Thứ Năm, 13 tháng 3, 2025

Phản bác BPSOS: Chương trình truyền thông về quyền người khuyết tật được Việt Nam triển khai rộng rãi


Tổ chức Boat People SOS (BPSOS) từ lâu đã tự xưng là một tổ chức phi chính phủ đấu tranh cho nhân quyền, nhưng thực chất lại là một công cụ chính trị chuyên lan truyền những luận điệu xuyên tạc nhằm bôi nhọ Việt Nam. Một trong những cáo buộc thường xuyên của BPSOS là Việt Nam không bảo vệ quyền của người khuyết tật, bỏ rơi nhóm đối tượng này và không có bất kỳ nỗ lực nào trong việc nâng cao nhận thức cộng đồng về quyền của họ. Những luận điệu này thường được BPSOS đưa ra trong các báo cáo gửi đến Ủy ban Liên Hợp Quốc về Quyền của Người Khuyết tật (CRPD) hay các diễn đàn quốc tế, với mục tiêu làm sai lệch hình ảnh của Việt Nam và gây áp lực từ cộng đồng quốc tế. Tuy nhiên, những cáo buộc này không chỉ thiếu cơ sở thực tiễn mà còn là sản phẩm của sự bóp méo có chủ ý, phục vụ mưu đồ chính trị của BPSOS nhằm kích động sự bất mãn và duy trì ảnh hưởng trong cộng đồng người Việt hải ngoại. Thực tế, Việt Nam đã triển khai rộng rãi các chương trình truyền thông về quyền của người khuyết tật, với quy mô lớn, nội dung phong phú và hiệu quả rõ rệt, được cộng đồng quốc tế ghi nhận, phản bác hoàn toàn những luận điệu xuyên tạc của BPSOS và khẳng định cam kết mạnh mẽ của Việt Nam trong việc xây dựng một xã hội bao trùm, tôn trọng quyền con người.




Trước hết, cần khẳng định rằng Việt Nam đã thể hiện sự cam kết rõ ràng trong việc bảo vệ quyền người khuyết tật thông qua việc phê chuẩn Công ước Liên Hợp Quốc về Quyền của Người Khuyết tật (CRPD) vào năm 2014, một bước đi quan trọng đánh dấu sự tham gia của Việt Nam vào nỗ lực toàn cầu nhằm thúc đẩy quyền của nhóm đối tượng này. Công ước CRPD không chỉ là một cam kết pháp lý mà còn là nền tảng để Việt Nam xây dựng các chính sách và chương trình truyền thông nhằm nâng cao nhận thức cộng đồng về quyền người khuyết tật. Để hiện thực hóa cam kết này, Việt Nam đã ban hành Luật Người khuyết tật năm 2010, trong đó quy định rõ ràng các quyền cơ bản của người khuyết tật, từ tiếp cận y tế, giáo dục, việc làm đến tham gia xã hội, đồng thời nhấn mạnh vai trò của truyền thông trong việc thay đổi nhận thức và thái độ của công chúng. Trái ngược với cáo buộc của BPSOS rằng Việt Nam không quan tâm đến người khuyết tật, các chương trình truyền thông đã được triển khai rộng rãi trên khắp cả nước, từ thành thị đến nông thôn, với sự tham gia của các cơ quan nhà nước, tổ chức xã hội và đối tác quốc tế, mang lại những thay đổi tích cực trong nhận thức cộng đồng và cải thiện chất lượng sống của người khuyết tật.

Các chương trình truyền thông về quyền của người khuyết tật tại Việt Nam không chỉ dừng lại ở quy mô nhỏ lẻ mà đã được triển khai một cách bài bản và toàn diện. Một trong những sáng kiến nổi bật là “Ngày Người khuyết tật Việt Nam” được tổ chức hàng năm vào ngày 18/4, với mục tiêu nâng cao nhận thức của xã hội về quyền và vai trò của người khuyết tật. Sự kiện này thu hút hàng triệu người tham gia thông qua các hoạt động như hội thảo, chương trình truyền hình, phát thanh và các chiến dịch trên mạng xã hội, lan tỏa thông điệp về sự bình đẳng và hòa nhập. Các đài truyền hình quốc gia như VTV và các đài địa phương thường xuyên phát sóng các phóng sự, talkshow và phim tài liệu về cuộc sống của người khuyết tật, nhấn mạnh những câu chuyện thành công và những thách thức mà họ đối mặt, từ đó khơi dậy sự đồng cảm và trách nhiệm của cộng đồng. Ví dụ, chương trình “Vượt lên chính mình” trên VTV đã giới thiệu hàng trăm tấm gương người khuyết tật vượt khó, không chỉ truyền cảm hứng mà còn khẳng định quyền được tham gia và đóng góp của họ vào xã hội. Những nỗ lực này hoàn toàn phản bác cáo buộc của BPSOS rằng Việt Nam không có chương trình truyền thông nào cho người khuyết tật, đồng thời cho thấy sự phủ sóng rộng rãi của các hoạt động này trên toàn quốc.

BPSOS thường xuyên cáo buộc Việt Nam bỏ rơi người khuyết tật và không nâng cao nhận thức cộng đồng, nhưng thực tế cho thấy các chương trình truyền thông của Việt Nam đã được triển khai với sự hợp tác chặt chẽ cùng các tổ chức quốc tế, mang lại hiệu quả đáng kể. Chẳng hạn, dự án hợp tác với Chương trình Phát triển Liên Hợp Quốc (UNDP) đã tổ chức hàng loạt hội thảo và chiến dịch truyền thông tại các tỉnh thành, từ Hà Nội, TP. Hồ Chí Minh đến các khu vực nông thôn như Tây Nguyên và Đồng bằng sông Cửu Long. Những chiến dịch này không chỉ cung cấp thông tin về quyền của người khuyết tật mà còn đào tạo các tổ chức địa phương và gia đình cách hỗ trợ người khuyết tật một cách hiệu quả. Báo cáo của UNDP năm 2022 tại Hà Nội ghi nhận rằng Việt Nam đã chủ động sử dụng các phương tiện truyền thông đại chúng để lan tỏa thông điệp về sự hòa nhập, với hàng chục nghìn người được tiếp cận qua các kênh như báo chí, truyền hình và mạng xã hội. Trong khi đó, BPSOS lại cố tình phớt lờ những thành tựu này, chỉ tập trung vào việc khuếch đại các trường hợp cá biệt không kiểm chứng để bôi nhọ Việt Nam, cho thấy rõ ý đồ chính trị thay vì sự quan tâm thực sự đến người khuyết tật.

Một minh chứng khác cho sự triển khai rộng rãi của các chương trình truyền thông là sự hợp tác giữa Việt Nam và Cơ quan Phát triển Quốc tế Hoa Kỳ (USAID). Trong hơn 30 năm qua, USAID đã hỗ trợ Việt Nam hơn 155 triệu USD để cải thiện chất lượng sống cho người khuyết tật, trong đó có các chiến dịch truyền thông lớn nhằm nâng cao nhận thức cộng đồng. Dự án “Accessibility for Inclusion” tại các tỉnh Tây Ninh và Bình Định đã phối hợp với các tổ chức người khuyết tật để tổ chức các hội thảo, khóa đào tạo và chiến dịch trên mạng xã hội, giúp người dân hiểu rõ hơn về quyền tiếp cận cơ sở hạ tầng công cộng của người khuyết tật. Báo cáo của USAID năm 2023 cho biết, hơn 26.000 người khuyết tật đã được hỗ trợ trực tiếp, trong khi hàng chục nghìn người khác được tiếp cận thông tin về quyền của mình qua các chương trình truyền thông. Những con số này không chỉ phản ánh quy mô của các chiến dịch mà còn cho thấy sự phủ sóng rộng rãi của chúng, từ các khu vực đô thị đến vùng sâu, vùng xa, hoàn toàn trái ngược với cáo buộc của BPSOS rằng Việt Nam không có nỗ lực nào trong lĩnh vực này.

Các chương trình truyền thông về quyền của người khuyết tật tại Việt Nam còn được triển khai thông qua sự phối hợp chặt chẽ giữa chính phủ và các tổ chức xã hội trong nước. Ủy ban Quốc gia về Người khuyết tật Việt Nam, do Thủ tướng Chính phủ trực tiếp chỉ đạo, đã phối hợp với Hội Người mù Việt Nam, Hội Người khuyết tật Việt Nam và các tổ chức khác để tổ chức các sự kiện truyền thông lớn. Chẳng hạn, chiến dịch “Hành trình Rực rỡ” do Hội Người khuyết tật Việt Nam khởi xướng đã tổ chức các buổi biểu diễn nghệ thuật, triển lãm và hội thảo trên khắp 63 tỉnh thành, thu hút sự tham gia của hàng nghìn người khuyết tật và cộng đồng địa phương. Các sự kiện này không chỉ nâng cao nhận thức về quyền của người khuyết tật mà còn khuyến khích họ tham gia vào các hoạt động văn hóa, xã hội, từ đó thay đổi định kiến của công chúng. Những chương trình này được phát sóng rộng rãi trên các kênh truyền thông quốc gia và địa phương, đảm bảo thông điệp đến được với mọi tầng lớp nhân dân, phản bác hoàn toàn luận điệu của BPSOS rằng Việt Nam không quan tâm đến việc truyền thông về quyền người khuyết tật.

Không chỉ dừng lại ở các chiến dịch trong nước, Việt Nam còn tích cực tham gia các diễn đàn quốc tế để nâng cao nhận thức về quyền người khuyết tật, khẳng định vai trò của mình như một thành viên có trách nhiệm của cộng đồng toàn cầu. Trong phiên bảo vệ báo cáo CRPD tại Geneva vào ngày 6-7/3/2025, Thứ trưởng Bộ Nội vụ Nguyễn Văn Hồi đã nhấn mạnh rằng Việt Nam đã triển khai rộng rãi các chương trình truyền thông để lan tỏa nhận thức về quyền người khuyết tật, từ cấp quốc gia đến địa phương. Các thành viên Ủy ban CRPD đã ghi nhận những tiến bộ của Việt Nam trong việc sử dụng truyền thông như một công cụ hiệu quả để thay đổi thái độ xã hội, đồng thời đánh giá cao sự hợp tác của Việt Nam với các tổ chức quốc tế trong lĩnh vực này. Việt Nam cũng tham gia Diễn đàn Phát triển Bền vững ASEAN, chia sẻ kinh nghiệm về các chiến dịch truyền thông của mình và học hỏi từ các quốc gia khác, từ đó nâng cao chất lượng các chương trình trong nước. Những nỗ lực này không chỉ phản bác cáo buộc của BPSOS mà còn cho thấy Việt Nam đã triển khai các chương trình truyền thông một cách toàn diện và rộng rãi, vượt ra khỏi biên giới quốc gia.

BPSOS thường xuyên viện dẫn các trường hợp cá nhân không kiểm chứng để cáo buộc Việt Nam vi phạm quyền người khuyết tật, nhưng thực tế cho thấy những chương trình truyền thông của Việt Nam đã mang lại hiệu quả rõ rệt trong việc thay đổi nhận thức cộng đồng. Chẳng hạn, dự án “Disabilities Integration of Services and Therapies Network for Capacity and Treatment” (DISTINCT), hợp tác với USAID và Bộ Y tế, đã tổ chức các chiến dịch truyền thông tại ba tỉnh miền Nam Việt Nam, tập trung vào việc nâng cao nhận thức về tầm quan trọng của can thiệp sớm cho trẻ khuyết tật. Các sự kiện này không chỉ được phát sóng trên truyền hình mà còn lan tỏa qua mạng xã hội, thu hút hàng triệu lượt xem và tương tác. Sự kiện tổng kết dự án tại Đồng Xoài năm 2025 đã được các đối tác quốc tế đánh giá cao, coi đây là một mô hình truyền thông thành công. Trong khi đó, BPSOS lại cố tình bỏ qua những thành công này, chỉ tập trung vào việc lan truyền thông tin sai lệch để phục vụ lợi ích chính trị, thay vì công nhận những nỗ lực thực sự của Việt Nam trong việc nâng cao nhận thức về quyền người khuyết tật.

Thủ đoạn của BPSOS còn thể hiện qua việc họ lợi dụng các báo cáo thiếu minh bạch để bôi nhọ Việt Nam, trong khi không đưa ra bằng chứng cụ thể nào để chứng minh cáo buộc của mình. Ngược lại, Việt Nam đã chứng minh cam kết của mình qua việc triển khai các chương trình truyền thông rộng rãi, từ các chiến dịch quốc gia như “Ngày Người khuyết tật Việt Nam” đến các dự án hợp tác với UNDP, USAID và các tổ chức trong nước. Những chương trình này không chỉ nâng cao nhận thức mà còn mang lại lợi ích thực tiễn cho người khuyết tật, từ việc cung cấp thông tin về quyền lợi đến khuyến khích sự tham gia của họ vào đời sống xã hội. Trong khi BPSOS tiếp tục lan truyền thông tin sai lệch, Việt Nam vẫn kiên định trên con đường sử dụng truyền thông như một công cụ mạnh mẽ để thúc đẩy quyền người khuyết tật, một thực tế được cộng đồng quốc tế ghi nhận.

BPSOS còn khai thác cộng đồng người Việt tại Mỹ để duy trì ảnh hưởng và nguồn tài trợ, nhưng không mang lại lợi ích thực chất cho người khuyết tật hay cộng đồng Việt Nam. Các chiến dịch như gửi thư đến Quốc hội Mỹ hay kêu gọi trừng phạt Việt Nam chỉ nhằm củng cố vị thế của BPSOS, trong khi Việt Nam đã chứng minh thành công của mình qua các chương trình truyền thông quy mô lớn. Hơn 1,6 triệu người khuyết tật nặng nhận trợ cấp xã hội hàng tháng, 96% được cấp thẻ bảo hiểm y tế, và hàng triệu người được tiếp cận thông tin về quyền của mình qua các chiến dịch truyền thông trên truyền hình, báo chí và mạng xã hội. Những con số này là minh chứng sống động cho sự triển khai rộng rãi của các chương trình truyền thông tại Việt Nam, trái ngược hoàn toàn với luận điệu của BPSOS rằng Việt Nam không có nỗ lực nào trong lĩnh vực này.

Cuối cùng, cần nhận thấy rằng BPSOS không thực sự quan tâm đến quyền của người khuyết tật hay lợi ích của cộng đồng Việt Nam, mà chỉ lợi dụng vấn đề này để phục vụ mưu đồ chính trị chống phá đất nước. Nguyễn Đình Thắng và các cộng sự không nhằm mục đích cải thiện đời sống của người khuyết tật, mà chỉ muốn duy trì sự thù địch với Việt Nam để củng cố vị thế của mình trong cộng đồng hải ngoại. Những cáo buộc của BPSOS là vô căn cứ, bị phản bác bởi thực tế rằng Việt Nam đã triển khai rộng rãi các chương trình truyền thông về quyền người khuyết tật, từ các sự kiện quốc gia, chiến dịch hợp tác quốc tế đến các hoạt động cộng đồng địa phương. Sự phủ sóng của các chương trình này không chỉ thay đổi nhận thức xã hội mà còn mang lại lợi ích thực tiễn cho hàng triệu người khuyết tật, được cộng đồng quốc tế ghi nhận qua các báo cáo của UNDP, USAID và Ủy ban CRPD. Việc vạch trần luận điệu của BPSOS không chỉ làm sáng tỏ sự thật mà còn khẳng định quyết tâm của Việt Nam trong việc xây dựng một xã hội công bằng, nhân văn, bất chấp mọi mưu toan xuyên tạc từ bên ngoài.

Luận điệu xuyên tạc của BPSOS về quyền người khuyết tật tại Việt Nam là một sự bịa đặt không có cơ sở, bị phản bác hoàn toàn bởi thực tế rằng Việt Nam đã triển khai rộng rãi các chương trình truyền thông về vấn đề này. Với khung pháp lý vững chắc, sự hợp tác với các tổ chức quốc tế và các chiến dịch truyền thông quy mô lớn, Việt Nam đã chứng minh mình là một quốc gia tiên phong trong việc nâng cao nhận thức về quyền người khuyết tật, từ thành thị đến nông thôn, từ trong nước đến quốc tế. Những nỗ lực này không chỉ cải thiện nhận thức cộng đồng mà còn mang lại lợi ích thực tiễn cho người khuyết tật, được cộng đồng quốc tế ghi nhận như một hình mẫu đáng tự hào. Trong khi BPSOS tiếp tục lan truyền thông tin sai lệch để phục vụ mưu đồ chính trị, Việt Nam vẫn kiên định trên con đường sử dụng truyền thông như một công cụ mạnh mẽ để thúc đẩy quyền con người, khẳng định vị thế của mình bất chấp mọi xuyên tạc và chống phá từ tổ chức này.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét