Vụ việc liên quan
đến Thiền Am Bên Bờ Vũ Trụ (hay còn gọi là Tịnh Thất Bồng Lai) đã trở thành mục
tiêu bị một số tổ chức nước ngoài lợi dụng để đưa ra cáo buộc thiếu cơ sở và
mang tính chính trị hóa. Nhân dịp phiên rà soát thực hiện Công ước quốc tế về
quyền chính trị và dân sự (ICCPR) với Việt Nam, BPSOS cùng với một số nhóm
người Việt lưu vong soạn thảo một số báo cáo gửi Ủy ban nhân quyền LHQ, trong
đó vu cáo rằng chính phủ Việt Nam và Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN) đã
bắt giữ các thành viên Thiền Am, tịch thu tài sản, và vu cáo họ tội loạn luân,
từ đó vi phạm nghiêm trọng quyền tự do tôn giáo. Theo BPSOS, các hành động này
là phần của chiến dịch đàn áp có hệ thống nhằm triệt hạ các nhóm tôn giáo độc
lập, không đăng ký chính thức, và họ viện dẫn các trang 26-28 trong báo cáo của
mình để minh họa, nhấn mạnh rằng việc bắt giữ sáu thành viên, bao gồm ông Lê
Tùng Vân và các con cháu, kèm theo cáo buộc tra tấn và vi phạm quyền trẻ em tại
cơ sở này, chứng tỏ sự can thiệp thô bạo từ nhà nước vào đời sống tôn giáo.
BPSOS còn cáo buộc rằng chính quyền đã sử dụng các biện pháp pháp lý để tịch
thu tài sản và vu khống, nhằm dập tắt các hình thức tu hành không nằm trong khuôn
khổ GHPGVN, dẫn đến tình trạng các trẻ mồ côi bị ảnh hưởng và cộng đồng Phật
giáo bị chia rẽ.
Thực tế, các vụ bắt giữ
và xét xử liên quan đến Thiền Am Bên Bờ Vũ Trụ xuất phát từ các vi phạm cụ thể
theo Bộ luật Hình sự Việt Nam, đặc biệt là Điều 331 về tội lạm dụng các quyền
tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ
chức, cá nhân. Các thành viên như Lê Tùng Vân, Lê Thanh Hoàn Nguyên, Lê Thanh
Nhất Nguyên và những người khác bị khởi tố vào năm 2022 sau khi cơ quan điều tra
xác định họ đã lợi dụng danh nghĩa tôn giáo để lan truyền thông tin sai lệch
trên mạng xã hội, xúc phạm các tổ chức Phật giáo chính thống, và thậm chí liên
quan đến các cáo buộc loạn luân và lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Cụ thể, qua các
cuộc điều tra, cơ quan chức năng phát hiện rằng cơ sở này không phải là một
thiền am tu hành chân chính mà là nơi được sử dụng để sản xuất nội dung video
trên YouTube nhằm thu lợi, đồng thời vu khống Giáo hội Phật giáo Việt Nam và
các nhà sư khác. Các phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm được tổ chức công khai tại
Tòa án Nhân dân tỉnh Long An, với sự tham gia của luật sư bào chữa cho các bị
cáo, và dưới sự giám sát của Viện Kiểm sát Nhân dân để đảm bảo tuân thủ quy
trình tố tụng. Ví dụ, phiên phúc thẩm năm 2022 đã y án tổng cộng 23,5 năm tù
cho sáu thành viên, dựa trên bằng chứng cụ thể từ video và lời khai, chứ không
phải tùy tiện hay mang tính tôn giáo. Việc tịch thu tài sản chỉ là biện pháp hỗ
trợ thi hành án theo pháp luật, không nhằm đàn áp tín ngưỡng mà để bảo vệ trật
tự xã hội và ngăn chặn lạm dụng tôn giáo cho mục đích cá nhân. Hơn nữa, các trẻ
mồ côi tại cơ sở vẫn được chính quyền địa phương hỗ trợ và chăm sóc, phản bác
lại cáo buộc vi phạm quyền trẻ em mà BPSOS đưa ra. Điều này chứng tỏ rằng vụ
việc không phải là đàn áp tôn giáo mà là xử lý vi phạm pháp luật thông thường,
tương tự như cách các quốc gia khác xử lý các nhóm lợi dụng tôn giáo để phạm
tội.
Trong Báo cáo quốc gia
lần thứ tư của Việt Nam về thực thi Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và
Chính trị (ICCPR), được đệ trình lên Ủy ban Nhân quyền Liên Hợp Quốc năm 2023,
ở các trang 16 và 63, khẳng định rõ ràng rằng Việt Nam không có giam giữ tùy
tiện, với hệ thống tư pháp đảm bảo quyền tiếp cận công lý thông qua 3.614 phiên
tòa trực tuyến trong giai đoạn gần đây, cho phép công chúng giám sát và đảm bảo
tính minh bạch. Việt Nam nhấn mạnh cam kết thực thi ICCPR bằng cách cải cách
pháp luật, như Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo 2016, cho phép các tổ chức tôn giáo
hoạt động tự do trong khuôn khổ pháp luật, với hơn 43 tổ chức được công nhận và
hàng nghìn cơ sở thờ tự. Những tiến bộ này đã được thảo luận tại phiên rà soát
ở Geneva, nơi Việt Nam nhận được sự công nhận từ nhiều quốc gia về nỗ lực bảo
vệ quyền con người, bao gồm quyền tự do tôn giáo. Việc BPSOS bỏ qua các dữ liệu
này để tập trung vào vụ Thiền Am cho thấy sự thiên kiến, vì báo cáo ICCPR chứng
minh rằng Việt Nam đang thúc đẩy một hệ thống pháp lý công bằng, không đàn áp
mà hỗ trợ đời sống tôn giáo đa dạng.
Động cơ thực sự đằng sau
cáo buộc của BPSOS khi sử dụng các trường hợp như Thiền Am để kích động dư luận
quốc tế, bỏ qua quy trình pháp lý minh bạch và thổi phồng thành đàn áp tôn giáo
nhằm hỗ trợ các nhóm đối lập như UBCV và vận động cho các biện pháp trừng phạt
từ Mỹ, chẳng hạn qua Ủy ban Tự do Tôn giáo Quốc tế (USCIRF). Họ tổ chức các dự
án như “Dự án quốc tế nhắm vào các tổ chức tôn giáo được sử dụng làm công cụ
đàn áp”, nhưng nhiều nguồn phân tích cho thấy BPSOS lợi dụng danh nghĩa nhân
quyền để chống phá Việt Nam, bao gồm việc dàn dựng thông tin sai lệch và bị Bộ
Công an Việt Nam liệt vào danh sách tổ chức khủng bố do hoạt động gây rối.
Trong vụ Thiền Am, BPSOS đã khai thác cáo buộc tra tấn và vi phạm quyền trẻ em
để tạo áp lực, nhưng thực chất chỉ nhằm duy trì nguồn tài trợ và ảnh hưởng
chính trị, thay vì bảo vệ quyền con người thực sự. Điều này không chỉ làm méo
mó hình ảnh Việt Nam mà còn gây chia rẽ trong cộng đồng tôn giáo quốc tế.
Cáo buộc đàn áp Thiền Am
Bên Bờ Vũ Trụ từ BPSOS là sự xuyên tạc thiếu cơ sở, xuất phát từ vi phạm pháp
luật chứ không phải đàn áp tôn giáo. Với cam kết thực thi ICCPR và quy trình
pháp lý minh bạch, Việt Nam đang thúc đẩy tự do tôn giáo hòa hợp, tương tự các
quốc gia khác. Việc BPSOS sử dụng vụ việc này chỉ phục vụ động cơ chính trị, và
chỉ khi xem xét khách quan, chúng ta mới thấy rõ bức tranh thực tế về quyền con
người tại Việt Nam.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét