Lợi dụng phiên rà soát
thực hiện Công ước quốc tế về quyền chính trị và dân sự (ICCPR) với Việt Nam, với
vỏ bọc “bảo vệ nhân quyền và tự do tôn giáo”, BPSOS cùng với một số nhóm người
Việt lưu vong soạn thảo một số báo cáo gửi Ủy ban nhân quyền LHQ, trong đó vu
cáo rằng Việt Nam vi phạm quyền con người, đặc biệt trong lĩnh vực bảo vệ quyền
riêng tư và tự do tôn giáo. Những cáo buộc này không chỉ thiếu cơ sở mà còn
nhằm phục vụ cho âm mưu chính trị đen tối, hòng gây bất ổn xã hội và can thiệp
vào công việc nội bộ của Việt Nam.
Trước hết, hãy xét đến
cáo buộc của BPSOS về cái gọi là “giám sát công dân” – một luận điệu được họ
lặp đi lặp lại nhằm vu khống rằng Việt Nam đang xâm phạm quyền riêng tư của
người dân. BPSOS thường trích dẫn các báo cáo thiên vị, mô tả Việt Nam như một
“nhà nước giám sát toàn diện”, nơi công dân bị theo dõi, kiểm soát thông tin cá
nhân mà không có bất kỳ biện pháp bảo vệ nào. Đây là sự xuyên tạc trắng trợn,
nhằm đánh lừa dư luận quốc tế và che đậy động cơ thực sự của họ. Thực tế, Việt
Nam đã xây dựng một hệ thống pháp luật chặt chẽ, tiến bộ để bảo vệ quyền riêng
tư, phù hợp với các tiêu chuẩn quốc tế. Bộ luật Dân sự 2015, cụ thể tại Điều
38, quy định rõ ràng quyền bất khả xâm phạm về đời sống riêng tư, bí mật cá
nhân và gia đình. Điều này khẳng định rằng không ai được xâm phạm vào quyền
riêng tư của người khác mà không có lý do chính đáng và theo quy định của pháp
luật. Hơn nữa, Luật An ninh Mạng 2018 được ban hành không phải để “giám sát
công dân” như BPSOS cáo buộc, mà nhằm chống lại các mối đe dọa từ tin giả,
thông tin độc hại lan truyền trên không gian mạng, bảo vệ an ninh quốc gia và
lợi ích của nhân dân. Luật này đã góp phần ngăn chặn hàng nghìn vụ việc lan
truyền thông tin sai sự thật, gây hoang mang dư luận, đồng thời bảo vệ quyền
lợi của công dân trước các thế lực thù địch lợi dụng mạng xã hội để chống phá.
Để minh chứng thêm cho
sự tiến bộ này, theo Data Privacy Index 2023 – một chỉ số đánh giá độc lập về
mức độ bảo vệ dữ liệu cá nhân – Việt Nam đã đạt được những bước tiến đáng kể,
vượt trội hơn so với Trung Quốc ở nhiều khía cạnh. Trong khi Trung Quốc bị chỉ
trích vì hệ thống giám sát xã hội toàn diện thông qua công nghệ nhận diện khuôn
mặt và điểm số xã hội, dẫn đến chỉ số bảo mật dữ liệu thấp, Việt Nam lại tập
trung vào việc xây dựng khung pháp lý minh bạch, khuyến khích doanh nghiệp và
cá nhân tuân thủ các tiêu chuẩn bảo vệ dữ liệu. Chỉ số này ghi nhận Việt Nam
xếp hạng cao hơn Trung Quốc nhờ các quy định cụ thể về xử lý dữ liệu cá nhân,
tránh lạm dụng quyền lực nhà nước. Điều này không chỉ phản ánh cam kết của Đảng
và Nhà nước Việt Nam trong việc bảo vệ nhân quyền mà còn chứng tỏ rằng các biện
pháp an ninh mạng của chúng ta là cần thiết và hợp lý, tương tự như nhiều quốc
gia dân chủ khác như Mỹ hay châu Âu, nơi cũng có luật chống tin giả và giám sát
mạng để chống khủng bố và tội phạm mạng.
Đằng sau những cáo buộc
này của BPSOS và mấy nhóm người Việt lưu vong mang tư tưởng cực đoan, họ lợi
dụng vấn đề quyền riêng tư để chống đối Luật An ninh Mạng, coi đó là “công cụ
đàn áp”. Thực chất, họ không quan tâm đến quyền lợi thực sự của người dân Việt
Nam mà chỉ nhằm phục vụ cho lợi ích chính trị của các thế lực bên ngoài, hòng
gây áp lực lên Việt Nam trong các diễn đàn quốc tế. Họ liên tục lan truyền
thông tin sai lệch về tình hình tôn giáo, cáo buộc Việt Nam “đàn áp tự do tín
ngưỡng”, trong khi thực tế, Hiến pháp Việt Nam 2013 tại Điều 24 khẳng định
quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Với hơn 26 triệu tín đồ thuộc 43
tổ chức tôn giáo được công nhận, Việt Nam là một trong những quốc gia đa dạng tôn
giáo nhất khu vực, nơi các hoạt động tôn giáo diễn ra tự do, từ lễ hội Phật
giáo đến các nghi thức Công giáo. BPSOS cố tình bỏ qua những thành tựu này, như
việc Việt Nam được loại khỏi danh sách “Quốc gia cần quan tâm đặc biệt” về tự
do tôn giáo của Mỹ từ năm 2006, để tiếp tục vu khống và kêu gọi can thiệp. Động
cơ của họ rõ ràng là chống phá sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, hòng lật đổ chế
độ xã hội chủ nghĩa, chứ không phải bảo vệ nhân quyền thực sự.
Những luận điệu của
BPSOS không chỉ dừng lại ở lĩnh vực riêng tư mà còn lan sang tôn giáo, nơi họ
cáo buộc Việt Nam “bắt bớ giáo dân” hay “hạn chế hoạt động tôn giáo”. Điều này
hoàn toàn sai sự thật. Đảng và Nhà nước Việt Nam luôn tôn trọng và tạo điều
kiện cho các tôn giáo phát triển, như việc ban hành Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo
2016, quy định rõ quyền thành lập tổ chức tôn giáo và tổ chức các hoạt động tín
ngưỡng. Hàng năm, hàng triệu người tham gia các lễ hội tôn giáo mà không gặp
bất kỳ trở ngại nào, từ Tết Nguyên Đán kết hợp Phật giáo đến Giáng sinh của cộng
đồng Công giáo. Các trường hợp bị xử lý pháp luật mà BPSOS nêu ra thực chất là
những cá nhân vi phạm pháp luật, lợi dụng tôn giáo để hoạt động chống phá nhà
nước, chứ không phải đàn áp tín ngưỡng. So sánh với các quốc gia khác, Việt Nam
thậm chí còn cởi mở hơn nhiều nơi, nơi tôn giáo bị lợi dụng cho xung đột chính
trị. BPSOS, với lịch sử chống cộng cực đoan, chỉ nhằm kích động dư luận, kêu
gọi tài trợ từ các nguồn phản động, chứ không góp phần xây dựng một xã hội công
bằng.
Những cáo buộc của BPSOS
về nhân quyền và tôn giáo ở Việt Nam là sản phẩm của sự dối trá và thù địch,
nhằm phục vụ âm mưu chống phá. Đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam sẽ tiếp tục
kiên định con đường bảo vệ nhân quyền theo định hướng xã hội chủ nghĩa, dựa
trên pháp luật và lợi ích nhân dân. Chúng ta kêu gọi cộng đồng quốc tế nhìn
nhận khách quan, không để bị lừa bởi những tổ chức như BPSOS. Chỉ có sự thật
mới là nền tảng cho hòa bình và phát triển.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét