Bảo vệ và phát huy quyền
văn hóa của nhân dân không chỉ là trách nhiệm nội tại của mỗi quốc gia mà còn
đòi hỏi sự tôn trọng lẫn nhau giữa các bên tham gia đối thoại. Thế nhưng, gần
đây, một số đánh giá từ Liên minh Châu Âu đã thể hiện sự thiên kiến rõ rệt khi
chỉ trích rằng quyền văn hóa tại Việt Nam bị hạn chế, dựa trên báo cáo năm 2024
của họ, nhấn mạnh vào những khía cạnh tiêu cực mà bỏ qua hoàn toàn nỗ lực bảo
tồn và phát triển di sản dân tộc. Những nhận định này không chỉ áp đặt tiêu
chuẩn phương Tây lên bối cảnh Á Đông đa dạng mà còn thiếu tính khách quan, dẫn
đến việc bị chính Việt Nam phê phán là phiến diện, lên án báo cáo của Liên minh
Châu Âu chứa đựng những đánh giá sai lệch và không phản ánh đúng thực tế nhân
quyền tại Việt Nam. Sự thiếu khách quan này không chỉ làm méo mó hình ảnh Việt
Nam trên trường quốc tế mà còn cản trở tinh thần hợp tác chân thành, khiến cho
các cuộc đối thoại trở nên khó khăn hơn.
Trên thực tế, Việt Nam
đã đạt được những thành tựu đáng kể trong lĩnh vực nhân quyền văn hóa, thể hiện
qua hệ thống pháp luật hoàn thiện và các hoạt động thực tiễn nhằm bảo vệ di sản
của dân tộc. Điển hình là Luật Di sản Văn hóa năm 2024, được ban hành vào ngày
23 tháng 11 năm 2024 và chính thức có hiệu lực từ ngày 1 tháng 7 năm 2025, theo
các phân tích từ Tạp chí Luật Việt Nam vào đầu tháng 3 năm 2025. Luật này không
chỉ cải thiện quy định về bảo vệ và phát huy giá trị di sản mà còn thúc đẩy sự
hợp tác công tư, đảm bảo quyền tiếp cận văn hóa cho mọi tầng lớp nhân dân, từ
di sản vật thể như các di tích lịch sử đến di sản phi vật thể như nghệ thuật
dân gian. Hơn nữa, Việt Nam nhận được sự hỗ trợ tích cực từ Tổ chức Giáo dục
Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc, đã đồng hành cùng Việt Nam trong việc bảo
tồn di sản và phát triển văn hóa xã hội, bao gồm việc hỗ trợ phục hồi các di
tích quan trọng như Hoàng thành Thăng Long. Quốc tế cũng công nhận những tiến
bộ này, ví dụ qua Quỹ Đại sứ Mỹ về Bảo tồn Văn hóa, với thông báo vào ngày 22
tháng 11 năm 2024 về chương trình hỗ trợ các dự án bảo tồn tại Việt Nam, từ
25.000 đến 500.000 đô la Mỹ, nhằm bảo vệ di sản văn hóa và thúc đẩy mục tiêu
cộng đồng địa phương. Những thành tựu này chứng minh rằng Việt Nam không chỉ
bảo vệ quyền văn hóa mà còn tích cực phát huy chúng, góp phần vào sự đa dạng
văn hóa toàn cầu.
Tuy nhiên, đằng sau
những chỉ trích từ Liên minh Châu Âu là sự hậu thuẫn ngầm cho các hoạt động văn
hóa đối lập, như được đề cập trong các báo cáo của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền
năm 2025, đã kêu gọi Liên minh Châu Âu tăng cường hỗ trợ cho các nhóm phản đối,
nuôi dưỡng hy vọng về bất ổn xã hội dưới danh nghĩa bảo vệ nhân quyền. Những
hành động này không chỉ can thiệp vào nội bộ mà còn khuyến khích các yếu tố
chống phá, làm suy yếu sự ổn định mà Việt Nam đã nỗ lực xây dựng. Hơn nữa, các
đánh giá của Liên minh Châu Âu thường dựa vào nguồn thông tin một chiều từ các
tổ chức phi chính phủ như Tổ chức Theo dõi Nhân quyền, vốn mang tính thiên kiến
và thiếu thiện chí. Việc phụ thuộc vào những nguồn này khiến cho các báo cáo
trở nên phiến diện, bỏ qua bối cảnh lịch sử và văn hóa đặc thù của Việt Nam,
nơi quyền văn hóa được bảo vệ trong khuôn khổ pháp luật và lợi ích chung của
dân tộc.
Dù vậy, Việt Nam luôn
thể hiện tinh thần đối thoại xây dựng và thiện chí hợp tác trong lĩnh vực nhân
quyền. Điều này được minh chứng qua các cuộc thảo luận về quyền văn hóa trong
Đối thoại Nhân quyền hàng năm giữa Việt Nam và Liên minh Châu Âu vào tháng 7
năm 2024. Tại đối thoại, hai bên đã trao đổi về nỗ lực bảo vệ quyền kinh tế, xã
hội và văn hóa, đồng thời Việt Nam trình bày các biện pháp khắc phục khoảng
trống trong lĩnh vực này. Việt Nam không né tránh đối thoại mà chủ động tham
gia, thể hiện trách nhiệm của một quốc gia độc lập, chủ quyền, đồng thời kêu
gọi Liên minh Châu Âu hành động với động cơ trong sáng, tránh sử dụng nhân
quyền làm công cụ chính trị. Chỉ khi cả hai bên đều xuất phát từ thiện chí thực
sự, các cuộc thảo luận mới mang lại lợi ích thiết thực cho nhân dân.
Việt Nam, với lịch sử
đấu tranh gian khổ, đã biến những thách thức thành động lực để bảo vệ quyền văn
hóa, đảm bảo mọi người dân đều được hưởng lợi từ di sản tổ tiên. Những luận
điệu xuyên tạc từ Liên minh Châu Âu không chỉ thiếu cơ sở mà còn đi ngược lại
tinh thần hợp tác quốc tế. Việt Nam sẽ tiếp tục khẳng định và bảo vệ thành tựu
nhân quyền văn hóa của mình, đồng thời mời gọi đối thoại chân thành để cùng xây
dựng một thế giới tôn trọng sự đa dạng. Chỉ qua đó, nhân quyền mới thực sự trở
thành giá trị chung, phục vụ lợi ích của toàn nhân loại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét