vi quấy rối, bảo vệ người dùng khỏi những tổn hại trên mạng.

Luận điệu 3: “Chính phủ trù dập ý kiến trái chiều, tạo động lực cho những người a dua, nịnh hót”

Nghị định 147 không cấm ý kiến trái chiều mà chỉ kiểm soát các nội dung vi phạm pháp luật, như phát tán thông tin sai lệch, kích động thù hận hoặc phá hoại an ninh quốc gia. Việc yêu cầu chịu trách nhiệm với nội dung đăng tải giúp tạo ra một không gian mạng văn minh, nơi các ý kiến được thể hiện dựa trên sự tôn trọng và không xâm phạm đến quyền lợi của người khác.

Không có chuyện “trù dập ý kiến trái chiều”. Chính phủ khuyến khích các ý kiến đóng góp xây dựng. Những nội dung bị xử lý là những nội dung vi phạm pháp luật hoặc gây nguy hại cho cộng đồng.Đồng thời, Nghị định tạo ra hành lang pháp lý rõ ràng để ngăn chặn sự lạm dụng mạng xã hội cho các mục đích sai trái.

Nghị định 147 góp phần tạo môi trường mạng an toàn, lành mạnh, bảo vệ quyền lợi người dùng và phù hợp với chuẩn mực quốc tế. Quy định yêu cầu xác thực danh tính giúp ngăn chặn tài khoản ảo, giảm thiểu các hành vi lừa đảo, phát tán tin giả, và quấy rối trên mạng.Các nền tảng mạng xã hội phải chịu trách nhiệm gỡ bỏ nội dung độc hại, đảm bảo không gian mạng an toàn và văn minh. Người dùng được bảo vệ khỏi các hành vi vi phạm, như lừa đảo trực tuyến, xúc phạm danh dự, và quấy rối. Quy định này tạo điều kiện để mọi người bày tỏ ý kiến trong môi trường trực tuyến minh bạch và đáng tin cậy.

Nghị định 147 tương thích với các quy định quốc tế như ICCPR và các luật an ninh mạng tại Hoa Kỳ, EU, và Singapore, chứng minh tính hợp pháp và phù hợp của quy định này trong bối cảnh toàn cầu.

Bài viết của RFA không chỉ xuyên tạc bản chất của Nghị định 147 mà còn cố tình kích động dư luận, phá hoại nỗ lực của Chính phủ Việt Nam trong việc xây dựng môi trường mạng lành mạnh. Thực tế, Nghị định 147 là công cụ pháp lý tiến bộ, giúp bảo vệ người dùng, ngăn chặn tội phạm mạng và thúc đẩy sự phát triển của xã hội số.

Ủng hộ Nghị định 147 là ủng hộ quyền lợi chính đáng của người dân, bảo vệ không gian mạng an toàn và văn minh. Những luận điệu xuyên tạc, bịa đặt của RFA cần bị bác bỏ mạnh mẽ để không làm ảnh hưởng đến sự đồng thuận và niềm tin của xã hội vào chính sách đúng đắn của Nhà nước.

Nghị định 147 có "thắt chặt kiểm soát" mạng xã hội và "vi phạm quyền riêng tư"?

 


Bài viết trên VOA Tiếng Việt với tiêu đề "Việt Nam yêu cầu các công ty mạng xã hội xác minh danh tính người dùng" ngày 12/11/2024 cho rằng Chính phủ Việt Nam đang "thắt chặt sự kiểm soát" mạng xã hội thông qua yêu cầu các nền tảng truyền thông xã hội xác minh danh tính người dùng. Đây là một nhận định phiến diện, thiếu căn cứ và xuyên tạc bản chất pháp lý của Nghị định 147/2024/NĐ-CP.



Nghị định 147 yêu cầu các nền tảng mạng xã hội phải thực hiện xác minh danh tính người dùng thông qua số điện thoại hoặc số định danh cá nhân nhằm ngăn chặn tài khoản ảo – nguồn gốc chính của các hành vi lừa đảo, phát tán tin giả và nội dung độc hại và bảo vệ quyền lợi của người dùng khỏi các hành vi xâm phạm quyền riêng tư, quấy rối và vu khống trên mạng xã hội. Quy định xác minh danh tính không yêu cầu công khai danh tính cá nhân, mà chỉ đảm bảo rằng các tài khoản trên mạng xã hội phải được gắn với một cá nhân hoặc tổ chức có trách nhiệm. Dữ liệu của người dùng vẫn được bảo vệ theo quy định của pháp luật Việt Nam và các tiêu chuẩn quốc tế như Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (ICCPR). Yêu cầu xác minh danh tính không phải là đặc thù của Việt Nam mà đã được áp dụng ở nhiều quốc gia trên thế giới nhằm quản lý không gian mạng và bảo vệ người dùng.

Chẳng hạn, ở Mỹ, CLOUD Act (2018) cho phép các cơ quan chức năng yêu cầu các công ty công nghệ cung cấp dữ liệu của người dùng, kể cả khi dữ liệu được lưu trữ ở nước ngoài. Hay Section 230 của Communications Decency Act yêu cầu các nền tảng mạng xã hội chịu trách nhiệm pháp lý trong việc gỡ bỏ nội dung vi phạm.

Ở EU, có đạo luật Digital Services Act (DSA) buộc các nền tảng mạng xã hội phải có cơ chế xác minh người dùng, đặc biệt với các tài khoản thương mại và tài khoản có ảnh hưởng. Dữ liệu người dùng phải được cung cấp cho cơ quan chức năng khi có yêu cầu hợp pháp. Hay GDPR (General Data Protection Regulation) quy định bảo vệ dữ liệu cá nhân, nhưng không cấm việc xác minh danh tính nếu điều này cần thiết để ngăn chặn các hành vi vi phạm pháp luật.

 Singapore, đạo luật Online Safety Act (2022) yêu cầu các nền tảng cung cấp danh tính của người dùng trong trường hợp phát hiện nội dung độc hại hoặc nguy cơ đe dọa an ninh quốc gia.

Quy định của Trung Quốc bắt buộc người dùng mạng xã hội phải sử dụng tên thật và các nền tảng phải lưu trữ dữ liệu người dùng trong nước. Đây là biện pháp kiểm soát gắt gao với mục tiêu không chỉ quản lý nội dung mà còn hạn chế quyền tiếp cận thông tin quốc tế.

Như vậy, luận điệu của VOA quy kết “Chính phủ Việt Nam thắt chặt kiểm soát mạng xã hội” là vu khống. Nghị định 147 không hạn chế quyền tiếp cận thông tin hay ngăn cấm bày tỏ ý kiến chính đáng, mà chỉ kiểm soát các hành vi vi phạm pháp luật, như phát tán tin giả, lừa đảo trực tuyến, hoặc kích động. Việt Nam không áp đặt các biện pháp kiểm duyệt toàn diện hoặc cấm đoán truy cập các nền tảng quốc tế. Quy định này tập trung vào bảo vệ lợi ích của người dùng và đảm bảo trách nhiệm trên không gian mạng.

Nghị định 147 hoàn toàn không “Vi phạm quyền riêng tư” nhưu cáo buộc của VOA. Việc xác minh danh tính không yêu cầu công khai thông tin cá nhân mà chỉ phục vụ cho việc quản lý, ngăn chặn hành vi lạm dụng mạng xã hội. Dữ liệu được bảo mật theo quy định pháp luật. Quy định này tương tự các yêu cầu xác minh danh tính tại Hoa Kỳ, EU và Singapore. Đây là biện pháp cần thiết để bảo vệ không gian mạng trước các hành vi vi phạm.

Nghị định 147 hoàn toàn không hề “Hạn chế tự do ngôn luận” như cáo buộc của VOA. Công ước ICCPR (Điều 19) khẳng định quyền tự do ngôn luận có thể bị giới hạn hợp lý để bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự công cộng và quyền của người khác. Nghị định 147 hoàn toàn phù hợp với tiêu chí này. Người dùng vẫn được tự do bày tỏ ý kiến trong khuôn khổ pháp luật, miễn là không vi phạm các quy định về nội dung độc hại hoặc gây nguy hiểm cho cộng đồng.

Nghị định 147 bảo vệ người dùng khỏi tội phạm mạng, Xxây dựng không gian mạng an toàn, văn minh và phù hợp với xu hướng pháp luật toàn cầu. Quy định xác minh danh tính giúp giảm thiểu tình trạng tài khoản ảo, vốn là nguồn gốc của các hành vi lừa đảo, phát tán tin giả và quấy rối trực tuyến.Nghị định khuyến khích trách nhiệm cá nhân và tổ chức trong việc sử dụng mạng xã hội, góp phần tạo ra một môi trường trực tuyến minh bạch, đáng tin cậy. Nghị định 147 không phải là biện pháp "đơn phương" của Việt Nam mà tuân theo xu hướng quốc tế trong quản lý không gian mạng và bảo vệ người dùng.

Luận điệu của VOA Tiếng Việt rằng Nghị định 147 "thắt chặt kiểm soát" mạng xã hội và "vi phạm quyền riêng tư" là hoàn toàn phiến diện và xuyên tạc bản chất của nghị định. Thực tế, quy định xác minh danh tính trong Nghị định 147 là biện pháp hợp lý, minh bạch, và cần thiết, không chỉ phù hợp với thông lệ quốc tế mà còn bảo vệ quyền lợi chính đáng của người dùng mạng xã hội.

Ủng hộ Nghị định 147 là bảo vệ không gian mạng an toàn, văn minh và thúc đẩy sự phát triển bền vững của xã hội số tại Việt Nam.

 

 

Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2025

Lợi ích của việc xác thực danh tính người dùng theo Nghị định 147

 


Trong bối cảnh mạng xã hội phát triển mạnh mẽ, vấn đề xác thực danh tính người dùng trở thành giải pháp cần thiết để đảm bảo an ninh mạng, bảo vệ người dân và xây dựng một không gian mạng lành mạnh. Nghị định 147/2024/NĐ-CP của Chính phủ Việt Nam đã đưa ra quy định bắt buộc về xác thực danh tính người dùng mạng xã hội, giúp ngăn chặn nguy cơ tội phạm mạng và bảo vệ người dùng. Tuy nhiên, những trang tin phản động, thế lực chống đối đã xuyên tạc quy định này với luận điệu sai trái, cho rằng đây là "xâm phạm quyền riêng tư" và "hạn chế tự do ngôn luận". Thực tế, quy định xác thực danh tính mang lại nhiều lợi ích lớn lao, phục vụ lợi ích chính đáng của người dân.

Thứ nhất, nó ngăn chặn tài khoản ảo và hành vi lừa đảo trực tuyến. Tài khoản ảo là công cụ phổ biến của tội phạm mạng để thực hiện hành vi lừa đảo, phát tán tin giả, hoặc kích động dư luận. Việc xác thực danh tính giúp đảm bảo rằng mỗi người dùng mạng xã hội là một cá nhân thực tế, có trách nhiệm với thông tin mình đăng tải, từ đó giảm thiểu tình trạng lừa đảo và các hành vi gian lận.

Thứ hai, nó tăng cường an ninh mạng và bảo vệ quyền lợi của người dùng. Khi danh tính của người dùng được xác thực, các hành vi quấy rối, bôi nhọ, vu khống hoặc xúc phạm danh dự người khác sẽ dễ dàng được truy vết và xử lý. Điều này giúp bảo vệ quyền lợi của người dùng mạng xã hội, tạo ra một môi trường mạng an toàn, văn minh, nơi mọi người được bảo vệ khỏi các hành vi xấu.

Thứ ba, nó phòng ngừa phát tán tin giả và thông tin độc hại. Tội phạm mạng và các thế lực chống đối thường lợi dụng tài khoản ảo để phát tán tin giả, gây hoang mang dư luận và chia rẽ xã hội. Khi người dùng buộc phải xác thực danh tính, việc phát tán tin giả sẽ giảm đáng kể do những kẻ vi phạm phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý.

Thứ năm, nó giảm thiểu nguy cơ tội phạm xâm hại quyền riêng tư. Xác thực danh tính giúp kiểm soát và phát hiện kịp thời những hành vi sử dụng tài khoản giả mạo để xâm hại quyền riêng tư của người khác, từ lừa đảo tài chính đến tấn công tinh thần.

Thứ sau, nó nâng cao nhận thức và trách nhiệm của người dùng mạng. Khi danh tính được xác thực, người dùng sẽ có ý thức hơn về trách nhiệm pháp lý đối với nội dung mình đăng tải, từ đó góp phần xây dựng một cộng đồng mạng văn minh và an toàn.

Trên thực tế, việc xác thực danh tính người dùng mạng xã hội không phải là sáng kiến riêng của Việt Nam mà đã được nhiều quốc gia áp dụng, như Đức, Singapore và Australia. Điều này cho thấy quy định của Nghị định 147 không chỉ phù hợp với tình hình trong nước mà còn theo kịp các tiêu chuẩn quốc tế trong quản lý an ninh mạng. Nghị định 147 không "xâm phạm quyền tự do" hay "giới hạn quyền riêng tư" như các luận điệu xuyên tạc, mà là công cụ bảo vệ quyền lợi chính đáng của người dùng mạng khỏi những kẻ lừa đảo và các hành vi vi phạm pháp luật. Khi không gian mạng được làm sạch khỏi các tài khoản ảo và tin giả, người dân và doanh nghiệp sẽ có niềm tin hơn vào môi trường trực tuyến, từ đó thúc đẩy phát triển kinh tế số và các giao dịch thương mại điện tử.

Việc các trang tin phản động như Quyenduocbiet và một số cá nhân chống đối đã xuyên tạc rằng xác thực danh tính là vi phạm quyền riêng tưhạn chế tự do ngôn luận hòng gây hoang mang dư luận và kích động sự chống đối trong xã hội và tạo điều kiện cho các hành vi phát tán tin giả, lừa đảo trực tuyến, và phá hoại an ninh quốc gia tiếp tục tồn tại. Việc xác thực danh tính không xâm phạm quyền riêng tư mà ngược lại, đây là biện pháp bảo vệ người dùng khỏi các hành vi xấu và giúp truy vết kẻ vi phạm, không phải để kiểm soát thông tin cá nhân của người dùng. Nghị định 147 không hạn chế tự do ngôn luậ, người dân vẫn có quyền bày tỏ ý kiến chính đáng, miễn là tuân thủ các quy định pháp luật, không phát tán thông tin sai trái hoặc gây hại đến cộng đồng.

Có thể khằng định rằng, Nghị định 147 chính là “tấm lá chắn bảo vệ người dùng mạng xã hội”. Việc xác thực danh tính người dùng theo Nghị định 147 mang lại nhiều lợi ích thiết thực, từ việc ngăn chặn lừa đảo, bảo vệ người dùng, đến xây dựng một môi trường mạng an toàn và văn minh. Những luận điệu xuyên tạc rằng Nghị định 147 "xâm phạm quyền riêng tư" hay "giới hạn tự do ngôn luận" hoàn toàn sai trái, đi ngược lại lợi ích của cộng đồng và xã hội.

Ủng hộ Nghị định 147 không chỉ là ủng hộ một công cụ pháp lý mà còn là ủng hộ sự an toàn và bảo vệ quyền lợi chính đáng của mỗi người dân trên không gian mạng. Việc triển khai nghiêm túc nghị định này sẽ giúp xây dựng một không gian mạng trong sạch, lành mạnh và an toàn cho tất cả mọi người.

 

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2025

Xây dựng môi trường mạng lành mạnh với Nghị định 147

 

Trong bối cảnh công nghệ số phát triển mạnh mẽ, không gian mạng đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của con người. Tuy nhiên, sự phát triển này cũng đặt ra nhiều thách thức khi môi trường mạng bị lợi dụng để phát tán thông tin sai lệch, nội dung độc hại, và vi phạm pháp luật. Nghị định 147/2024/NĐ-CP được ban hành như một bước tiến quan trọng để quản lý, xây dựng một môi trường mạng lành mạnh, an toàn và văn minh.

Một môi trường mạng lành mạnh góp phần ngăn chặn tin giả, nội dung độc hại và các hành vi vi phạm pháp luật. Điều này bảo vệ quyền lợi của người dân và doanh nghiệp, đảm bảo sự ổn định xã hội. Tránh tình trạng lợi dụng mạng xã hội để kích động, chia rẽ hoặc phá hoại niềm tin vào các giá trị văn hóa, chính trị và pháp luật. Môi trường mạng minh bạch và đáng tin cậy là nền tảng quan trọng để thúc đẩy thương mại điện tử, giáo dục trực tuyến và các hoạt động kinh tế số.Hạn chế lừa đảo trực tuyến và các hành vi gian lận giúp tạo niềm tin cho người dùng và nhà đầu tư. Mạng xã hội và internet không chỉ là nơi trao đổi thông tin mà còn là không gian định hướng tư tưởng, giá trị văn hóa và đạo đức xã hội. Môi trường mạng lành mạnh sẽ bảo vệ và phát huy các giá trị tốt đẹp của dân tộc, tránh sự xâm nhập của các luồng tư tưởng độc hại. Nghị định 147 được xem là công cụ pháp lý để xây dựng môi trường mạng lành mạnh, cụ thể:

Thứ nhất, các quy định về quản lý nội dung trên mạng, trong đó Nghị định yêu cầu các nền tảng mạng xã hội phải gỡ bỏ nội dung vi phạm trong vòng 24 giờ. Quy định này giúp giảm thiểu sự lan truyền của tin giả, nội dung kích động, bôi nhọ hoặc vi phạm pháp luật.Các nội dung độc hại, phản cảm hoặc gây chia rẽ xã hội được kiểm soát kịp thời, đảm bảo không gian mạng sạch và an toàn.

Thứ hai, tăng cường trách nhiệm của các nền tảng mạng xã hội. Các nền tảng phải phối hợp chặt chẽ với cơ quan chức năng, cung cấp thông tin người dùng khi cần thiết và đảm bảo thực hiện các quy định pháp luật. Điều này thúc đẩy sự minh bạch và trách nhiệm của các nền tảng trong việc bảo vệ người dùng và ngăn chặn hành vi sai trái.

Thứ ba, nó yêu cầu xác thực danh tính người dùng. Việc xác thực danh tính giúp hạn chế tình trạng "nặc danh" để thực hiện các hành vi vi phạm pháp luật. Người dùng sẽ có ý thức trách nhiệm hơn với những nội dung mình đăng tải, góp phần tạo ra một môi trường mạng có trách nhiệm.

Thứ tư, xử lý nghiêm các hành vi vi phạm. Nghị định đặt ra các hình phạt cụ thể cho hành vi phát tán tin giả, nội dung độc hại hoặc vi phạm an ninh mạng, từ đó răn đe các đối tượng có ý định lợi dụng không gian mạng để gây rối.

Thứ năm, nó phù hợp với xu hướng quốc tế. Các quốc gia phát triển như Đức, Singapore, và Australia đều đã ban hành các quy định tương tự để kiểm soát nội dung và bảo vệ môi trường mạng. Nghị định 147 là một bước đi phù hợp, cần thiết trong bối cảnh toàn cầu hóa và hội nhập quốc tế.

Thứ sáu, nó bảo vệ lợi ích chính đáng của người dân và xã hội. Người dân được bảo vệ trước các nội dung lừa đảo, bôi nhọ hoặc kích động, đồng thời có không gian mạng an toàn để trao đổi, học tập và kinh doanh. Doanh nghiệp hoạt động trên môi trường mạng có thể yên tâm hơn khi các hành vi cạnh tranh không lành mạnh, lừa đảo hoặc vi phạm bản quyền được xử lý nghiêm.

Thứ bảy, hỗ trợ phát triển kinh tế số. Một môi trường mạng lành mạnh là điều kiện tiên quyết để các doanh nghiệp phát triển kinh tế số, thu hút đầu tư nước ngoài và khai thác tiềm năng của cuộc cách mạng công nghiệp 4.0.

Thế nhưng, việc các trang phản động như Quyenduocbiet, Dân làm báo,… cho rằng Nghị định 147 vi phạm quyền tự do ngôn luận, nhưng thực tế nghị định chỉ đặt ra giới hạn hợp lý để bảo vệ lợi ích chung. Một số cá nhân, tổ chức xuyên tạc rằng quy định xác thực danh tính là xâm phạm quyền riêng tư, nhưng điều này nhằm đảm bảo trách nhiệm và an toàn cho người dùng. Rõ ràng các luận điệu xuyên tạc nhằm gây hoang mang dư luận, chia rẽ giữa người dân và chính quyền và tạo cớ để các thế lực thù địch duy trì hoạt động tuyên truyền sai trái, phá hoại môi trường mạng và an ninh quốc gia

 

Thực tế, tự do ngôn luận phải đi đôi với trách nhiệm. Nghị định 147 không ngăn cản người dân bày tỏ ý kiến, mà chỉ kiểm soát các hành vi lạm dụng tự do để gây hại. Việc xác thực danh tính là cần thiết, không phải là vi phạm quyền riêng tư mà là biện pháp để bảo vệ cộng đồng khỏi các hành vi lạm dụng không gian mạng. Các điều khoản trong nghị định đảm bảo tính công bằng, minh bạch, phù hợp với các cam kết quốc tế về quyền con người.

 

Nghị định 147 không chỉ là giải pháp pháp lý quan trọng để xây dựng môi trường mạng lành mạnh mà còn là một bước tiến lớn trong quản lý an ninh mạng tại Việt Nam. Những luận điệu xuyên tạc, chống phá nghị định cần bị lên án mạnh mẽ, bởi chúng không vì lợi ích của cộng đồng mà chỉ phục vụ mục đích phá hoại, gây bất ổn xã hội.

Ủng hộ và thực hiện nghiêm túc Nghị định 147 là trách nhiệm của mỗi công dân, cơ quan, tổ chức để đảm bảo môi trường mạng an toàn, văn minh và trách nhiệm, đồng thời khẳng định tinh thần thượng tôn pháp luật, bảo vệ lợi ích quốc gia và cộng đồng.

Cảnh giác với luận điệu xuyên tạc "GHPGVN Kiểm Soát và Áp Đặt Đối Với Phật Giáo Khmer Krom"

 


Sau phiên tòa xét xử Thạch Chanh Đa Ra và đồng bọn, BPSOS tung ra bài viết có luận điệu cho rằng "Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN) kiểm soát và áp đặt đối với Phật giáo Khmer Krom" là hoàn toàn sai trái, xuyên tạc sự thật, và mang tính chất kích động, gây chia rẽ tôn giáo. Dưới đây là phân tích để chứng minh tính phi lý của luận điệu này.



Khác biệt hệ phái không đồng nghĩa với kiểm soát hay áp đặt

Phật giáo Việt Nam bao gồm nhiều hệ phái, trong đó Phật giáo Nam tông Khmer của người Khmer Krom có sự khác biệt với Phật giáo Bắc tông về truyền thống, kinh điển, và nghi lễ. GHPGVN luôn tôn trọng những đặc thù văn hóa và tín ngưỡng của các hệ phái, không có hành động nào nhằm "đồng hóa" hay "kiểm soát" nội bộ hoạt động của Phật giáo Nam tông.

GHPGVN là tổ chức đại diện hợp pháp của toàn thể tăng ni, phật tử tại Việt Nam, với vai trò điều phối và hỗ trợ, đảm bảo các hoạt động tôn giáo được diễn ra hài hòa, đúng pháp luật và phù hợp với truyền thống. Thay vì can thiệp sâu vào nội bộ, GHPGVN chỉ can thiệp khi có mâu thuẫn hoặc vấn đề ảnh hưởng đến trật tự tôn giáo, như trong trường hợp tại chùa Đại Thọ. Luận điệu "GHPGVN kiểm soát và áp đặt" là một sự bóp méo bản chất vai trò của Giáo hội. Thực tế, GHPGVN chỉ đóng vai trò cầu nối và hỗ trợ các hệ phái trong khuôn khổ pháp luật.

Việc bổ nhiệm sư Thạch Xươnl: Một giải pháp ổn định, không phải "áp đặt"

Thạch Chanh Đa Ra và đồng bọn không chỉ vi phạm pháp luật mà còn gây mất ổn định nội bộ chùa Đại Thọ, bao gồm việc chiếm dụng chùa, tổ chức sinh hoạt trái phép, và cản trở Ban Quản trị chùa thực hiện các nhiệm vụ chính đáng. Sau khi Thạch Chanh Đa Ra bị bắt, việc bổ nhiệm sư Thạch Xươnl làm trụ trì là giải pháp cần thiết để đảm bảo chùa Đại Thọ tiếp tục hoạt động ổn định, phục vụ nhu cầu tín ngưỡng của phật tử. Việc bổ nhiệm được thực hiện theo đúng quy trình của GHPGVN, dựa trên sự thống nhất và tôn trọng truyền thống của Phật giáo Nam tông Khmer. Sư Thạch Xươnl là một tu sĩ có uy tín, được cộng đồng phật tử và Ban Quản trị chùa ủng hộ, không có dấu hiệu của sự áp đặt hay ép buộc. Việc bổ nhiệm sư Thạch Xươnl không phải là hành động kiểm soát mà là giải pháp hợp lý nhằm ổn định tình hình, tránh những tác động tiêu cực do mâu thuẫn nội bộ gây ra.

Các luận điệu cho rằng "GHPGVN áp đặt lên Phật giáo Khmer Krom" cố tình nhấn mạnh sự khác biệt giữa Nam tông và Bắc tông nhằm kích động mâu thuẫn giữa các hệ phái. Thực tế, các hệ phái Phật giáo tại Việt Nam từ lâu đã tồn tại trong sự hòa hợp và hỗ trợ lẫn nhau. Sự khác biệt không phải là trở ngại mà là sự phong phú trong nền Phật giáo Việt Nam.

Một số tổ chức và cá nhân lợi dụng các vụ việc như tại chùa Đại Thọ để tuyên truyền luận điệu sai trái, nhằm chia rẽ nội bộ Phật giáo và làm suy yếu sự đoàn kết giữa cộng đồng tôn giáo và chính quyền. Đây là một phần trong chiến lược lớn hơn nhằm làm mất ổn định xã hội, phá hoại mối quan hệ hài hòa giữa tôn giáo và nhà nước tại Việt Nam.

Những luận điệu này không chỉ gây mâu thuẫn giữa các hệ phái mà còn làm tổn hại đến hình ảnh Phật giáo Việt Nam trên trường quốc tế. Chúng tạo ra sự hiểu lầm không đáng có trong cộng đồng quốc tế về tình hình tự do tôn giáo tại Việt Nam.

GHPGVN là tổ chức đại diện chính thức và hợp pháp của Phật giáo Việt Nam, hoạt động dựa trên nguyên tắc tôn trọng truyền thống của từng hệ phái, đồng thời điều phối các hoạt động tôn giáo trong khuôn khổ pháp luật. Việc bổ nhiệm sư Thạch Xươnl là một ví dụ cho thấy vai trò hỗ trợ, không phải kiểm soát hay áp đặt. Luận điệu "GHPGVN kiểm soát và áp đặt" là một sự xuyên tạc có chủ đích, nhằm kích động mâu thuẫn nội bộ và gây mất đoàn kết tôn giáo. Đây là hành động nguy hiểm, cần được lên án mạnh mẽ. Tăng ni, phật tử cần tỉnh táo trước những thông tin sai lệch, nhận thức rõ vai trò của GHPGVN và sự thật về tình hình tự do tôn giáo tại Việt Nam.

Từ vụ án này cho ta thấy, đoàn kết nội bộ tôn giáo và sự phối hợp hài hòa với chính quyền là chìa khóa để xây dựng một xã hội ổn định, phát triển và đầy nhân văn. Các tổ chức và cá nhân cần ngừng ngay việc lợi dụng sự khác biệt hệ phái để gây chia rẽ, thay vào đó hãy tập trung vào các giá trị chung của Phật giáo là hòa bình, hòa hợp, và phụng sự cộng đồng.