Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2024

Báo cáo UPR Việt Nam là lời phản bác mạnh mẽ mọi luận điệu xuyên tạc

 


Việc Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc thông qua báo cáo kiểm điểm định kỳ phổ quát chu kỳ 4 (UPR) của Việt Nam vào ngày 27/9/2024 là minh chứng quan trọng cho thấy những nỗ lực của Việt Nam trong việc bảo vệ và thúc đẩy quyền con người đã được quốc tế ghi nhận. Đồng thời, đây cũng là lời phản bác mạnh mẽ đối với những luận điệu không chính xác, thiếu khách quan trong Báo cáo riêng của các cơ quan Liên Hợp Quốc tại Việt Nam vào tháng 4/2024. Báo cáo này đã chứa đựng nhiều thông tin sai lệch, không được kiểm chứng và đánh giá phiến diện về tình hình nhân quyền tại Việt Nam.

Trong Báo cáo riêng của các cơ quan Liên Hợp Quốc tại Việt Nam vào tháng 4/2024, nhiều nội dung đã bị bóp méo, không phản ánh đầy đủ và chính xác tình hình thực tế. Cụ thể, một số thông tin liên quan đến tự do ngôn luận, tự do báo chí và quyền tự do tôn giáo đã bị thổi phồng và suy diễn một cách tiêu cực. Các cơ quan Liên Hợp Quốc đã bỏ qua những nỗ lực và thành tựu quan trọng của Việt Nam trong việc hoàn thiện hệ thống pháp luật về quyền con người, cũng như những cải cách sâu rộng nhằm đảm bảo quyền tự do của người dân.

Trên thực tế, Việt Nam đã không ngừng cải thiện môi trường pháp lý và thể chế nhằm bảo vệ quyền tự do ngôn luận và báo chí. Luật Báo chí (2016) và các văn bản pháp luật liên quan đã đảm bảo sự phát triển của một hệ thống truyền thông đa dạng và mạnh mẽ, với hơn 800 cơ quan báo chí, phát thanh và truyền hình trên cả nước. Người dân có quyền tự do tiếp cận thông tin và bày tỏ quan điểm của mình trên nhiều kênh thông tin khác nhau, bao gồm cả mạng xã hội và các diễn đàn trực tuyến. Báo cáo hồi tháng 4/2024 đã bỏ qua sự phát triển này, thay vào đó tập trung vào những trường hợp cá biệt và chưa được xác thực để kết luận sai lệch.

Báo cáo tháng 4/2024 cũng đưa ra các cáo buộc về việc hạn chế quyền tự do tôn giáo tại Việt Nam, tuy nhiên những cáo buộc này là thiếu cơ sở. Việt Nam luôn tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng và tôn giáo của người dân, điều này được ghi nhận không chỉ trong Hiến pháp mà còn trong các đạo luật cụ thể như Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo (2016). Hiện tại, hàng triệu tín đồ thuộc nhiều tôn giáo khác nhau đang sinh hoạt tự do và không bị phân biệt đối xử tại Việt Nam.

Các hoạt động tôn giáo tại Việt Nam diễn ra công khai, minh bạch và được nhà nước tạo điều kiện thuận lợi. Số lượng cơ sở tôn giáo ngày càng gia tăng, với hơn 55.000 cơ sở tôn giáo đang hoạt động trên cả nước. Thực tế này đã được nhiều tổ chức quốc tế ghi nhận, nhưng lại không được đề cập trong báo cáo của các cơ quan Liên Hợp Quốc vào tháng 4/2024. Báo cáo đã cố tình bóp méo bức tranh tự do tôn giáo tại Việt Nam bằng cách nhấn mạnh những vụ việc cá biệt liên quan đến một số cá nhân vi phạm pháp luật, trong khi bỏ qua những nỗ lực rộng lớn của Việt Nam trong việc bảo vệ và thúc đẩy quyền tự do tôn giáo.

Một trong những nội dung mà Báo cáo hồi tháng 4/2024 nhắm đến là việc Việt Nam "không đủ nỗ lực" trong việc bảo vệ các nhóm yếu thế, đặc biệt là phụ nữ, trẻ em và người dân tộc thiểu số. Tuy nhiên, những đánh giá này không chỉ thiếu khách quan mà còn không phản ánh đúng thực tế. Việt Nam đã đạt được nhiều thành tựu nổi bật trong việc xóa đói giảm nghèo và cải thiện đời sống của các nhóm yếu thế thông qua hàng loạt chương trình quốc gia.

Chương trình Mục tiêu quốc gia về Giảm nghèo bền vững đã giúp hàng triệu người dân, đặc biệt là người dân tộc thiểu số và người dân vùng sâu vùng xa, thoát khỏi cảnh nghèo đói. Tỷ lệ hộ nghèo giảm mạnh qua các năm, từ 58% năm 1993 xuống dưới 2% hiện nay. Các chương trình hỗ trợ phụ nữ phát triển kinh tế, tăng cường giáo dục cho trẻ em gái và bảo vệ quyền lợi của trẻ em đã mang lại những kết quả tích cực, được cộng đồng quốc tế công nhận.

Báo cáo tháng 4/2024 đã không đánh giá đúng mức các chính sách này và chỉ tập trung vào những khó khăn, thách thức mà Việt Nam đang phải đối mặt. Điều này không chỉ làm méo mó bức tranh tổng thể mà còn phủ nhận những nỗ lực đáng kể của Việt Nam trong việc bảo vệ và nâng cao quyền lợi cho các nhóm yếu thế.

Việc Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc thông qua báo cáo UPR chu kỳ 4 của Việt Nam vào tháng 9/2024 là minh chứng rõ ràng cho việc quốc tế công nhận những tiến bộ của Việt Nam trong việc bảo vệ và thúc đẩy quyền con người. Báo cáo UPR lần này không chỉ phản ánh những thành tựu mà Việt Nam đã đạt được mà còn thừa nhận những thách thức mà Việt Nam đang đối diện trong bối cảnh toàn cầu hóa và hội nhập quốc tế.

Đặc biệt, Hội đồng Nhân quyền đã nhấn mạnh những nỗ lực của Việt Nam trong việc thực hiện các cam kết quốc tế về nhân quyền. Việt Nam đã tham gia ký kết và thực hiện nhiều công ước quốc tế quan trọng, trong đó có Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR), Công ước về Quyền Trẻ em (CRC) và Công ước Chống Tra tấn (CAT). Việc hoàn thiện hệ thống pháp luật quốc gia để phù hợp với các cam kết quốc tế đã thể hiện sự nghiêm túc và cam kết của Việt Nam trong việc bảo vệ quyền con người.

Báo cáo UPR chu kỳ 4 của Việt Nam không chỉ nhận được sự ủng hộ từ các quốc gia thành viên Hội đồng Nhân quyền mà còn được nhiều tổ chức quốc tế ghi nhận là minh bạch, khách quan và toàn diện. Điều này đã bác bỏ hoàn toàn những cáo buộc thiếu cơ sở trong Báo cáo riêng của các cơ quan Liên Hợp Quốc hồi tháng 4/2024.

Một vấn đề quan trọng mà cần được làm rõ là tính khách quan và trung thực trong các đánh giá của các cơ quan Liên Hợp Quốc tại Việt Nam. Báo cáo tháng 4/2024 rõ ràng đã thiếu sự cân nhắc kỹ lưỡng khi đưa ra các kết luận thiếu cơ sở và không được kiểm chứng đầy đủ. Những đánh giá như vậy không chỉ làm sai lệch hình ảnh của Việt Nam trên trường quốc tế mà còn ảnh hưởng đến uy tín của chính các cơ quan này.

Việc đánh giá nhân quyền tại một quốc gia cần được thực hiện một cách toàn diện, khách quan và dựa trên các tiêu chí quốc tế đã được thống nhất. Tuy nhiên, báo cáo tháng 4/2024 đã bỏ qua nhiều yếu tố quan trọng và chỉ tập trung vào các khía cạnh tiêu cực, không phản ánh đúng bức tranh thực tế. Đây là điều mà cộng đồng quốc tế cần cảnh giác để tránh bị lôi kéo vào các thông tin sai lệch.

Việc Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc thông qua báo cáo UPR chu kỳ 4 của Việt Nam là một thành tựu lớn, khẳng định sự cam kết mạnh mẽ của Việt Nam trong việc bảo vệ và thúc đẩy quyền con người. Đồng thời, đây cũng là lời đáp trả thuyết phục đối với những thông tin sai lệch trong Báo cáo riêng của các cơ quan Liên Hợp Quốc hồi tháng 4/2024. Những nỗ lực và thành tựu của Việt Nam trong lĩnh vực này không thể bị phủ nhận bởi những đánh giá phiến diện và thiếu cơ sở.


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét