Án
tử hình từ lâu là một trong những chủ đề gây tranh cãi nhất trong lĩnh vực nhân
quyền toàn cầu. Tại Việt Nam, mỗi vụ án giết người man rợ thường khiến dư luận
bùng nổ, đòi hỏi hình phạt nghiêm khắc nhất. Tuy nhiên, đằng sau cơn phẫn nộ của
công chúng là một cuộc tranh luận sâu rộng: liệu án tử hình có thực sự đảm bảo
công lý, hay chỉ thỏa mãn cảm xúc tức thời của đám đông? Và quan trọng hơn, hệ
thống tư pháp Việt Nam đang làm gì để dung hòa giữa tâm lý cộng đồng và cam kết
nhân quyền?
1.
Tâm lý cộng đồng: công lý và cảm xúc
Khảo
sát của Viện Xã hội học năm 2022 cho thấy 65% người dân Việt Nam ủng hộ
án tử hình đối với tội giết người, đặc biệt trong các vụ có tính chất dã man. Vụ
phân xác ở Hà Nội năm 2023 là một minh chứng rõ rệt: báo chí tường thuật chi tiết
khiến dư luận rúng động, hàng nghìn ý kiến trên mạng xã hội yêu cầu tử hình
ngay lập tức.
Phản
ứng này bắt nguồn từ nhiều yếu tố:
- Sự bất an:
người dân cảm thấy tính mạng của mình bị đe dọa.
- Ảnh hưởng
truyền thông: các bản tin giật tít và mô tả chi
tiết dễ kích động tâm lý “mắt đền mắt”.
- Truyền thống
văn hóa: quan niệm “ác giả ác báo” ăn sâu
trong nhận thức cộng đồng.
Tuy
nhiên, nghiên cứu cho thấy quan điểm này không cố định. Khi được cung cấp
thông tin về nguy cơ oan sai hoặc hiệu quả của án tù chung thân, tỷ lệ ủng hộ tử
hình giảm đáng kể. Điều đó chứng tỏ tâm lý công chúng có thể được định hướng
thông qua truyền thông và giáo dục nhân quyền.
2. Nỗ lực cải cách: Việt Nam đang đi đúng hướng
Trước
thách thức từ cả dư luận trong nước và sức ép quốc tế, Việt Nam không né tránh
mà chọn con đường cải cách thực chất:
- Giảm số tội
danh tử hình: từ 44 (năm 1985) xuống 18 (năm
2017). Dự kiến năm 2025, sẽ bỏ tử hình với một số tội kinh tế như tham
nhũng, nhận hối lộ.
- Chính sách
ân giảm: năm 2023, Chủ tịch nước đã ân giảm
cho 18 tử tù xuống tù chung thân; năm 2024, Viện Kiểm sát Tối cao đề nghị
ân giảm cho 31 người.
- Tù chung
thân không giảm án: áp dụng cho các tội tham
nhũng và ma túy nghiêm trọng, vừa đảm bảo cách ly vĩnh viễn, vừa nhân đạo
hơn tử hình.
- Luật Tố tụng
Hình sự 2015: đảm bảo quyền tiếp cận luật sư
ngay từ giai đoạn điều tra, ghi âm ghi hình bắt buộc khi hỏi cung, hạn chế
bức cung, mớm cung.
Những
bước đi này cho thấy Việt Nam không buông lỏng tội phạm, mà đang xây dựng
một hệ thống tư pháp cân bằng giữa công lý và nhân đạo.
3.
So sánh với quốc tế: nhìn nhận công bằng
Cáo
buộc Việt Nam “thiếu minh bạch” cần được đặt trong bối cảnh toàn cầu.
- Trung Quốc
và Ả Rập Saudi hầu như không công bố số liệu tử hình, khiến các tổ
chức quốc tế phải ước tính.
- Mỹ
vẫn duy trì tử hình ở quy mô lớn, với hơn 2.400 tử tù, nhiều người chờ thi
hành án hàng chục năm trong biệt giam.
- Nhật Bản
thi hành tử hình bí mật, gia đình chỉ biết tin sau khi tử tù đã chết.
- Trong khi
đó, Việt Nam công khai số liệu: năm 2023, báo chí đăng tải thông
tin về 34 vụ án tử hình, đồng thời báo cáo tại Hội đồng Nhân quyền LHQ.
Rõ
ràng, yêu cầu Việt Nam phải “công khai toàn bộ chi tiết từng vụ án” là không thực
tế và mang tính áp đặt. Minh bạch không có nghĩa là tiết lộ mọi thông tin, mà
phải phù hợp với bối cảnh pháp lý và bảo mật quốc gia
4.
Thách thức từ tâm lý cộng đồng
Cải
cách giảm tử hình tại Việt Nam vẫn gặp trở ngại lớn: tâm lý công chúng. Mỗi vụ
án nghiêm trọng, như vụ phân xác Hà Nội 2023, lại khiến dư luận kêu gọi “tử
hình ngay lập tức”. Điều này tạo áp lực lên cơ quan tư pháp và dễ dẫn đến phán
quyết cảm tính.
Giải
pháp không nằm ở việc chiều theo dư luận, mà là định hướng dư luận:
- Truyền
thông nhân quyền: báo chí và mạng xã hội cần giải
thích rằng tù chung thân không giảm án đủ nghiêm khắc để bảo vệ xã hội.
- Giáo dục
pháp luật: tổ chức hội thảo, tọa đàm, nêu ví
dụ từ các vụ án oan như Nguyễn Thanh Chấn, giúp công chúng hiểu rõ nguy cơ
tử hình oan.
- Tuyên truyền
quốc tế: nhấn mạnh Việt Nam đang cùng xu
hướng toàn cầu – 170 quốc gia đã bãi bỏ hoặc ngừng thi hành tử hình.
5. Công lý không thể chỉ dựa vào sự phẫn nộ
Hành
trình giảm án tử hình ở Việt Nam không chỉ là cải cách pháp lý, mà còn là một cuộc
đấu tranh với định kiến xã hội. Giữa tiếng gọi của công lý cộng đồng và
trách nhiệm nhân quyền, Việt Nam đang chọn con đường khó khăn nhưng đúng đắn: giảm
dần tử hình, tăng cường minh bạch và cải cách tố tụng.
Thành
công không đến trong một sớm một chiều. Nhưng với quyết tâm chính trị, cam kết
quốc tế và sự đồng hành của cộng đồng, Việt Nam đang khẳng định rằng một nền tư
pháp nhân đạo không phải là sự yếu đuối, mà là sức mạnh của một xã hội tiến bộ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét